Tác giả:

Đời này Thời Lệnh Diễn đã làm hai chuyện vô cùng hối hận. Thứ nhất ︰ Lúc Đường Vũ chết, anh ở nơi xa ngàn dặm. Thứ hai ︰ Ly hôn với Thi Mị. __Trong lúc mơ màng Thời Lệnh Diễn giống như ngửi thấy mùi hương của cô trong trí nhớ. Mùi hương thoang thoảng lành lạnh, đường cong dịu dàng lại xa xa không thể chạm tới, đôi tay non mềm v**t v* cơ ngực anh, mang đến cho anh vui sướng cực hạn. "A Lệnh! " Giọng nói mềm mại ngọt ngào, khiến người ta hồn xiêu phách lạc, ** tận xương, "Em rất nhớ anh! "Là mơ sao?Nhưng tại sao! lại chân thật như vậy. Thời Lệnh Diễn cố gắng níu giữ bóng dáng mờ ảo, khàn giọng hỏi ︰ "Là em sao, Đường Vũ. "Người phụ nữ giống như nở nụ cười, tiếng cười khẽ mà quyến rũ, như hồ ly tinh hại nước hại dân. "Là em, A Lệnh, em đã trở về. "Thời Lệnh Diễn muốn duy trì tỉnh táo, nhưng lại không nhịn được mà trầm luân trong cơ thể mềm mại dưới thân. Anh không nhịn được mà xoay người đè cô xuống bắt nạt, hết lần này đến lần khác gọi tên cô, "Đường Vũ, Đường Vũ! "Một đêm phóng túng.…

Chương 59: 59: Cậu Đang Nói Dối Cậu Chính Là Đường Vũ!

