Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…
Quyển 7 - Chương 849: Khí Sắc Không Tệ
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Bảo Bảo cũng thở dài một tiếng, ý tứ của hắn rất đơn giản, cũng giống như lời Lộ Nhi vừa nói.“Thật sự? Chuyện này ta sẽ nghĩ thêm. Đúng rồi, hiện tại thời gian cũng không còn sớm, chúng ta đi thăm mẫu hậu một chút đi!”Hoàng thái hậu? Thời gian năm năm, thái độ Hoàng thái hậu đối với mình đã khá hơn nhiều, không có công chúa ở giữa, bà đối xử với Lộ Nhi cũng không có bao nhiêu thành kiến!Nhưng Lộ Nhi hiểu, Hoàng thái hậu là một người không cầu lợi, khi gặp chuyện, đều nghĩ đến Đại Nguyệt đầu tiên, tiếp theo là Hoàng thượng cùng Hiên Vương, cuối cùng mới đến bản thân. . . . . .Cho nên, người như vậy, nàng sẽ không chán ghét, nhưng lại cũng không quá mức thân cận với mình.Mà về chuyện giải dược, đến bây giờ bà vẫn chưa có ý muốn gặp mình, vậy nhất định bà cũng đã có chủ ý riêng.Có điều Lộ Nhi dám khẳng định, nếu như điều kiện của công chúa giống như nàng nghĩ, bà nhất định sẽ không chút do dự mà đáp ứng.“Lộ Nhi, chuyện kia ta sẽ xử lý tốt . . . . . .”Cảm giác thấy Lộ Nhi không được tự nhiên, Hiên Vương thản nhiên cười một tiếng, Bảo Bảo cũng kinh ngạc nghiêng người nhìn, trong mắt mang theo ý quan tâm.Trong cung An Phúc vô cùng náo nhiệt, Hoàng thượng, Hoàng hậu, cùng Như Ý đều ở đây.Đáng tiếc không có mang Bối Bối theo, nếu như Bối Bối tới, cũng coi như một nhà đoàn tụ.Từ trong miệng Hiên Vương nghe nói đến bệnh tình của Hoàng thượng, Lộ Nhi vừa nhìn thấy Hoàng thượng, không nhịn được lén quan sát hắn, lại thấy sắc mặt của hắn có chút trắng bệch, cũng không nghiêm trọng như trong tưởng tượng.“Hiên, sớm như vậy đã tới đây rồi? Tấu chương. . . . . .”Thấy Hiên Vương tới đây, trong mắt Hoàng thượng lóe lên chút kinh ngạc, những tấu chương kia cũng không phải là một lát có thể xử lý hết được.“Đã xong . . . . . . Đệ thấy vẫn còn sớm, cho nên cùng Lộ Nhi và Bảo Bảo tới đây. Hoàng huynh, hôm nay tinh thần như thế nào? Đệ thấy khí sắc không tệ. . . . . .”
Bảo Bảo cũng thở dài một tiếng, ý tứ của hắn rất đơn giản, cũng giống như lời Lộ Nhi vừa nói.
“Thật sự? Chuyện này ta sẽ nghĩ thêm. Đúng rồi, hiện tại thời gian cũng không còn sớm, chúng ta đi thăm mẫu hậu một chút đi!”
Hoàng thái hậu? Thời gian năm năm, thái độ Hoàng thái hậu đối với mình đã khá hơn nhiều, không có công chúa ở giữa, bà đối xử với Lộ Nhi cũng không có bao nhiêu thành kiến!
Nhưng Lộ Nhi hiểu, Hoàng thái hậu là một người không cầu lợi, khi gặp chuyện, đều nghĩ đến Đại Nguyệt đầu tiên, tiếp theo là Hoàng thượng cùng Hiên Vương, cuối cùng mới đến bản thân. . . . . .
Cho nên, người như vậy, nàng sẽ không chán ghét, nhưng lại cũng không quá mức thân cận với mình.
Mà về chuyện giải dược, đến bây giờ bà vẫn chưa có ý muốn gặp mình, vậy nhất định bà cũng đã có chủ ý riêng.
Có điều Lộ Nhi dám khẳng định, nếu như điều kiện của công chúa giống như nàng nghĩ, bà nhất định sẽ không chút do dự mà đáp ứng.
