Việt Nhiên ngồi trên ghế, trầm mặc nhìn bác sĩ. Bác sĩ trước mặt cầm đơn xét nghiệm của cậu, đã suy tư đủ năm phút đồng hồ, tâm tư dường như đã bay đến một thế giới khác vậy. Phút thứ sáu, bác sĩ thả tờ giấy xuống, rốt cuộc nhìn về phía cậu. Việt Nhiên nói: “Tình huống của tôi đến cùng là như thế nào ạ?” Bác sĩ đẩy đẩy kính mắt trên mũi, tiếp tục nhìn cậu. Việt Nhiên luôn cảm thấy ánh mắt kia có chút thương hại, hỏi: “Tôi mắc phải bệnh nan y sao?” Bác sĩ nói: “Không có.” Việt Nhiên nói: “Tôi thật ra chính là Alpha hả?” Bác sĩ nói: “Không phải.” Việt Nhiên nói: “Vậy tôi…” Bác sĩ ngăn cản tư duy đang bay bổng của cậu, nói rằng: “Cậu không bị bệnh, rất khỏe mạnh.” Việt Nhiên nói: “Nếu tôi không bị bệnh, vậy còn phải tới nơi này à?” “Cậu chỉ là tin tức tố có chút đặc biệt, có thể là một loại biến dị, mà bản thân không thành vấn đề gì cả,” bác sĩ tìm từ một phen, “Tôi cho cậu một ví dụ này, cậu xem mấy con mèo đều thích cây bạc hà mèo, tuy rằng nhân loại không cảm thấy mùi vị đó câu nhân,…

Chương 16

Tin Tức Tố Biến DịTác giả: Nhất Thế Hoa ThườngTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Võng DuViệt Nhiên ngồi trên ghế, trầm mặc nhìn bác sĩ. Bác sĩ trước mặt cầm đơn xét nghiệm của cậu, đã suy tư đủ năm phút đồng hồ, tâm tư dường như đã bay đến một thế giới khác vậy. Phút thứ sáu, bác sĩ thả tờ giấy xuống, rốt cuộc nhìn về phía cậu. Việt Nhiên nói: “Tình huống của tôi đến cùng là như thế nào ạ?” Bác sĩ đẩy đẩy kính mắt trên mũi, tiếp tục nhìn cậu. Việt Nhiên luôn cảm thấy ánh mắt kia có chút thương hại, hỏi: “Tôi mắc phải bệnh nan y sao?” Bác sĩ nói: “Không có.” Việt Nhiên nói: “Tôi thật ra chính là Alpha hả?” Bác sĩ nói: “Không phải.” Việt Nhiên nói: “Vậy tôi…” Bác sĩ ngăn cản tư duy đang bay bổng của cậu, nói rằng: “Cậu không bị bệnh, rất khỏe mạnh.” Việt Nhiên nói: “Nếu tôi không bị bệnh, vậy còn phải tới nơi này à?” “Cậu chỉ là tin tức tố có chút đặc biệt, có thể là một loại biến dị, mà bản thân không thành vấn đề gì cả,” bác sĩ tìm từ một phen, “Tôi cho cậu một ví dụ này, cậu xem mấy con mèo đều thích cây bạc hà mèo, tuy rằng nhân loại không cảm thấy mùi vị đó câu nhân,… Tần Tu Kiệt nhận được tin nhắn lúc hắn vừa mới ăn điểm tâm xong.Gia đình của Khương Tiêu rất đông, ông bà và chú bác đều ở khá gần nhau. Vì tránh làm cho Tần Tu Kiệt đến ở lại không thấy thoải mái, anh không dẫn hắn về nhà cũ mà đi tới một căn trọ nhỏ anh để không trong một khu thương mại.Hai người đàn ông thì không nấu cơm, buổi sáng cũng không ai làm điểm tâm hay gọi bọn họ rời giường, hai người liền ngủ thẳng đến khi tự tỉnh mới thôi, sau đó bò dậy rửa mặt, ra khỏi cửa đi đến một tiệm ăn có danh tiếng không tệ để giải quyết vấn đề ăn uống.Xem xong thứ Việt Nhiên gửi đến, Tần Tu Kiệt cảm thấy mình đã ăn quá nhiều, cơ năng của thân thể đều dời xuống dạ dày cho nên đại não vẫn còn mơ hồ, hoàn toàn không hiểu được dụng ý bước đi này của Nguyệt Trầm.Hắn không thể làm gì khác hơn là hỏi: Bọn họ làm gì?Bên kia yên tĩnh trong chốc lát, trả lời lại: Trước mắt, hình như là muốn thấy người sang bắt quàng làm họ với em.Tần Tu Kiệt ngơ ngác, bỗng nhiên có một sáng kiến chợt lóe lên.Hắn nhanh chóng nhảy đến bài viết đã chìm, liên tục gửi qua cho em họ, kèm cả câu kết luận: Em lại nhìn xem, có lẽ là fan nè, bọn họ cho rằng Nguyệt Trầm thích em, còn muốn đục khoét giúp hắn nữa.Việt Nhiên đen mặt xem mấy bài viết có liên quan đến ‘thật giống tình yêu đích thực’ kia xong, tắt trang web đi, im lặng nhìn mấy người xung quanh một cái, tiếp tục kiếm vật liệu của mình.Những hội viên ngoại giao được các bang hội lớn phái tới cố gắng được nửa ngày, tất cả đều tan nát trở về trong thất bại, báo tin tức lại: Tính cảnh giác của cậu ấy cao quá, hơi khó tiếp cận.Nhóm bang chủ rất bất ngờ, hỏi: Đó không phải là một tên ngốc bạch ngọt à?Hội viên: Cậu ấy trả lời lại là “Tui không tổ đội với người lạ, người ta chỉ cần lão công đi cùng thôi hà >_

