Tác giả:

Trước biệt thự kiểu Châu Âu tráng lệ, một chiếc xe Maybach phanh gấp. Khuôn mặt anh trong xe đỏ bừng, ngón tay mảnh khảnh nắm chặt, bàn tay trắng bệch lộ ra khớp xương lúc này chứng tỏ cơn tức giận của anh lúc này đang là cực điểm. Lông mày cau lại, đường nét khuôn mặt cứng rắn như điêu khắc, đôi môi mỏng tao nhã cất lên giọng nói cực kỳ lạnh lùng: “Đã xử lý người hạ thuốc chưa?” Một luồng khí sát khí lạnh lẽo bao trùm toàn bộ không gian bên trong chiếc xe, Lâm Vận có cảm giác ớn lạnh ở sống lưng không thể giải thích nổi, vội vàng trả lời: “Đã xử lý xong, thưa tổng giám đốc. Thuốc này quá mạnh, tôi vẫn nên là đi tìm một người phụ nữ cho ngài.” “Không cần.” Anh nhảy ra khỏi xe và bỏ đi. Trên hành lang, anh nhìn thấy Tô Cẩm Khê đang mặc váy cưới màu trắng đang mở cửa phòng của mình, đôi mắt sắc bén của anh lóe lên một tia sáng. Anh nhanh chóng bước đến, ôm lấy vòng eo mảnh mai của người phụ nữ rồi thuận thế đưa cô vào trong phòng. Trong bóng tối, anh đẩy Tô Cẩm Khê dựa vào tường, đôi…