“Lộ Nhi, chuyện kia ta sẽ xử lý tốt . . . . . .”
Cảm giác thấy Lộ Nhi không được tự nhiên, Hiên Vương thản nhiên cười một tiếng, Bảo Bảo cũng kinh ngạc nghiêng người nhìn, trong mắt mang theo ý quan tâm.
Trong cung An Phúc vô cùng náo nhiệt, Hoàng thượng, Hoàng hậu, cùng Như Ý đều ở đây.
Đáng tiếc không có mang Bối Bối theo, nếu như Bối Bối tới, cũng coi như một nhà đoàn tụ.
Từ trong miệng Hiên Vương nghe nói đến bệnh tình của Hoàng thượng, Lộ Nhi vừa nhìn thấy Hoàng thượng, không nhịn được lén quan sát hắn, lại thấy sắc mặt của hắn có chút trắng bệch, cũng không nghiêm trọng như trong tưởng tượng.
“Hiên, sớm như vậy đã tới đây rồi? Tấu chương. . . . . .”
Thấy Hiên Vương tới đây, trong mắt Hoàng thượng lóe lên chút kinh ngạc, những tấu chương kia cũng không phải là một lát có thể xử lý hết được.
“Đã xong . . . . . . Đệ thấy vẫn còn sớm, cho nên cùng Lộ Nhi và Bảo Bảo tới đây. Hoàng huynh, hôm nay tinh thần như thế nào? Đệ thấy khí sắc không tệ. . . . . .”
Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Bảo Bảo cũng thở dài một tiếng, ý tứ của hắn rất đơn giản, cũng giống như lời Lộ Nhi vừa nói.“Thật sự? Chuyện này ta sẽ nghĩ thêm. Đúng rồi, hiện tại thời gian cũng không còn sớm, chúng ta đi thăm mẫu hậu một chút đi!”Hoàng thái hậu? Thời gian năm năm, thái độ Hoàng thái hậu đối với mình đã khá hơn nhiều, không có công chúa ở giữa, bà đối xử với Lộ Nhi cũng không có bao nhiêu thành kiến!Nhưng Lộ Nhi hiểu, Hoàng thái hậu là một người không cầu lợi, khi gặp chuyện, đều nghĩ đến Đại Nguyệt đầu tiên, tiếp theo là Hoàng thượng cùng Hiên Vương, cuối cùng mới đến bản thân. . . . . .Cho nên, người như vậy, nàng sẽ không chán ghét, nhưng lại cũng không quá mức thân cận với mình.Mà về chuyện giải dược, đến bây giờ bà vẫn chưa có ý muốn gặp mình, vậy nhất định bà cũng đã có chủ ý riêng.Có điều Lộ Nhi dám khẳng định, nếu như điều kiện của công chúa giống như nàng nghĩ, bà nhất định sẽ không chút do dự mà đáp ứng.“Lộ Nhi, chuyện kia ta sẽ xử lý tốt . . . . . .”Cảm giác thấy Lộ Nhi không được tự nhiên, Hiên Vương thản nhiên cười một tiếng, Bảo Bảo cũng kinh ngạc nghiêng người nhìn, trong mắt mang theo ý quan tâm.Trong cung An Phúc vô cùng náo nhiệt, Hoàng thượng, Hoàng hậu, cùng Như Ý đều ở đây.Đáng tiếc không có mang Bối Bối theo, nếu như Bối Bối tới, cũng coi như một nhà đoàn tụ.Từ trong miệng Hiên Vương nghe nói đến bệnh tình của Hoàng thượng, Lộ Nhi vừa nhìn thấy Hoàng thượng, không nhịn được lén quan sát hắn, lại thấy sắc mặt của hắn có chút trắng bệch, cũng không nghiêm trọng như trong tưởng tượng.“Hiên, sớm như vậy đã tới đây rồi? Tấu chương. . . . . .”Thấy Hiên Vương tới đây, trong mắt Hoàng thượng lóe lên chút kinh ngạc, những tấu chương kia cũng không phải là một lát có thể xử lý hết được.“Đã xong . . . . . . Đệ thấy vẫn còn sớm, cho nên cùng Lộ Nhi và Bảo Bảo tới đây. Hoàng huynh, hôm nay tinh thần như thế nào? Đệ thấy khí sắc không tệ. . . . . .”