Tần Tu Kiệt nhận được tin nhắn lúc hắn vừa mới ăn điểm tâm xong.

Gia đình của Khương Tiêu rất đông, ông bà và chú bác đều ở khá gần nhau. Vì tránh làm cho Tần Tu Kiệt đến ở lại không thấy thoải mái, anh không dẫn hắn về nhà cũ mà đi tới một căn trọ nhỏ anh để không trong một khu thương mại.

Hai người đàn ông thì không nấu cơm, buổi sáng cũng không ai làm điểm tâm hay gọi bọn họ rời giường, hai người liền ngủ thẳng đến khi tự tỉnh mới thôi, sau đó bò dậy rửa mặt, ra khỏi cửa đi đến một tiệm ăn có danh tiếng không tệ để giải quyết vấn đề ăn uống.

Xem xong thứ Việt Nhiên gửi đến, Tần Tu Kiệt cảm thấy mình đã ăn quá nhiều, cơ năng của thân thể đều dời xuống dạ dày cho nên đại não vẫn còn mơ hồ, hoàn toàn không hiểu được dụng ý bước đi này của Nguyệt Trầm.

Hắn không thể làm gì khác hơn là hỏi: Bọn họ làm gì?

Bên kia yên tĩnh trong chốc lát, trả lời lại: Trước mắt, hình như là muốn thấy người sang bắt quàng làm họ với em.

Tần Tu Kiệt ngơ ngác, bỗng nhiên có một sáng kiến chợt lóe lên.

Hắn nhanh chóng nhảy đến bài viết đã chìm, liên tục gửi qua cho em họ, kèm cả câu kết luận: Em lại nhìn xem, có lẽ là fan nè, bọn họ cho rằng Nguyệt Trầm thích em, còn muốn đục khoét giúp hắn nữa.

Việt Nhiên đen mặt xem mấy bài viết có liên quan đến ‘thật giống tình yêu đích thực’ kia xong, tắt trang web đi, im lặng nhìn mấy người xung quanh một cái, tiếp tục kiếm vật liệu của mình.

Những hội viên ngoại giao được các bang hội lớn phái tới cố gắng được nửa ngày, tất cả đều tan nát trở về trong thất bại, báo tin tức lại: Tính cảnh giác của cậu ấy cao quá, hơi khó tiếp cận.

Nhóm bang chủ rất bất ngờ, hỏi: Đó không phải là một tên ngốc bạch ngọt à?