Chương 327

Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho ThoátTác giả: Cáo NhỏTruyện Ngôn TìnhTrước biệt thự kiểu Châu Âu tráng lệ, một chiếc xe Maybach phanh gấp. Khuôn mặt anh trong xe đỏ bừng, ngón tay mảnh khảnh nắm chặt, bàn tay trắng bệch lộ ra khớp xương lúc này chứng tỏ cơn tức giận của anh lúc này đang là cực điểm. Lông mày cau lại, đường nét khuôn mặt cứng rắn như điêu khắc, đôi môi mỏng tao nhã cất lên giọng nói cực kỳ lạnh lùng: “Đã xử lý người hạ thuốc chưa?” Một luồng khí sát khí lạnh lẽo bao trùm toàn bộ không gian bên trong chiếc xe, Lâm Vận có cảm giác ớn lạnh ở sống lưng không thể giải thích nổi, vội vàng trả lời: “Đã xử lý xong, thưa tổng giám đốc. Thuốc này quá mạnh, tôi vẫn nên là đi tìm một người phụ nữ cho ngài.” “Không cần.” Anh nhảy ra khỏi xe và bỏ đi. Trên hành lang, anh nhìn thấy Tô Cẩm Khê đang mặc váy cưới màu trắng đang mở cửa phòng của mình, đôi mắt sắc bén của anh lóe lên một tia sáng. Anh nhanh chóng bước đến, ôm lấy vòng eo mảnh mai của người phụ nữ rồi thuận thế đưa cô vào trong phòng. Trong bóng tối, anh đẩy Tô Cẩm Khê dựa vào tường, đôi… Chương 327: Anh không thèm nhìn người phụ nữ này lần nữa, quay lưng bỏ đi. Không biết Tiểu Tô Tô đang ở đâu? Anh không hề biết Có Cẩm đã nhìn thấy hành động vừa rồi của anh. Ngay cả khi người phụ nữ chủ động khoác tay của Tư Lệ Đình, chuyện này cũng không thẻ tha thứ. Cố Cẩm nhìn chằm chằm Chu Lê với ánh mắt ớn lạnh, đột nhiên Chu Lê cảm thấy sống lưng lạnh ngắt, cô ta theo bản năng nhìn về phía tầm mắt đó. Không nhìn thì không sao, vừa nhìn đã suýt bị doạ hồn bay phách lạc. Người phụ nữ mà Tư Lệ Đình thích đã in sâu trong tâm trí cô ta, thậm chí cô ta còn cố tình bắt chước cách ăn mặc và phong thái của người phụ nữ đó để đi vào trái tim của Tư Lệ Đình. Mặc dù cô ta không trực tiếp gặp mặt Tô Cảm Khê, nhưng cô ta lại rõ từng nụ cười của Tô Cẩm Khê trong lòng bàn tay. Ai biết người phụ nữ phía xa kia lại có gương mặt giống hệt Tô Cẳm Khê, Chu Lê cảm thấy sống lưng lạnh toát. Đặc biệt là Cố Cẩm cười lạnh lùng, khiến cô ta phải lùi lại hai bước. Rốt cuộc cô ta không phải Tô Mộng, Tô Mộng có lỗi với Tô Cẩm Khê, Chu Lê chỉ là người xa lạ. Kinh ngạc xong, cô ta nghĩ đến Tư Lệ Đình, nếu Tư Lệ Đình nhìn thấy người phụ nữ này, chắc chắn anh sẽ yêu cô ấy! Không được, cô ta tuyệt đối thể điều này xảy ra. Khó khăn lắm Chu Lê mới yêu một người đàn ông, tuyệt đối không thể vuột mát anh. Tô Cẩm Khê đã chết, người phụ nữ này trông giống cô ấy, nhưng cô ấy có một trong những lợi thế lớn nhất, đó là ngoại hình. Chu Lê đuỏi theo Tư Lệ: “Tư thiếu.” Tư Lệ Đình mắt kiên nhẫn nhìn về phía cô ta, anh ghét người nhiều chuyện nhất, đặc biệt là người phụ nữ này. Trong mắt anh mang theo khí lạnh không hòa tan được, giọng điệu lạnh lùng: “Chuyện gì?” Chu Lê ổn định tâm trạng, đáng thương nói: “Tôi… tôi cảm thấy hơi không thoải mái, anh có thể đưa tôi tới bệnh viện không? Có lẽ bệnh dạ dày của tôi lại tái phát, bây giờ cơn đau rất kinh khủng.” Mối quan hệ của Chu Lệ với Tư Lệ Đình chỉ giới hạn trong một vài lần uống rượu với anh. Trước khi Cố Cẩm trở về, Tư Lệ Đình đã dành cả ngày cho những cuộc nhậu nhẹt. Vì Chu Lê có phần giống với Tô Cảm Khê nên anh mới để cô ta ở một phòng. Ngoại trừ rót rượu cho anh, anh còn chưa chạm vào ngón tay của cô ta, Chu Lê còn có ý ăn mặc giống Tô Cẩm Khê. Mặc kệ Cố Cẩm có quay trở lại hay không, Tư Lệ Đình cũng khó có thể chiếu có cô ta. Chỉ là cô ta có một giác mơ của riêng mình, một giấc mơ muốn đến gần trái tim của Tư Lệ Đình. Cô ta có thể trở thành diễn viên thì cần thiết phải có kỹ năng diễn, lúc này cô ta khẽ nhíu mày, dáng vẻ khó chịu nhưng cố nhẫn nhịn chọc người khác yêu thương. Có lẽ hầu hết đàn ông sẽ thương hương tiếc ngọc, nhưng cô ta đã sai khi làm vậy với Tư Lệ Đình. Trước khi Tô Cẩm Khê xuất hiện, Tư Lệ Đình chưa từng mê đắm nhan sắc, sau này trong lòng anh cũng chỉ có một người duy nhất. Sự dịu dàng và tình cảm dịu dàng của anh chỉ dành cho người phụ nữ đó, cho dù những người khác chết trước mặt anh, anh cũng sẽ không có bất kỳ phản ứng nào. “Tôi còn có chuyện khác.” Tư Lệ Đình thờ ơ đáp. Mấy lần Chu Lê ở bên cạnh anh có thể mơ hồ cảm nhận được tính cách của anh, tính cách của anh hoàn toàn khác với những gì đã nói với thế giới bên ngoài. Theo các bài báo, anh nghiện nhậu nhẹt, ăn chơi trác táng nhưng thực chất bản thân anh không hè nghiện rượu. Một người phiền muộn sẽ không bao giờ có cái nhìn như vậy, có lẽ anh quá cô đơn, muốn người khác đi cùng mình mà thôi. Phần lớn thời gian anh đều lạnh nhạt, từ trước đến nay cô ta vẫn luôn cẩn thận ở bên cạnh anh, không dám làm ra chuyện không lễ phép nào. Nhưng hôm nay, để giữ Tư Lệ Đình, có một vị trí trong trái tim anh, cô ta đã đưa tay ra bắt lấy tay anh. “Tư thiếu, tôi muốn anh đi cùng tôi đến bệnh viện, xin anh.” Chu Lê đau khổ cầu xin, trong mắt hiện lên vệt nước mắt. Dáng vẻ khóc đẹp như hoa lê dính hạt mưa như này sẽ khiến người ta yêu thương, nhưng Tư Lệ Đình còn không hề thay đổi biểu cảm của mình. “Bỏ ra.” “Tư “Cô Chu sao mặt mũi ủ rũ như vậy, có rất nhiều người vây xem, lát nữa cô sẽ bước xuống như thế nào?” Hoa Tinh cầm ly rượu đi về phía Tư Lệ Đình, cô ta ghen tị với Tô Cẩm Khê và những người phụ nữ có thể ở lại bên cạnh Tư Lệ Đình. Cô ta lo Tư Lệ Đình sẽ lại yêu người phụ nữ cực giống Tô Cẩm Khê, vì vậy khi Tư Lệ Đình xuất hiện cô ta vội vàng đi theo anh.

