Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 7 - Chương 836: Quá Đáng
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Con. . . . . . tiểu tử chết tiệt, con gạt mẹ?”Nhìn khóe miệng cong cong mất tự nhiên, hai mắt Lộ Nhi bốc lửa, có con trai như vậy sao?Mới lớn như vậy đã biết đùa bỡn mẹ mình.“Hiện tai không thể gọi mẹ dậy, con cũng không có cách nào khác. . . . . .”Không có cách nào khác?Lộ Nhi trợn mắt một cái, chuẩn bị nhắm mắt lại, tiếp tục tìm Chu công đáng yêu đi chơi.“Mẹ, đồ của con đâu?”Nhìn Lộ Nhi tức giận, Bảo Bảo vội vàng cười hì hì nhìn Lộ Nhi, làm nũng hỏi.“Đồ? Đồ gì?”Khóe miệng Lộ Nhi cong cong, tiểu tử này, thì ra là vì chuyện này.“Mẹ, không phải là mẹ chưa nói với cha chứ?”Bảo Bảo khoa trương há to mồm, biết ngay nữ nhân không tin được mà, đều nghe tai này ra tai kia.“Nói gì?”Tiếp tục giả bộ ngu ngốc, nữ nhân đều thích mang thù, mà tên tiểu tử kia, vừa rồi dám lừa gạt nàng.“Quên đi, con tự đi tìm cha. Mẹ làm cho con, rất thất vọng. . . . . .”Bất đắc dĩ thở dài, trong lòng Lộ Nhi đau xót, không phải là nàng cả giận quá mức chứ?Bảo Bảo muốn tìm vũ khí cũng chỉ vì phòng thân mà thôi, mà vừa rồi hắn chỉ muốn gọi nàng dậy.Ngày hôm qua Hiên Vương cũng đã nói, Bảo Bảo rất nhanh sẽ phải làm Hoàng thượng, hắn còn nhỏ như vậy, cho dù có trí nhớ trước đây, nhưng làm Hoàng thượng có phải áp lực cũng quá lớn hay không.“Bảo Bảo. . . . . .”Mở mắt ra, thấy bóng lưng nho nhỏ của Bảo Bảo chạy tới cửa, Lộ Nhi vội vàng gọi.Thân thể Bảo Bảo cứng đờ, hắn quay đầu, hướng về phía Lộ Nhi cười an ủi:“Mẹ, mẹ cứ ngủ đi, con đi ra ngoài trước. . . . . .”Nụ cười này, ngây thơ hồn nhiên, giống như trẻ nhỏ cái gì cũng không biết, chỗ nào có một chút bóng dáng người lớn chứ?
“Con. . . . . . tiểu tử chết tiệt, con gạt mẹ?”
Nhìn khóe miệng cong cong mất tự nhiên, hai mắt Lộ Nhi bốc lửa, có con trai như vậy sao?
Mới lớn như vậy đã biết đùa bỡn mẹ mình.
“Hiện tai không thể gọi mẹ dậy, con cũng không có cách nào khác. . . . . .”
Không có cách nào khác?
Lộ Nhi trợn mắt một cái, chuẩn bị nhắm mắt lại, tiếp tục tìm Chu công đáng yêu đi chơi.
“Mẹ, đồ của con đâu?”
Nhìn Lộ Nhi tức giận, Bảo Bảo vội vàng cười hì hì nhìn Lộ Nhi, làm nũng hỏi.
“Đồ? Đồ gì?”
Khóe miệng Lộ Nhi cong cong, tiểu tử này, thì ra là vì chuyện này.
“Mẹ, không phải là mẹ chưa nói với cha chứ?”
Bảo Bảo khoa trương há to mồm, biết ngay nữ nhân không tin được mà, đều nghe tai này ra tai kia.
“Nói gì?”
Tiếp tục giả bộ ngu ngốc, nữ nhân đều thích mang thù, mà tên tiểu tử kia, vừa rồi dám lừa gạt nàng.