Hội viên: Cậu ấy trả lời lại là “Tui không tổ đội với người lạ, người ta chỉ cần lão công đi cùng thôi hà >_

Tin Tức Tố Biến DịTác giả: Nhất Thế Hoa ThườngTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Võng DuViệt Nhiên ngồi trên ghế, trầm mặc nhìn bác sĩ. Bác sĩ trước mặt cầm đơn xét nghiệm của cậu, đã suy tư đủ năm phút đồng hồ, tâm tư dường như đã bay đến một thế giới khác vậy. Phút thứ sáu, bác sĩ thả tờ giấy xuống, rốt cuộc nhìn về phía cậu. Việt Nhiên nói: “Tình huống của tôi đến cùng là như thế nào ạ?” Bác sĩ đẩy đẩy kính mắt trên mũi, tiếp tục nhìn cậu. Việt Nhiên luôn cảm thấy ánh mắt kia có chút thương hại, hỏi: “Tôi mắc phải bệnh nan y sao?” Bác sĩ nói: “Không có.” Việt Nhiên nói: “Tôi thật ra chính là Alpha hả?” Bác sĩ nói: “Không phải.” Việt Nhiên nói: “Vậy tôi…” Bác sĩ ngăn cản tư duy đang bay bổng của cậu, nói rằng: “Cậu không bị bệnh, rất khỏe mạnh.” Việt Nhiên nói: “Nếu tôi không bị bệnh, vậy còn phải tới nơi này à?” “Cậu chỉ là tin tức tố có chút đặc biệt, có thể là một loại biến dị, mà bản thân không thành vấn đề gì cả,” bác sĩ tìm từ một phen, “Tôi cho cậu một ví dụ này, cậu xem mấy con mèo đều thích cây bạc hà mèo, tuy rằng nhân loại không cảm thấy mùi vị đó câu nhân,… Tần Tu Kiệt nhận được tin nhắn lúc hắn vừa mới ăn điểm tâm xong.Gia đình của Khương Tiêu rất đông, ông bà và chú bác đều ở khá gần nhau. Vì tránh làm cho Tần Tu Kiệt đến ở lại không thấy thoải mái, anh không dẫn hắn về nhà cũ mà đi tới một căn trọ nhỏ anh để không trong một khu thương mại.Hai người đàn ông thì không nấu cơm, buổi sáng cũng không ai làm điểm tâm hay gọi bọn họ rời giường, hai người liền ngủ thẳng đến khi tự tỉnh mới thôi, sau đó bò dậy rửa mặt, ra khỏi cửa đi đến một tiệm ăn có danh tiếng không tệ để giải quyết vấn đề ăn uống.Xem xong thứ Việt Nhiên gửi đến, Tần Tu Kiệt cảm thấy mình đã ăn quá nhiều, cơ năng của thân thể đều dời xuống dạ dày cho nên đại não vẫn còn mơ hồ, hoàn toàn không hiểu được dụng ý bước đi này của Nguyệt Trầm.Hắn không thể làm gì khác hơn là hỏi: Bọn họ làm gì?Bên kia yên tĩnh trong chốc lát, trả lời lại: Trước mắt, hình như là muốn thấy người sang bắt quàng làm họ với em.Tần Tu Kiệt ngơ ngác, bỗng nhiên có một sáng kiến chợt lóe lên.Hắn nhanh chóng nhảy đến bài viết đã chìm, liên tục gửi qua cho em họ, kèm cả câu kết luận: Em lại nhìn xem, có lẽ là fan nè, bọn họ cho rằng Nguyệt Trầm thích em, còn muốn đục khoét giúp hắn nữa.Việt Nhiên đen mặt xem mấy bài viết có liên quan đến ‘thật giống tình yêu đích thực’ kia xong, tắt trang web đi, im lặng nhìn mấy người xung quanh một cái, tiếp tục kiếm vật liệu của mình.Những hội viên ngoại giao được các bang hội lớn phái tới cố gắng được nửa ngày, tất cả đều tan nát trở về trong thất bại, báo tin tức lại: Tính cảnh giác của cậu ấy cao quá, hơi khó tiếp cận.Nhóm bang chủ rất bất ngờ, hỏi: Đó không phải là một tên ngốc bạch ngọt à?Hội viên: Cậu ấy trả lời lại là “Tui không tổ đội với người lạ, người ta chỉ cần lão công đi cùng thôi hà >_

Chương 16