Chương 327:

 

Anh không thèm nhìn người phụ nữ này lần nữa, quay lưng bỏ đi.

 

Không biết Tiểu Tô Tô đang ở đâu? Anh không hề biết Có Cẩm đã nhìn thấy hành động vừa rồi của anh.

 

Ngay cả khi người phụ nữ chủ động khoác tay của Tư Lệ Đình, chuyện này cũng không thẻ tha thứ.

 

Cố Cẩm nhìn chằm chằm Chu Lê với ánh mắt ớn lạnh, đột nhiên Chu Lê cảm thấy sống lưng lạnh ngắt, cô ta theo bản năng nhìn về phía tầm mắt đó.

 

Không nhìn thì không sao, vừa nhìn đã suýt bị doạ hồn bay phách lạc.

 

Người phụ nữ mà Tư Lệ Đình thích đã in sâu trong tâm trí cô ta, thậm chí cô ta còn cố tình bắt chước cách ăn mặc và phong thái của người phụ nữ đó để đi vào trái tim của Tư Lệ Đình.

 

Mặc dù cô ta không trực tiếp gặp mặt Tô Cảm Khê, nhưng cô ta lại rõ từng nụ cười của Tô Cẩm Khê trong lòng bàn tay.

 

Ai biết người phụ nữ phía xa kia lại có gương mặt giống hệt Tô Cẳm Khê, Chu Lê cảm thấy sống lưng lạnh toát.

 

Đặc biệt là Cố Cẩm cười lạnh lùng, khiến cô ta phải lùi lại hai bước.

 

Rốt cuộc cô ta không phải Tô Mộng, Tô Mộng có lỗi với Tô Cẩm Khê, Chu Lê chỉ là người xa lạ.

 

Kinh ngạc xong, cô ta nghĩ đến Tư Lệ Đình, nếu Tư Lệ Đình nhìn thấy người phụ nữ này, chắc chắn anh sẽ yêu cô ấy!

 

Không được, cô ta tuyệt đối thể điều này xảy ra.

 

Khó khăn lắm Chu Lê mới yêu một người đàn ông, tuyệt đối không thể vuột mát anh.

 

Tô Cẩm Khê đã chết, người phụ nữ này trông giống cô ấy, nhưng cô ấy có một trong những lợi thế lớn nhất, đó là ngoại hình.

 

Chu Lê đuỏi theo Tư Lệ: “Tư thiếu.”

 

Tư Lệ Đình mắt kiên nhẫn nhìn về phía cô ta, anh ghét người nhiều chuyện nhất, đặc biệt là người phụ nữ này.

