Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 7 - Chương 842: Xem Qua Là Nhớ Trong Truyền Thuyết
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Bảo Bảo trịnh trọng nhận lấy, kiếm kia quả nhiên giống như cha nói, tuyệt đối không nặng.“Cha, con rất thích. Con cũng thử múa một chút. . . . . .”Lộ Nhi gật đầu một cái, Hiên Vương cũng mỉm cười, Bảo Bảo đã học võ được mấy ngày rồi, có thể sẽ biết chút chiêu thức.Đi tới bên người Lộ Nhi, Hiên Vương nắm tay Lộ Nhi, khẽ cười nói:“Xem thử con của chúng ta . . . . . . . . . . . .”Có điều Hiên Vương còn chưa nói xong, Bảo Bảo đã đứng ra múa, chiêu thức kia, tại sao cảm giác quen thuộc như vậy?Lộ Nhi kinh ngạc ngẩng đầu lên, chỉ thấy gương mặt Hiên Vương cũng tràn đầy kinh ngạc, hai mắt ngạc nhiên nhìn Bảo Bảo, bàn tay nắm tay Lộ Nhi cũng khẽ dùng lực.“Hiên. . . . . .”“Suỵt. . . . . .”Lộ Nhi vừa muốn hỏi một tiếng, tay Hiên Vương đã đặt lên môi nàng, ý bảo nàng yên lặng, Lộ Nhi nghĩ, cho dù đứa con trai này mang theo trí nhớ hiện đại tới, nhưng. . . . . .Nhưng nói như thế nào đây, chắc hẳn con chưa từng học qua võ công cổ đại, làm sao con có thể làm tốt đến như vậy?“Bảo Bảo. . . . . .”Thu người một cách hoàn mỹ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn anh tuấn mang theo cảm giác hưng phấn khó nén.Hiên Vương kinh ngạc buông Lộ Nhi ra, sải bước đi đến bên người Bảo Bảo, thân thể cao lớn ngồi xổm xuống, ôn nhu nói:“Bảo Bảo từng nhìn thấy bộ kiếm pháp kia sao?”Đây không phải là kiếm pháp cơ bản nhất, Bảo Bảo chỉ sai một chỗ thôi, hơn nữa không có nội lực, còn lại, chiêu gì cũng có khuôn có dạng.“Cha, con chưa từng nhìn qua. . . . . .”Mặc dù chưa từng nhìn qua, nhưng hắn từng có kỹ năng nhìn một lần nhớ ngay, mới vừa rồi hắn dùng tâm nhìn cha, nhớ rồi, cũng có thể làm được gần tương tự.“Chưa từng thấy qua?”Đôi mắt Hiên Vương lóe sáng, hắn chăm chú nhìn con, nhìn hồi lâu, chợt cười nói:“Về sau cha sẽ dành thời gian tự mình dạy cho con. . . . . .”
Bảo Bảo trịnh trọng nhận lấy, kiếm kia quả nhiên giống như cha nói, tuyệt đối không nặng.
“Cha, con rất thích. Con cũng thử múa một chút. . . . . .”
Lộ Nhi gật đầu một cái, Hiên Vương cũng mỉm cười, Bảo Bảo đã học võ được mấy ngày rồi, có thể sẽ biết chút chiêu thức.
Đi tới bên người Lộ Nhi, Hiên Vương nắm tay Lộ Nhi, khẽ cười nói:
“Xem thử con của chúng ta . . . . . . . . . . . .”
Có điều Hiên Vương còn chưa nói xong, Bảo Bảo đã đứng ra múa, chiêu thức kia, tại sao cảm giác quen thuộc như vậy?
Lộ Nhi kinh ngạc ngẩng đầu lên, chỉ thấy gương mặt Hiên Vương cũng tràn đầy kinh ngạc, hai mắt ngạc nhiên nhìn Bảo Bảo, bàn tay nắm tay Lộ Nhi cũng khẽ dùng lực.
“Hiên. . . . . .”
“Suỵt. . . . . .”
Lộ Nhi vừa muốn hỏi một tiếng, tay Hiên Vương đã đặt lên môi nàng, ý bảo nàng yên lặng, Lộ Nhi nghĩ, cho dù đứa con trai này mang theo trí nhớ hiện đại tới, nhưng. . . . . .