“Quên đi, con tự đi tìm cha. Mẹ làm cho con, rất thất vọng. . . . . .”
Bất đắc dĩ thở dài, trong lòng Lộ Nhi đau xót, không phải là nàng cả giận quá mức chứ?
Bảo Bảo muốn tìm vũ khí cũng chỉ vì phòng thân mà thôi, mà vừa rồi hắn chỉ muốn gọi nàng dậy.
Ngày hôm qua Hiên Vương cũng đã nói, Bảo Bảo rất nhanh sẽ phải làm Hoàng thượng, hắn còn nhỏ như vậy, cho dù có trí nhớ trước đây, nhưng làm Hoàng thượng có phải áp lực cũng quá lớn hay không.
“Bảo Bảo. . . . . .”
Mở mắt ra, thấy bóng lưng nho nhỏ của Bảo Bảo chạy tới cửa, Lộ Nhi vội vàng gọi.
Thân thể Bảo Bảo cứng đờ, hắn quay đầu, hướng về phía Lộ Nhi cười an ủi:
“Mẹ, mẹ cứ ngủ đi, con đi ra ngoài trước. . . . . .”
Nụ cười này, ngây thơ hồn nhiên, giống như trẻ nhỏ cái gì cũng không biết, chỗ nào có một chút bóng dáng người lớn chứ?
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… “Con. . . . . . tiểu tử chết tiệt, con gạt mẹ?”Nhìn khóe miệng cong cong mất tự nhiên, hai mắt Lộ Nhi bốc lửa, có con trai như vậy sao?Mới lớn như vậy đã biết đùa bỡn mẹ mình.“Hiện tai không thể gọi mẹ dậy, con cũng không có cách nào khác. . . . . .”Không có cách nào khác?Lộ Nhi trợn mắt một cái, chuẩn bị nhắm mắt lại, tiếp tục tìm Chu công đáng yêu đi chơi.“Mẹ, đồ của con đâu?”Nhìn Lộ Nhi tức giận, Bảo Bảo vội vàng cười hì hì nhìn Lộ Nhi, làm nũng hỏi.“Đồ? Đồ gì?”Khóe miệng Lộ Nhi cong cong, tiểu tử này, thì ra là vì chuyện này.“Mẹ, không phải là mẹ chưa nói với cha chứ?”Bảo Bảo khoa trương há to mồm, biết ngay nữ nhân không tin được mà, đều nghe tai này ra tai kia.“Nói gì?”Tiếp tục giả bộ ngu ngốc, nữ nhân đều thích mang thù, mà tên tiểu tử kia, vừa rồi dám lừa gạt nàng.“Quên đi, con tự đi tìm cha. Mẹ làm cho con, rất thất vọng. . . . . .”Bất đắc dĩ thở dài, trong lòng Lộ Nhi đau xót, không phải là nàng cả giận quá mức chứ?Bảo Bảo muốn tìm vũ khí cũng chỉ vì phòng thân mà thôi, mà vừa rồi hắn chỉ muốn gọi nàng dậy.Ngày hôm qua Hiên Vương cũng đã nói, Bảo Bảo rất nhanh sẽ phải làm Hoàng thượng, hắn còn nhỏ như vậy, cho dù có trí nhớ trước đây, nhưng làm Hoàng thượng có phải áp lực cũng quá lớn hay không.“Bảo Bảo. . . . . .”Mở mắt ra, thấy bóng lưng nho nhỏ của Bảo Bảo chạy tới cửa, Lộ Nhi vội vàng gọi.Thân thể Bảo Bảo cứng đờ, hắn quay đầu, hướng về phía Lộ Nhi cười an ủi:“Mẹ, mẹ cứ ngủ đi, con đi ra ngoài trước. . . . . .”Nụ cười này, ngây thơ hồn nhiên, giống như trẻ nhỏ cái gì cũng không biết, chỗ nào có một chút bóng dáng người lớn chứ?