Đi sứ nước láng giềng hơn hai tháng, hôm nay là ngày Thần vương Ân Phượng Trạm hồi kinh. Cho nên, mới sáng sớm, bọn hạ nhân trong Vương phủ đã bắt đầu dọn dẹp, người quét tước, người trang trí. Viện tử của nữ quyến cũng sôi nổi từ sáng, mọi người rửa mặt, chải đầu trang điểm, sau đó một đám hoa hòe lộng lẫy đi vào chính phủ. "Nha ~, hôm nay thời tiết thật tốt~!" Nữ tử áo đỏ giương giọng mở miệng, giọng nói kiều mị, tức khắc thành công thu hút sự chú ý của Bạch Mỹ Lan vừa đi vào chính phủ trước đó. Bạch Mỹ Lan theo phản xạ ngẩng đầu, đập ngay vào mắt là một thân lửa đỏ chói lóa, ngọc bội trên người càng điểm tô vẻ đẹp của nữ tử, nàng ta hơi hơi mỉm cười: "Diên Nhi muội muội sớm nha ~!" "Nơi nào, có sớm cũng không bằng Mỹ Lan tỷ tỷ đâu ~!" Ngữ khí của Bạch Mỹ Lan ôn hòa, nhưng nữ tử gọi Diên Nhi kia lại không hề khách khí. Vừa dứt lời, liền không chút dấu vết ở trong lòng đánh giá Bạch Mỹ Lan một phen: Da thịt trắng nõn, gương mặt trang điểm tinh xảo, một thân cung trang hồng nhạt làm…
Chương 145: Mở Miệng Hiến Kế 3
Pháp Y Vương Phi 2Tác giả: Ánh NhậtTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngĐi sứ nước láng giềng hơn hai tháng, hôm nay là ngày Thần vương Ân Phượng Trạm hồi kinh. Cho nên, mới sáng sớm, bọn hạ nhân trong Vương phủ đã bắt đầu dọn dẹp, người quét tước, người trang trí. Viện tử của nữ quyến cũng sôi nổi từ sáng, mọi người rửa mặt, chải đầu trang điểm, sau đó một đám hoa hòe lộng lẫy đi vào chính phủ. "Nha ~, hôm nay thời tiết thật tốt~!" Nữ tử áo đỏ giương giọng mở miệng, giọng nói kiều mị, tức khắc thành công thu hút sự chú ý của Bạch Mỹ Lan vừa đi vào chính phủ trước đó. Bạch Mỹ Lan theo phản xạ ngẩng đầu, đập ngay vào mắt là một thân lửa đỏ chói lóa, ngọc bội trên người càng điểm tô vẻ đẹp của nữ tử, nàng ta hơi hơi mỉm cười: "Diên Nhi muội muội sớm nha ~!" "Nơi nào, có sớm cũng không bằng Mỹ Lan tỷ tỷ đâu ~!" Ngữ khí của Bạch Mỹ Lan ôn hòa, nhưng nữ tử gọi Diên Nhi kia lại không hề khách khí. Vừa dứt lời, liền không chút dấu vết ở trong lòng đánh giá Bạch Mỹ Lan một phen: Da thịt trắng nõn, gương mặt trang điểm tinh xảo, một thân cung trang hồng nhạt làm… Bởi vì chuyện tối hôm qua cho nên Nhiếp Cẩn Huyên không có tâm tình đi ra ngoài.Vừa dùng bữa sáng xong liền ở trong phòng nghỉ ngơi.Nhưng bên này Nhiếp Cẩn Huyên mới nghỉ ngơi được một lát, từ bên ngoài liền truyền đến tiếng gõ cửa, sau đó một quản sự bước vào thông báo sắp tới Túy Hà Sơn Trang sẽ có rất nhiều muỗi, vì để không ảnh hưởng đến các vị chủ tử, hoàng thượng đã phái người đem một ít đồ vật chống muỗi đến từng phòng.Bề ngoài thái độ của tên quản sự kia vô cùng cung kính, giọng nói cũng dễ nghe nhưng hắn vừa dứt lời, ánh mắt của Nhiếp Cẩn Huyên liền thay đổi.Nhiều muỗi?! Hiện tại mới chỉ vào đầu xuân, chưa tới mùa hè, sao lại xuất hiện muỗi chứ?!Xem ra là Túy Ông chi ý bất tại tửu*!Trong lòng Nhiếp Cẩn Huyên minh bạch, biểu tình trên mặt vẫn như cũ không để lộ tia cảm xúc khác thường nào, sau đó cũng không nhiều lời, gật đầu coi như đáp ứng.Ngay sau đó, tên quản sự kia liền mang theo mấy tiểu thái giám vào phòng, bắt đầu công việc.Nhìn bộ dáng giả vờ hơ dược thỉnh thoảng lại tìm chỗ này tìm chỗ kia của bọn họ, đáy lòng Nhiếp Cẩn Huyên không khỏi cười lạnh một tiếng.Qua một hồi lâu, thấy trong phòng không có gì khác thường, tên quản sự kia liền mang người lui ra ngoài.Đợi bọn họ vừa rời đi, Nhiếp Cẩn Huyên đang ngồi dựa cả người vào ghế dài không khỏi nhấp môi vài cái, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.Lúc này, Tiểu Tú vẫn luôn im lặng canh giữ bên cạnh Nhiếp Cẩn Huyên mới thả lỏng, nhíu mày, chờ một lát rồi lặng lẽ lui ra ngoài...!Bất quá, Tiểu Tú cũng không trở lại phòng của mình ngay mà chạy thẳng về phía sân viện của Nhiếp Cẩn Huệ.Vừa thấy bóng dáng của nàng, Tiểu Tú liền nói."Nhị tiểu thư, ngài, ngài mau đi khuyên nhủ vương phi đi, vương phi, vương phi muốn hòa ly với vương gia!"* Túy Ông chi bất tại tửu: trích trong thiên tản văn nổi tiếng Tuý Ông đình kí (醉翁亭记) của Âu Dương Tu:Tuý Ông chi ý bất tại tửu, tại hồ sơn thuỷ chi gian (醉翁之意不在酒, 在乎山水之间).Ý "say" trong tên hiệu đó không phải vì rượu mà say, mà say vì sơn thuỷ.Tức có dụng ý khác....!Chương này hơi ngắn! Nhưng mong mọi người thông cảm nhé!Chúc cả nhà một ngày cuối tuần vui vẻ!.
Bởi vì chuyện tối hôm qua cho nên Nhiếp Cẩn Huyên không có tâm tình đi ra ngoài.
Vừa dùng bữa sáng xong liền ở trong phòng nghỉ ngơi.
Nhưng bên này Nhiếp Cẩn Huyên mới nghỉ ngơi được một lát, từ bên ngoài liền truyền đến tiếng gõ cửa, sau đó một quản sự bước vào thông báo sắp tới Túy Hà Sơn Trang sẽ có rất nhiều muỗi, vì để không ảnh hưởng đến các vị chủ tử, hoàng thượng đã phái người đem một ít đồ vật chống muỗi đến từng phòng.
Bề ngoài thái độ của tên quản sự kia vô cùng cung kính, giọng nói cũng dễ nghe nhưng hắn vừa dứt lời, ánh mắt của Nhiếp Cẩn Huyên liền thay đổi.
Nhiều muỗi?! Hiện tại mới chỉ vào đầu xuân, chưa tới mùa hè, sao lại xuất hiện muỗi chứ?!
Xem ra là Túy Ông chi ý bất tại tửu*!
Trong lòng Nhiếp Cẩn Huyên minh bạch, biểu tình trên mặt vẫn như cũ không để lộ tia cảm xúc khác thường nào, sau đó cũng không nhiều lời, gật đầu coi như đáp ứng.
Ngay sau đó, tên quản sự kia liền mang theo mấy tiểu thái giám vào phòng, bắt đầu công việc.
Nhìn bộ dáng giả vờ hơ dược thỉnh thoảng lại tìm chỗ này tìm chỗ kia của bọn họ, đáy lòng Nhiếp Cẩn Huyên không khỏi cười lạnh một tiếng.
Qua một hồi lâu, thấy trong phòng không có gì khác thường, tên quản sự kia liền mang người lui ra ngoài.
Đợi bọn họ vừa rời đi, Nhiếp Cẩn Huyên đang ngồi dựa cả người vào ghế dài không khỏi nhấp môi vài cái, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.
Lúc này, Tiểu Tú vẫn luôn im lặng canh giữ bên cạnh Nhiếp Cẩn Huyên mới thả lỏng, nhíu mày, chờ một lát rồi lặng lẽ lui ra ngoài...!
Bất quá, Tiểu Tú cũng không trở lại phòng của mình ngay mà chạy thẳng về phía sân viện của Nhiếp Cẩn Huệ.
Vừa thấy bóng dáng của nàng, Tiểu Tú liền nói.
"Nhị tiểu thư, ngài, ngài mau đi khuyên nhủ vương phi đi, vương phi, vương phi muốn hòa ly với vương gia!"
* Túy Ông chi bất tại tửu: trích trong thiên tản văn nổi tiếng Tuý Ông đình kí (醉翁亭记) của Âu Dương Tu:
Tuý Ông chi ý bất tại tửu, tại hồ sơn thuỷ chi gian (醉翁之意不在酒, 在乎山水之间).
Ý "say" trong tên hiệu đó không phải vì rượu mà say, mà say vì sơn thuỷ.
Tức có dụng ý khác.
...!
Chương này hơi ngắn! Nhưng mong mọi người thông cảm nhé!
Chúc cả nhà một ngày cuối tuần vui vẻ!.