Vợ Yêu Siêu Sao: Chồng Trước Anh Bị LoạiTác giả: Vạn Lý LýTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngĐời này Thời Lệnh Diễn đã làm hai chuyện vô cùng hối hận. Thứ nhất ︰ Lúc Đường Vũ chết, anh ở nơi xa ngàn dặm. Thứ hai ︰ Ly hôn với Thi Mị. __Trong lúc mơ màng Thời Lệnh Diễn giống như ngửi thấy mùi hương của cô trong trí nhớ. Mùi hương thoang thoảng lành lạnh, đường cong dịu dàng lại xa xa không thể chạm tới, đôi tay non mềm v**t v* cơ ngực anh, mang đến cho anh vui sướng cực hạn. "A Lệnh! " Giọng nói mềm mại ngọt ngào, khiến người ta hồn xiêu phách lạc, ** tận xương, "Em rất nhớ anh! "Là mơ sao?Nhưng tại sao! lại chân thật như vậy. Thời Lệnh Diễn cố gắng níu giữ bóng dáng mờ ảo, khàn giọng hỏi ︰ "Là em sao, Đường Vũ. "Người phụ nữ giống như nở nụ cười, tiếng cười khẽ mà quyến rũ, như hồ ly tinh hại nước hại dân. "Là em, A Lệnh, em đã trở về. "Thời Lệnh Diễn muốn duy trì tỉnh táo, nhưng lại không nhịn được mà trầm luân trong cơ thể mềm mại dưới thân. Anh không nhịn được mà xoay người đè cô xuống bắt nạt, hết lần này đến lần khác gọi tên cô, "Đường Vũ, Đường Vũ! "Một đêm phóng túng.… Diệp Điệu vốn nghĩ cô là con người ngoan ngoãn, bị cô nói một câu không kịp chuẩn bị như thế liền ho khan kịch liệt.Không thể không nói, độ tương phản hơi lớn.Diệp Điệu thật vất vả mới ngừng ho, nhưng cô nâng mắt mới phát hiện Thi Mị đã ngồi xuống.Thi Mị nhìn cô ấy, ánh mắt có chút nghiêm túc, nói: "Tôi hơi khát."Diệp Điệu ︰"! !."Diệp Diệu quay người đi đến trước tủ lạnh, cầm lấy một chai nước khoáng ném tới.Thi Mị vững vàng nhận lấy.Cô tự mình vặn nắp chai, ừng ực uống hết gần một nửa.Thấy dáng vẻ hoàn toàn không khách khí này.Diệp Điệu thổi thổi khói, cô ấy nở nụ cười: "Cô có thể tháo mặt nạ này ra không?""Không thể.""Vì sao?""Hủy dung, xấu.""Nếu như tôi miễn cưỡng muốn xem thì sao?""Vậy cũng chỉ có thể nát." Thi Mị nhún vai: "Nhưng Đường Vũ nói, cô ấy cảm thấy chúng ta có thể theo nhu cầu của mỗi bên, tôi mới tìm cô.""Theo nhu cầu của mỗi bên?""Cô muốn kiếm tiền, còn tôi, cô ấy phải nói với cô rồi mới phải chứ.""Tôi không kiếm tiền cũng không sao cả." Diệp Điệu đi tới, ánh mắt mê ly tà hoặc, cô ấy giơ tay nâng cằm của cô lên, giọng nói thong thả lại dụ dỗ: "Nhưng là cậu, tớ lại có hứng thú."Ngón tay của Diệp Điệu đeo chiếc nhẫn màu đen.Thi Mị nhìn một chút liền nhận ra, đây là quà năm ấy Đường Vũ tặng cho cô ấy.Cô ấy vẫn còn đeo sao?Diệp Điệu thấy cô đang nhìn chiếc nhẫn của mình, cô ấy nâng cằm cô lên, thong thả nói: "Nhìn quen mắt sao? Năm ấy cậu mua cho tớ mà."Trái tim của Thi Mị dao động.Diệp Điệu nhìn chằm chằm cô, môi cong lên: "Cậu còn nói, trừ khi tớ có nhẫn kết hôn, nếu không thì không được tháo xuống, tớ đều nhớ hết."Thi Mị muốn đẩy cô ấy ra, nhưng Diệp Điệu vẫn không nhúc nhích.Một tay khác của Diệp Điệu nắm lấy mặt nạ của cô, gằn từng chữ: "Đừng giả bộ với tớ, Đường Vũ, hai chúng ta cùng lớn lên, cậu còn ăn cơm mẹ tớ nấu, ai lại không biết?"Khi Diệp Điệu nói lời này, hơi thở của thuốc lá bạc hà trong miệng càng lúc càng gần.Nhịp tim của Thi Mị càng lại nhanh hơn một chút.Diệp Điệu phát hiện rồi?Không thể!Hai người hoàn toàn không giống nhau, Diệp Điệu không thể phát hiện được!Cô ấy đang lừa cô!Thi Mị nghĩ đến cái này, cô bình tĩnh một chút, nhìn trên khóe môi cô ấy là nụ cười chế nhạo, cô khẽ cười một tiếng: "Chị Diệp, đừng mang tôi ra chơi như thế."Chị Diệp?Diệp Diệu cứng ngắc.Thi Mị nhìn cô ấy, ánh mắt tràn đầy cân nhắc: "Cô coi tôi thành Đường Vũ rồi sao?"Diệp Điệu nhìn chằm chằm cô, một giây, hai giây."Biết không, mỗi lần cậu chột dạ, mắt sẽ chuyển đến nơi nào đó." Diệp Điệu căng môi: "Hơn nữa, tim đập rất nhanh."Tay của Diệp Điệu đè ở trên ngực của Thi Mị: "Quả nhiên rất nhanh."Tim của Thi Mị đập nhanh hơn, sau khi hoảng loạn lại lóe lên một ý: "Đường Vũ mặc áo gì, trong lòng cô không biết số sao?"Mặc dù Đường Vũ không lớn đến 38G, nhưng vóc người này cũng vô cùng nóng bỏng.Chiều cao 172, size D lớn, eo nhỏ, cặp mông mượt mà đầy đặn, chân dài vừa nhỏ vừa thẳng.Mà Thi Mị sống chỉ là một trẻ vị thành niên.Không chỉ là vẻ ngoài mà còn có cả thân hình.Nói như thế, nhưng Diệp Điệu phát hiện ra sự thay đổi, vẫn cảm thấy cô đang nói dối.Cô chính là Đường Vũ!Diệp Điệu nhìn chằm chằm cô, cô ấy cắn răng, đẩy mặt nạ của cô ra.………………..