Nhưng nói như thế nào đây, chắc hẳn con chưa từng học qua võ công cổ đại, làm sao con có thể làm tốt đến như vậy?
“Bảo Bảo. . . . . .”
Thu người một cách hoàn mỹ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn anh tuấn mang theo cảm giác hưng phấn khó nén.
Hiên Vương kinh ngạc buông Lộ Nhi ra, sải bước đi đến bên người Bảo Bảo, thân thể cao lớn ngồi xổm xuống, ôn nhu nói:
“Bảo Bảo từng nhìn thấy bộ kiếm pháp kia sao?”
Đây không phải là kiếm pháp cơ bản nhất, Bảo Bảo chỉ sai một chỗ thôi, hơn nữa không có nội lực, còn lại, chiêu gì cũng có khuôn có dạng.
“Cha, con chưa từng nhìn qua. . . . . .”
Mặc dù chưa từng nhìn qua, nhưng hắn từng có kỹ năng nhìn một lần nhớ ngay, mới vừa rồi hắn dùng tâm nhìn cha, nhớ rồi, cũng có thể làm được gần tương tự.
“Chưa từng thấy qua?”
Đôi mắt Hiên Vương lóe sáng, hắn chăm chú nhìn con, nhìn hồi lâu, chợt cười nói:
“Về sau cha sẽ dành thời gian tự mình dạy cho con. . . . . .”
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Bảo Bảo trịnh trọng nhận lấy, kiếm kia quả nhiên giống như cha nói, tuyệt đối không nặng.“Cha, con rất thích. Con cũng thử múa một chút. . . . . .”Lộ Nhi gật đầu một cái, Hiên Vương cũng mỉm cười, Bảo Bảo đã học võ được mấy ngày rồi, có thể sẽ biết chút chiêu thức.Đi tới bên người Lộ Nhi, Hiên Vương nắm tay Lộ Nhi, khẽ cười nói:“Xem thử con của chúng ta . . . . . . . . . . . .”Có điều Hiên Vương còn chưa nói xong, Bảo Bảo đã đứng ra múa, chiêu thức kia, tại sao cảm giác quen thuộc như vậy?Lộ Nhi kinh ngạc ngẩng đầu lên, chỉ thấy gương mặt Hiên Vương cũng tràn đầy kinh ngạc, hai mắt ngạc nhiên nhìn Bảo Bảo, bàn tay nắm tay Lộ Nhi cũng khẽ dùng lực.“Hiên. . . . . .”“Suỵt. . . . . .”Lộ Nhi vừa muốn hỏi một tiếng, tay Hiên Vương đã đặt lên môi nàng, ý bảo nàng yên lặng, Lộ Nhi nghĩ, cho dù đứa con trai này mang theo trí nhớ hiện đại tới, nhưng. . . . . .Nhưng nói như thế nào đây, chắc hẳn con chưa từng học qua võ công cổ đại, làm sao con có thể làm tốt đến như vậy?“Bảo Bảo. . . . . .”Thu người một cách hoàn mỹ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn anh tuấn mang theo cảm giác hưng phấn khó nén.Hiên Vương kinh ngạc buông Lộ Nhi ra, sải bước đi đến bên người Bảo Bảo, thân thể cao lớn ngồi xổm xuống, ôn nhu nói:“Bảo Bảo từng nhìn thấy bộ kiếm pháp kia sao?”Đây không phải là kiếm pháp cơ bản nhất, Bảo Bảo chỉ sai một chỗ thôi, hơn nữa không có nội lực, còn lại, chiêu gì cũng có khuôn có dạng.“Cha, con chưa từng nhìn qua. . . . . .”Mặc dù chưa từng nhìn qua, nhưng hắn từng có kỹ năng nhìn một lần nhớ ngay, mới vừa rồi hắn dùng tâm nhìn cha, nhớ rồi, cũng có thể làm được gần tương tự.“Chưa từng thấy qua?”Đôi mắt Hiên Vương lóe sáng, hắn chăm chú nhìn con, nhìn hồi lâu, chợt cười nói:“Về sau cha sẽ dành thời gian tự mình dạy cho con. . . . . .”