 

Trong mắt anh mang theo khí lạnh không hòa tan được, giọng điệu lạnh lùng: “Chuyện gì?”

 

Chu Lê ổn định tâm trạng, đáng thương nói: “Tôi… tôi cảm thấy hơi không thoải mái, anh có thể đưa tôi tới bệnh viện không? Có lẽ bệnh dạ dày của tôi lại tái phát, bây giờ cơn đau rất kinh khủng.”

 

Mối quan hệ của Chu Lệ với Tư Lệ Đình chỉ giới hạn trong một vài lần uống rượu với anh. Trước khi Cố Cẩm trở về, Tư Lệ Đình đã dành cả ngày cho những cuộc nhậu nhẹt.

 

Vì Chu Lê có phần giống với Tô Cảm Khê nên anh mới để cô ta ở một phòng.

 

Ngoại trừ rót rượu cho anh, anh còn chưa chạm vào ngón tay của cô ta, Chu Lê còn có ý ăn mặc giống Tô Cẩm Khê.

 

Mặc kệ Cố Cẩm có quay trở lại hay không, Tư Lệ Đình cũng khó có thể chiếu có cô ta.

 

Chỉ là cô ta có một giác mơ của riêng mình, một giấc mơ muốn đến gần trái tim của Tư Lệ Đình.

 

Cô ta có thể trở thành diễn viên thì cần thiết phải có kỹ năng diễn, lúc này cô ta khẽ nhíu mày, dáng vẻ khó chịu nhưng cố nhẫn nhịn chọc người khác yêu thương.

 

Có lẽ hầu hết đàn ông sẽ thương hương tiếc ngọc, nhưng cô ta đã sai khi làm vậy với Tư Lệ Đình.

 

Trước khi Tô Cẩm Khê xuất hiện, Tư Lệ Đình chưa từng mê đắm nhan sắc, sau này trong lòng anh cũng chỉ có một người duy nhất.

 

Sự dịu dàng và tình cảm dịu dàng của anh chỉ dành cho người phụ nữ đó, cho dù những người khác chết trước mặt anh, anh cũng sẽ không có bất kỳ phản ứng nào.

 

“Tôi còn có chuyện khác.” Tư Lệ Đình thờ ơ đáp.

 

Mấy lần Chu Lê ở bên cạnh anh có thể mơ hồ cảm nhận được tính cách của anh, tính cách của anh hoàn toàn khác với những gì đã nói với thế giới bên ngoài.

 

Theo các bài báo, anh nghiện nhậu nhẹt, ăn chơi trác táng nhưng thực chất bản thân anh không hè nghiện rượu.

 

Một người phiền muộn sẽ không bao giờ có cái nhìn như vậy, có lẽ anh quá cô đơn, muốn người khác đi cùng mình mà thôi.

 

Phần lớn thời gian anh đều lạnh nhạt, từ trước đến nay cô ta vẫn luôn cẩn thận ở bên cạnh anh, không dám làm ra chuyện không lễ phép nào.

 

Nhưng hôm nay, để giữ Tư Lệ Đình, có một vị trí trong trái tim anh, cô ta đã đưa tay ra bắt lấy tay anh.

 

“Tư thiếu, tôi muốn anh đi cùng tôi đến bệnh viện, xin anh.” Chu Lê đau khổ cầu xin, trong mắt hiện lên vệt nước mắt.

 

Dáng vẻ khóc đẹp như hoa lê dính hạt mưa như này sẽ khiến người ta yêu thương, nhưng Tư Lệ Đình còn không hề thay đổi biểu cảm của mình.

 

“Bỏ ra.”

 

“Tư “Cô Chu sao mặt mũi ủ rũ như vậy, có rất nhiều người vây xem, lát nữa cô sẽ bước xuống như thế nào?”

 

Hoa Tinh cầm ly rượu đi về phía Tư Lệ Đình, cô ta ghen tị với Tô Cẩm Khê và những người phụ nữ có thể ở lại bên cạnh Tư Lệ Đình.

 

Cô ta lo Tư Lệ Đình sẽ lại yêu người phụ nữ cực giống Tô Cẩm Khê, vì vậy khi Tư Lệ Đình xuất hiện cô ta vội vàng đi theo anh.

Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho ThoátTác giả: Cáo NhỏTruyện Ngôn TìnhTrước biệt thự kiểu Châu Âu tráng lệ, một chiếc xe Maybach phanh gấp. Khuôn mặt anh trong xe đỏ bừng, ngón tay mảnh khảnh nắm chặt, bàn tay trắng bệch lộ ra khớp xương lúc này chứng tỏ cơn tức giận của anh lúc này đang là cực điểm. Lông mày cau lại, đường nét khuôn mặt cứng rắn như điêu khắc, đôi môi mỏng tao nhã cất lên giọng nói cực kỳ lạnh lùng: “Đã xử lý người hạ thuốc chưa?” Một luồng khí sát khí lạnh lẽo bao trùm toàn bộ không gian bên trong chiếc xe, Lâm Vận có cảm giác ớn lạnh ở sống lưng không thể giải thích nổi, vội vàng trả lời: “Đã xử lý xong, thưa tổng giám đốc. Thuốc này quá mạnh, tôi vẫn nên là đi tìm một người phụ nữ cho ngài.” “Không cần.” Anh nhảy ra khỏi xe và bỏ đi. Trên hành lang, anh nhìn thấy Tô Cẩm Khê đang mặc váy cưới màu trắng đang mở cửa phòng của mình, đôi mắt sắc bén của anh lóe lên một tia sáng. Anh nhanh chóng bước đến, ôm lấy vòng eo mảnh mai của người phụ nữ rồi thuận thế đưa cô vào trong phòng. Trong bóng tối, anh đẩy Tô Cẩm Khê dựa vào tường, đôi… Chương 327: Anh không thèm nhìn người phụ nữ này lần nữa, quay lưng bỏ đi. Không biết Tiểu Tô Tô đang ở đâu? Anh không hề biết Có Cẩm đã nhìn thấy hành động vừa rồi của anh. Ngay cả khi người phụ nữ chủ động khoác tay của Tư Lệ Đình, chuyện này cũng không thẻ tha thứ. Cố Cẩm nhìn chằm chằm Chu Lê với ánh mắt ớn lạnh, đột nhiên Chu Lê cảm thấy sống lưng lạnh ngắt, cô ta theo bản năng nhìn về phía tầm mắt đó. Không nhìn thì không sao, vừa nhìn đã suýt bị doạ hồn bay phách lạc. Người phụ nữ mà Tư Lệ Đình thích đã in sâu trong tâm trí cô ta, thậm chí cô ta còn cố tình bắt chước cách ăn mặc và phong thái của người phụ nữ đó để đi vào trái tim của Tư Lệ Đình. Mặc dù cô ta không trực tiếp gặp mặt Tô Cảm Khê, nhưng cô ta lại rõ từng nụ cười của Tô Cẩm Khê trong lòng bàn tay. Ai biết người phụ nữ phía xa kia lại có gương mặt giống hệt Tô Cẳm Khê, Chu Lê cảm thấy sống lưng lạnh toát. Đặc biệt là Cố Cẩm cười lạnh lùng, khiến cô ta phải lùi lại hai bước. Rốt cuộc cô ta không phải Tô Mộng, Tô Mộng có lỗi với Tô Cẩm Khê, Chu Lê chỉ là người xa lạ. Kinh ngạc xong, cô ta nghĩ đến Tư Lệ Đình, nếu Tư Lệ Đình nhìn thấy người phụ nữ này, chắc chắn anh sẽ yêu cô ấy! Không được, cô ta tuyệt đối thể điều này xảy ra. Khó khăn lắm Chu Lê mới yêu một người đàn ông, tuyệt đối không thể vuột mát anh. Tô Cẩm Khê đã chết, người phụ nữ này trông giống cô ấy, nhưng cô ấy có một trong những lợi thế lớn nhất, đó là ngoại hình. Chu Lê đuỏi theo Tư Lệ: “Tư thiếu.” Tư Lệ Đình mắt kiên nhẫn nhìn về phía cô ta, anh ghét người nhiều chuyện nhất, đặc biệt là người phụ nữ này. Trong mắt anh mang theo khí lạnh không hòa tan được, giọng điệu lạnh lùng: “Chuyện gì?” Chu Lê ổn định tâm trạng, đáng thương nói: “Tôi… tôi cảm thấy hơi không thoải mái, anh có thể đưa tôi tới bệnh viện không? Có lẽ bệnh dạ dày của tôi lại tái phát, bây giờ cơn đau rất kinh khủng.” Mối quan hệ của Chu Lệ với Tư Lệ Đình chỉ giới hạn trong một vài lần uống rượu với anh. Trước khi Cố Cẩm trở về, Tư Lệ Đình đã dành cả ngày cho những cuộc nhậu nhẹt. Vì Chu Lê có phần giống với Tô Cảm Khê nên anh mới để cô ta ở một phòng. Ngoại trừ rót rượu cho anh, anh còn chưa chạm vào ngón tay của cô ta, Chu Lê còn có ý ăn mặc giống Tô Cẩm Khê. Mặc kệ Cố Cẩm có quay trở lại hay không, Tư Lệ Đình cũng khó có thể chiếu có cô ta. Chỉ là cô ta có một giác mơ của riêng mình, một giấc mơ muốn đến gần trái tim của Tư Lệ Đình. Cô ta có thể trở thành diễn viên thì cần thiết phải có kỹ năng diễn, lúc này cô ta khẽ nhíu mày, dáng vẻ khó chịu nhưng cố nhẫn nhịn chọc người khác yêu thương. Có lẽ hầu hết đàn ông sẽ thương hương tiếc ngọc, nhưng cô ta đã sai khi làm vậy với Tư Lệ Đình. Trước khi Tô Cẩm Khê xuất hiện, Tư Lệ Đình chưa từng mê đắm nhan sắc, sau này trong lòng anh cũng chỉ có một người duy nhất. Sự dịu dàng và tình cảm dịu dàng của anh chỉ dành cho người phụ nữ đó, cho dù những người khác chết trước mặt anh, anh cũng sẽ không có bất kỳ phản ứng nào. “Tôi còn có chuyện khác.” Tư Lệ Đình thờ ơ đáp. Mấy lần Chu Lê ở bên cạnh anh có thể mơ hồ cảm nhận được tính cách của anh, tính cách của anh hoàn toàn khác với những gì đã nói với thế giới bên ngoài. Theo các bài báo, anh nghiện nhậu nhẹt, ăn chơi trác táng nhưng thực chất bản thân anh không hè nghiện rượu. Một người phiền muộn sẽ không bao giờ có cái nhìn như vậy, có lẽ anh quá cô đơn, muốn người khác đi cùng mình mà thôi. Phần lớn thời gian anh đều lạnh nhạt, từ trước đến nay cô ta vẫn luôn cẩn thận ở bên cạnh anh, không dám làm ra chuyện không lễ phép nào. Nhưng hôm nay, để giữ Tư Lệ Đình, có một vị trí trong trái tim anh, cô ta đã đưa tay ra bắt lấy tay anh. “Tư thiếu, tôi muốn anh đi cùng tôi đến bệnh viện, xin anh.” Chu Lê đau khổ cầu xin, trong mắt hiện lên vệt nước mắt. Dáng vẻ khóc đẹp như hoa lê dính hạt mưa như này sẽ khiến người ta yêu thương, nhưng Tư Lệ Đình còn không hề thay đổi biểu cảm của mình. “Bỏ ra.” “Tư “Cô Chu sao mặt mũi ủ rũ như vậy, có rất nhiều người vây xem, lát nữa cô sẽ bước xuống như thế nào?” Hoa Tinh cầm ly rượu đi về phía Tư Lệ Đình, cô ta ghen tị với Tô Cẩm Khê và những người phụ nữ có thể ở lại bên cạnh Tư Lệ Đình. Cô ta lo Tư Lệ Đình sẽ lại yêu người phụ nữ cực giống Tô Cẩm Khê, vì vậy khi Tư Lệ Đình xuất hiện cô ta vội vàng đi theo anh.

Chương 327