Diệp Điệu vốn nghĩ cô là con người ngoan ngoãn, bị cô nói một câu không kịp chuẩn bị như thế liền ho khan kịch liệt.

Không thể không nói, độ tương phản hơi lớn.

Diệp Điệu thật vất vả mới ngừng ho, nhưng cô nâng mắt mới phát hiện Thi Mị đã ngồi xuống.

Thi Mị nhìn cô ấy, ánh mắt có chút nghiêm túc, nói: "Tôi hơi khát.

"Diệp Điệu ︰"! !.

"Diệp Diệu quay người đi đến trước tủ lạnh, cầm lấy một chai nước khoáng ném tới.

Thi Mị vững vàng nhận lấy.

Cô tự mình vặn nắp chai, ừng ực uống hết gần một nửa.

Thấy dáng vẻ hoàn toàn không khách khí này.

Diệp Điệu thổi thổi khói, cô ấy nở nụ cười: "Cô có thể tháo mặt nạ này ra không?""Không thể.

""Vì sao?""Hủy dung, xấu.

""Nếu như tôi miễn cưỡng muốn xem thì sao?""Vậy cũng chỉ có thể nát.

" Thi Mị nhún vai: "Nhưng Đường Vũ nói, cô ấy cảm thấy chúng ta có thể theo nhu cầu của mỗi bên, tôi mới tìm cô.

""Theo nhu cầu của mỗi bên?""Cô muốn kiếm tiền, còn tôi, cô ấy phải nói với cô rồi mới phải chứ.

""Tôi không kiếm tiền cũng không sao cả.

" Diệp Điệu đi tới, ánh mắt mê ly tà hoặc, cô ấy giơ tay nâng cằm của cô lên, giọng nói thong thả lại dụ dỗ: "Nhưng là cậu, tớ lại có hứng thú.

"Ngón tay của Diệp Điệu đeo chiếc nhẫn màu đen.

Thi Mị nhìn một chút liền nhận ra, đây là quà năm ấy Đường Vũ tặng cho cô ấy.

Cô ấy vẫn còn đeo sao?Diệp Điệu thấy cô đang nhìn chiếc nhẫn của mình, cô ấy nâng cằm cô lên, thong thả nói: "Nhìn quen mắt sao? Năm ấy cậu mua cho tớ mà.

"Trái tim của Thi Mị dao động.

Diệp Điệu nhìn chằm chằm cô, môi cong lên: "Cậu còn nói, trừ khi tớ có nhẫn kết hôn, nếu không thì không được tháo xuống, tớ đều nhớ hết.

"Thi Mị muốn đẩy cô ấy ra, nhưng Diệp Điệu vẫn không nhúc nhích.

Một tay khác của Diệp Điệu nắm lấy mặt nạ của cô, gằn từng chữ: "Đừng giả bộ với tớ, Đường Vũ, hai chúng ta cùng lớn lên, cậu còn ăn cơm mẹ tớ nấu, ai lại không biết?"Khi Diệp Điệu nói lời này, hơi thở của thuốc lá bạc hà trong miệng càng lúc càng gần.

Nhịp tim của Thi Mị càng lại nhanh hơn một chút.

Diệp Điệu phát hiện rồi?Không thể!Hai người hoàn toàn không giống nhau, Diệp Điệu không thể phát hiện được!Cô ấy đang lừa cô!Thi Mị nghĩ đến cái này, cô bình tĩnh một chút, nhìn trên khóe môi cô ấy là nụ cười chế nhạo, cô khẽ cười một tiếng: "Chị Diệp, đừng mang tôi ra chơi như thế.

"Chị Diệp?Diệp Diệu cứng ngắc.

Thi Mị nhìn cô ấy, ánh mắt tràn đầy cân nhắc: "Cô coi tôi thành Đường Vũ rồi sao?"Diệp Điệu nhìn chằm chằm cô, một giây, hai giây.

