Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 7 - Chương 830: Nàng Ủng Hộ Ai Làm Hoàng Thượng

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Mặc dù có chút không quen, nhưng trong lòng Lộ Nhi vẫn cảm thấy rất hưng phấn, thậm chí có chút kích động.“Bảo Bảo, con cũng phải cẩn thận một chút. . . . . .”Bảo Bảo cũng có cảm giác nguy hiểm sao? Nàng chưa nói với con chuyện gì, đặc biệt là sau khi biết Bảo Bảo mang theo trí nhớ kiếp trước, nàng làm chuyện gì cũng đặc biệt chú ý.“Mẹ, yên tâm đi, con không sao. . . . . .”Bảo Bảo vui vẻ cười, hắn đã từng nói, hắn sẽ bảo vệ tốt bản thân và người nhà.Buổi tối lúc Hiên Vương trở lại, bỗng nhiên nói hôm sau hắn muốn nghỉ ngơi một ngày, sau khi lâm triều trực tiếp trở về nhà.“Chuyện cũng xử lý xong rồi?”Lộ Nhi mỉm cười, ánh mắt thử dò xét hắn.Thật ra cũng không phải là hắn không tin nàng, chẳng qua là có rất nhiều chuyện, nói cho Lộ Nhi cũng vô ích, cho nên, hắn tình nguyện một người gánh chịu.“Lộ Nhi, mấy ngày nay khiến cho nàng lo lắng. . . . . .”Hiên Vương nằm nghiêng ở trên giường, muốn mỉm cười, nhưng chân mày lại nhíu chặt lại.“Hiên, ta không sao, chỉ là gần đây chàng quá mệt mỏi, chàng nhìn xem cũng tiều tụy rất nhiều a. . . . . .”Lộ Nhi thở dài nói, Hiên Vương vẫn nhắm chặt hai mắt, trong đầu lại nghĩ tới lời Hoàng thượng nói . . . . . .“Lộ Nhi, nàng nói xem, nếu như hiện tại hoàng huynh muốn thoái vị, nàng sẽ ủng hộ ta hay là Bảo Bảo?”Bỗng nhiên Hiên Vương mở mắt ra, hai mắt sáng quắc nhìn Lộ Nhi, thấp giọng hỏi.“Cái gì. . . . . . . . . . . .”Thân thể Lộ Nhi cứng đờ, Hoàng thượng thoái vị, đây cũng không phải là chuyện nhỏ, sao Hiên Vương lại đột nhiên hỏi như thế?Hắn sẽ không vô duyên vô cớ nói như vậy, nhưng. . . . . .Tâm Lộ Nhi run lên, nàng không hiểu nhìn Hiên Vương, nhẹ giọng nói:“Ta. . . . . . Nếu như có thể lựa chọn, ta tình nguyện, ai cũng không ủng hộ. . . . . .”Hiên Vương, Bảo Bảo, bất kể ai làm Hoàng thượng, cũng nhất định phải cơ khổ cả đời.

Mặc dù có chút không quen, nhưng trong lòng Lộ Nhi vẫn cảm thấy rất hưng phấn, thậm chí có chút kích động.

“Bảo Bảo, con cũng phải cẩn thận một chút. . . . . .”

Bảo Bảo cũng có cảm giác nguy hiểm sao? Nàng chưa nói với con chuyện gì, đặc biệt là sau khi biết Bảo Bảo mang theo trí nhớ kiếp trước, nàng làm chuyện gì cũng đặc biệt chú ý.

“Mẹ, yên tâm đi, con không sao. . . . . .”

Bảo Bảo vui vẻ cười, hắn đã từng nói, hắn sẽ bảo vệ tốt bản thân và người nhà.

Buổi tối lúc Hiên Vương trở lại, bỗng nhiên nói hôm sau hắn muốn nghỉ ngơi một ngày, sau khi lâm triều trực tiếp trở về nhà.

“Chuyện cũng xử lý xong rồi?”

Lộ Nhi mỉm cười, ánh mắt thử dò xét hắn.

Thật ra cũng không phải là hắn không tin nàng, chẳng qua là có rất nhiều chuyện, nói cho Lộ Nhi cũng vô ích, cho nên, hắn tình nguyện một người gánh chịu.

“Lộ Nhi, mấy ngày nay khiến cho nàng lo lắng. . . . . .”

Hiên Vương nằm nghiêng ở trên giường, muốn mỉm cười, nhưng chân mày lại nhíu chặt lại.