Pháp Y Vương Phi 2Tác giả: Ánh NhậtTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngĐi sứ nước láng giềng hơn hai tháng, hôm nay là ngày Thần vương Ân Phượng Trạm hồi kinh. Cho nên, mới sáng sớm, bọn hạ nhân trong Vương phủ đã bắt đầu dọn dẹp, người quét tước, người trang trí. Viện tử của nữ quyến cũng sôi nổi từ sáng, mọi người rửa mặt, chải đầu trang điểm, sau đó một đám hoa hòe lộng lẫy đi vào chính phủ. "Nha ~, hôm nay thời tiết thật tốt~!" Nữ tử áo đỏ giương giọng mở miệng, giọng nói kiều mị, tức khắc thành công thu hút sự chú ý của Bạch Mỹ Lan vừa đi vào chính phủ trước đó. Bạch Mỹ Lan theo phản xạ ngẩng đầu, đập ngay vào mắt là một thân lửa đỏ chói lóa, ngọc bội trên người càng điểm tô vẻ đẹp của nữ tử, nàng ta hơi hơi mỉm cười: "Diên Nhi muội muội sớm nha ~!" "Nơi nào, có sớm cũng không bằng Mỹ Lan tỷ tỷ đâu ~!" Ngữ khí của Bạch Mỹ Lan ôn hòa, nhưng nữ tử gọi Diên Nhi kia lại không hề khách khí. Vừa dứt lời, liền không chút dấu vết ở trong lòng đánh giá Bạch Mỹ Lan một phen: Da thịt trắng nõn, gương mặt trang điểm tinh xảo, một thân cung trang hồng nhạt làm… Bởi vì chuyện tối hôm qua cho nên Nhiếp Cẩn Huyên không có tâm tình đi ra ngoài.Vừa dùng bữa sáng xong liền ở trong phòng nghỉ ngơi.Nhưng bên này Nhiếp Cẩn Huyên mới nghỉ ngơi được một lát, từ bên ngoài liền truyền đến tiếng gõ cửa, sau đó một quản sự bước vào thông báo sắp tới Túy Hà Sơn Trang sẽ có rất nhiều muỗi, vì để không ảnh hưởng đến các vị chủ tử, hoàng thượng đã phái người đem một ít đồ vật chống muỗi đến từng phòng.Bề ngoài thái độ của tên quản sự kia vô cùng cung kính, giọng nói cũng dễ nghe nhưng hắn vừa dứt lời, ánh mắt của Nhiếp Cẩn Huyên liền thay đổi.Nhiều muỗi?! Hiện tại mới chỉ vào đầu xuân, chưa tới mùa hè, sao lại xuất hiện muỗi chứ?!Xem ra là Túy Ông chi ý bất tại tửu*!Trong lòng Nhiếp Cẩn Huyên minh bạch, biểu tình trên mặt vẫn như cũ không để lộ tia cảm xúc khác thường nào, sau đó cũng không nhiều lời, gật đầu coi như đáp ứng.Ngay sau đó, tên quản sự kia liền mang theo mấy tiểu thái giám vào phòng, bắt đầu công việc.Nhìn bộ dáng giả vờ hơ dược thỉnh thoảng lại tìm chỗ này tìm chỗ kia của bọn họ, đáy lòng Nhiếp Cẩn Huyên không khỏi cười lạnh một tiếng.Qua một hồi lâu, thấy trong phòng không có gì khác thường, tên quản sự kia liền mang người lui ra ngoài.Đợi bọn họ vừa rời đi, Nhiếp Cẩn Huyên đang ngồi dựa cả người vào ghế dài không khỏi nhấp môi vài cái, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.Lúc này, Tiểu Tú vẫn luôn im lặng canh giữ bên cạnh Nhiếp Cẩn Huyên mới thả lỏng, nhíu mày, chờ một lát rồi lặng lẽ lui ra ngoài...!Bất quá, Tiểu Tú cũng không trở lại phòng của mình ngay mà chạy thẳng về phía sân viện của Nhiếp Cẩn Huệ.Vừa thấy bóng dáng của nàng, Tiểu Tú liền nói."Nhị tiểu thư, ngài, ngài mau đi khuyên nhủ vương phi đi, vương phi, vương phi muốn hòa ly với vương gia!"* Túy Ông chi bất tại tửu: trích trong thiên tản văn nổi tiếng Tuý Ông đình kí (醉翁亭记) của Âu Dương Tu:Tuý Ông chi ý bất tại tửu, tại hồ sơn thuỷ chi gian (醉翁之意不在酒, 在乎山水之间).Ý "say" trong tên hiệu đó không phải vì rượu mà say, mà say vì sơn thuỷ.Tức có dụng ý khác....!Chương này hơi ngắn! Nhưng mong mọi người thông cảm nhé!Chúc cả nhà một ngày cuối tuần vui vẻ!.