"Biết không, mỗi lần cậu chột dạ, mắt sẽ chuyển đến nơi nào đó.

" Diệp Điệu căng môi: "Hơn nữa, tim đập rất nhanh.

"Tay của Diệp Điệu đè ở trên ngực của Thi Mị: "Quả nhiên rất nhanh.

"Tim của Thi Mị đập nhanh hơn, sau khi hoảng loạn lại lóe lên một ý: "Đường Vũ mặc áo gì, trong lòng cô không biết số sao?"Mặc dù Đường Vũ không lớn đến 38G, nhưng vóc người này cũng vô cùng nóng bỏng.

Chiều cao 172, size D lớn, eo nhỏ, cặp mông mượt mà đầy đặn, chân dài vừa nhỏ vừa thẳng.

Mà Thi Mị sống chỉ là một trẻ vị thành niên.

Không chỉ là vẻ ngoài mà còn có cả thân hình.

Nói như thế, nhưng Diệp Điệu phát hiện ra sự thay đổi, vẫn cảm thấy cô đang nói dối.

Cô chính là Đường Vũ!Diệp Điệu nhìn chằm chằm cô, cô ấy cắn răng, đẩy mặt nạ của cô ra.

……………….

.

Vợ Yêu Siêu Sao: Chồng Trước Anh Bị LoạiTác giả: Vạn Lý LýTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngĐời này Thời Lệnh Diễn đã làm hai chuyện vô cùng hối hận. Thứ nhất ︰ Lúc Đường Vũ chết, anh ở nơi xa ngàn dặm. Thứ hai ︰ Ly hôn với Thi Mị. __Trong lúc mơ màng Thời Lệnh Diễn giống như ngửi thấy mùi hương của cô trong trí nhớ. Mùi hương thoang thoảng lành lạnh, đường cong dịu dàng lại xa xa không thể chạm tới, đôi tay non mềm v**t v* cơ ngực anh, mang đến cho anh vui sướng cực hạn. "A Lệnh! " Giọng nói mềm mại ngọt ngào, khiến người ta hồn xiêu phách lạc, ** tận xương, "Em rất nhớ anh! "Là mơ sao?Nhưng tại sao! lại chân thật như vậy. Thời Lệnh Diễn cố gắng níu giữ bóng dáng mờ ảo, khàn giọng hỏi ︰ "Là em sao, Đường Vũ. "Người phụ nữ giống như nở nụ cười, tiếng cười khẽ mà quyến rũ, như hồ ly tinh hại nước hại dân. "Là em, A Lệnh, em đã trở về. "Thời Lệnh Diễn muốn duy trì tỉnh táo, nhưng lại không nhịn được mà trầm luân trong cơ thể mềm mại dưới thân. Anh không nhịn được mà xoay người đè cô xuống bắt nạt, hết lần này đến lần khác gọi tên cô, "Đường Vũ, Đường Vũ! "Một đêm phóng túng.… Diệp Điệu vốn nghĩ cô là con người ngoan ngoãn, bị cô nói một câu không kịp chuẩn bị như thế liền ho khan kịch liệt.Không thể không nói, độ tương phản hơi lớn.Diệp Điệu thật vất vả mới ngừng ho, nhưng cô nâng mắt mới phát hiện Thi Mị đã ngồi xuống.Thi Mị nhìn cô ấy, ánh mắt có chút nghiêm túc, nói: "Tôi hơi khát."Diệp Điệu ︰"! !."Diệp Diệu quay người đi đến trước tủ lạnh, cầm lấy một chai nước khoáng ném tới.Thi Mị vững vàng nhận lấy.Cô tự mình vặn nắp chai, ừng ực uống hết gần một nửa.Thấy dáng vẻ hoàn toàn không khách khí này.Diệp Điệu thổi thổi khói, cô ấy nở nụ cười: "Cô có thể tháo mặt nạ này ra không?""Không thể.""Vì sao?""Hủy