“Hiên, ta không sao, chỉ là gần đây chàng quá mệt mỏi, chàng nhìn xem cũng tiều tụy rất nhiều a. . . . . .”

Lộ Nhi thở dài nói, Hiên Vương vẫn nhắm chặt hai mắt, trong đầu lại nghĩ tới lời Hoàng thượng nói . . . . . .

“Lộ Nhi, nàng nói xem, nếu như hiện tại hoàng huynh muốn thoái vị, nàng sẽ ủng hộ ta hay là Bảo Bảo?”

Bỗng nhiên Hiên Vương mở mắt ra, hai mắt sáng quắc nhìn Lộ Nhi, thấp giọng hỏi.

“Cái gì. . . . . . . . . . . .”

Thân thể Lộ Nhi cứng đờ, Hoàng thượng thoái vị, đây cũng không phải là chuyện nhỏ, sao Hiên Vương lại đột nhiên hỏi như thế?

Hắn sẽ không vô duyên vô cớ nói như vậy, nhưng. . . . . .

Tâm Lộ Nhi run lên, nàng không hiểu nhìn Hiên Vương, nhẹ giọng nói:

“Ta. . . . . . Nếu như có thể lựa chọn, ta tình nguyện, ai cũng không ủng hộ. . . . . .”

Hiên Vương, Bảo Bảo, bất kể ai làm Hoàng thượng, cũng nhất định phải cơ khổ cả đời.

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Mặc dù có chút không quen, nhưng trong lòng Lộ Nhi vẫn cảm thấy rất hưng phấn, thậm chí có chút kích động.“Bảo Bảo, con cũng phải cẩn thận một chút. . . . . .”Bảo Bảo cũng có cảm giác nguy hiểm sao? Nàng chưa nói với con chuyện gì, đặc biệt là sau khi biết Bảo Bảo mang theo trí nhớ kiếp trước, nàng làm chuyện gì cũng đặc biệt chú ý.“Mẹ, yên tâm đi, con không sao. . . . . .”Bảo Bảo vui vẻ cười, hắn đã từng nói, hắn sẽ bảo vệ tốt bản thân và người nhà.Buổi tối lúc Hiên Vương trở lại, bỗng nhiên nói hôm sau hắn muốn nghỉ ngơi một ngày, sau khi lâm triều trực tiếp trở về nhà.“Chuyện cũng xử lý xong rồi?”Lộ Nhi mỉm cười, ánh mắt thử dò xét hắn.Thật ra cũng không phải là hắn không tin nàng, chẳng qua là có rất nhiều chuyện, nói cho Lộ Nhi cũng vô ích, cho nên, hắn tình nguyện một người gánh chịu.“Lộ Nhi, mấy ngày nay khiến cho nàng lo lắng. . . . . .”Hiên Vương nằm nghiêng ở trên giường, muốn mỉm cười, nhưng chân mày lại nhíu chặt lại.“Hiên, ta không sao, chỉ là gần đây chàng quá mệt mỏi, chàng nhìn xem cũng tiều tụy rất nhiều a. . . . . .”Lộ Nhi thở dài nói, Hiên Vương vẫn nhắm chặt hai mắt, trong đầu lại nghĩ tới lời Hoàng thượng nói . . . . . .“Lộ Nhi, nàng nói xem, nếu như hiện tại hoàng huynh muốn thoái vị, nàng sẽ ủng hộ ta hay là Bảo Bảo?”Bỗng nhiên Hiên Vương mở mắt ra, hai mắt sáng quắc nhìn Lộ Nhi, thấp giọng hỏi.“Cái gì. . . . . . . . . . . .”Thân thể Lộ Nhi cứng đờ, Hoàng thượng thoái vị, đây cũng không phải là chuyện nhỏ, sao Hiên Vương lại đột nhiên hỏi như thế?Hắn sẽ không vô duyên vô cớ nói như vậy, nhưng. . . . . .Tâm Lộ Nhi run lên, nàng không hiểu nhìn Hiên Vương, nhẹ giọng nói:“Ta. . . . . . Nếu như có thể lựa chọn, ta tình nguyện, ai cũng không ủng hộ. . . . . .”Hiên Vương, Bảo Bảo, bất kể ai làm Hoàng thượng, cũng nhất định phải cơ khổ cả đời.

Quyển 7 - Chương 830: Nàng Ủng Hộ Ai Làm Hoàng Thượng