dung, xấu.""Nếu như tôi miễn cưỡng muốn xem thì sao?""Vậy cũng chỉ có thể nát." Thi Mị nhún vai: "Nhưng Đường Vũ nói, cô ấy cảm thấy chúng ta có thể theo nhu cầu của mỗi bên, tôi mới tìm cô.""Theo nhu cầu của mỗi bên?""Cô muốn kiếm tiền, còn tôi, cô ấy phải nói với cô rồi mới phải chứ.""Tôi không kiếm tiền cũng không sao cả." Diệp Điệu đi tới, ánh mắt mê ly tà hoặc, cô ấy giơ tay nâng cằm của cô lên, giọng nói thong thả lại dụ dỗ: "Nhưng là cậu, tớ lại có hứng thú."Ngón tay của Diệp Điệu đeo chiếc nhẫn màu đen.Thi Mị nhìn một chút liền nhận ra, đây là quà năm ấy Đường Vũ tặng cho cô ấy.Cô ấy vẫn còn đeo sao?Diệp Điệu thấy cô đang nhìn chiếc nhẫn của mình, cô ấy nâng cằm cô lên, thong thả nói: "Nhìn quen mắt sao? Năm ấy cậu mua cho tớ mà."Trái tim của Thi Mị dao động.Diệp Điệu nhìn chằm chằm cô, môi cong lên: "Cậu còn nói, trừ khi tớ có nhẫn kết hôn, nếu không thì không được tháo xuống, tớ đều nhớ hết."Thi Mị muốn đẩy cô ấy ra, nhưng Diệp Điệu vẫn không nhúc nhích.Một tay khác của Diệp Điệu nắm lấy mặt nạ của cô, gằn từng chữ: "Đừng giả bộ với tớ, Đường Vũ, hai chúng ta cùng lớn lên, cậu còn ăn cơm mẹ tớ nấu, ai lại không biết?"Khi Diệp Điệu nói lời này, hơi thở của thuốc lá bạc hà trong miệng càng lúc càng gần.Nhịp tim của Thi Mị càng lại nhanh hơn một chút.Diệp Điệu phát hiện rồi?Không thể!Hai người hoàn toàn không giống nhau, Diệp Điệu không thể phát hiện được!Cô ấy đang lừa cô!Thi Mị nghĩ đến cái này, cô bình tĩnh một chút, nhìn trên khóe môi cô ấy là nụ cười chế nhạo, cô khẽ cười một tiếng: "Chị Diệp, đừng mang tôi ra chơi như thế."Chị Diệp?Diệp Diệu cứng ngắc.Thi Mị nhìn cô ấy, ánh mắt tràn đầy cân nhắc: "Cô coi tôi thành Đường Vũ rồi sao?"Diệp Điệu nhìn chằm chằm cô, một giây, hai giây."Biết không, mỗi lần cậu chột dạ, mắt sẽ chuyển đến nơi nào đó." Diệp Điệu căng môi: "Hơn nữa, tim đập rất nhanh."Tay của Diệp Điệu đè ở trên ngực của Thi Mị: "Quả nhiên rất nhanh."Tim của Thi Mị đập nhanh hơn, sau khi hoảng loạn lại lóe lên một ý: "Đường Vũ mặc áo gì, trong lòng cô không biết số sao?"Mặc dù Đường Vũ không lớn đến 38G, nhưng vóc người này cũng vô cùng nóng bỏng.Chiều cao 172, size D lớn, eo nhỏ, cặp mông mượt mà đầy đặn, chân dài vừa nhỏ vừa thẳng.Mà Thi Mị sống chỉ là một trẻ vị thành niên.Không chỉ là vẻ ngoài mà còn có cả thân hình.Nói như thế, nhưng Diệp Điệu phát hiện ra sự thay đổi, vẫn cảm thấy cô đang nói dối.Cô chính là Đường Vũ!Diệp Điệu nhìn chằm chằm cô, cô ấy cắn răng, đẩy mặt nạ của cô ra.………………..

Chương 59: 59: Cậu Đang Nói Dối Cậu Chính Là Đường Vũ!