Tác giả:

Một đêm mưa to gió lớn, sấm sét giăng đầy trời. Ngoài điện Như Mai, Đường Tứ Tứ ôm thân thể nhi tử ba tuổi đã muốn lạnh như băng, quỳ hai canh giờ giữa trời mưa, nàng đang chờ đợi cánh cửa đang đóng chặt kia mở ra, chờ đợi cửa điện xuất hiện bóng hình nam nhân mà nàng đã yêu suốt năm năm trời. Nha hoàn hồi môn Thanh Nhi một bên che ô cho nàng, thương tâm khóc khuyên nhủ "Nương nương, chúng ta vẫn nên trở về đi. Hiện nay Vân phi nương nương là người được sủng ái nhất trong cung, Hoàng thượng ngài..." Thanh Nhi nghẹn ngào nói tới đây, đột nhiên cửa điện luôn đóng chặt lại mở ra. Hi vọng trong mắt Đường Tứ Tứ sáng lên, nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn người phía sau cửa đang đi ra, ánh sáng hi vọng cũng theo đó mà từ từ ảm đạm. Trong mưa to, một lão thái giám miễn cưỡng từ điện Như Mai đi ra, đó là thái giám tổng quản bên người Hoàng đế, hắn họ Lương. Lão ta bước đến trước mặt Đường Tứ Tứ, dùng ánh mắt kinh thường cùng trào phúng vui sướng khi thấy người gặp họa mà nhìn Đường Tứ Tứ cùng Thanh…

Chương 86: Sủng nàng lên tận trời (2)

Độc Thê Của Hoạn Quan Có ThaiTác giả: Yên Vĩ HồTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMột đêm mưa to gió lớn, sấm sét giăng đầy trời. Ngoài điện Như Mai, Đường Tứ Tứ ôm thân thể nhi tử ba tuổi đã muốn lạnh như băng, quỳ hai canh giờ giữa trời mưa, nàng đang chờ đợi cánh cửa đang đóng chặt kia mở ra, chờ đợi cửa điện xuất hiện bóng hình nam nhân mà nàng đã yêu suốt năm năm trời. Nha hoàn hồi môn Thanh Nhi một bên che ô cho nàng, thương tâm khóc khuyên nhủ "Nương nương, chúng ta vẫn nên trở về đi. Hiện nay Vân phi nương nương là người được sủng ái nhất trong cung, Hoàng thượng ngài..." Thanh Nhi nghẹn ngào nói tới đây, đột nhiên cửa điện luôn đóng chặt lại mở ra. Hi vọng trong mắt Đường Tứ Tứ sáng lên, nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn người phía sau cửa đang đi ra, ánh sáng hi vọng cũng theo đó mà từ từ ảm đạm. Trong mưa to, một lão thái giám miễn cưỡng từ điện Như Mai đi ra, đó là thái giám tổng quản bên người Hoàng đế, hắn họ Lương. Lão ta bước đến trước mặt Đường Tứ Tứ, dùng ánh mắt kinh thường cùng trào phúng vui sướng khi thấy người gặp họa mà nhìn Đường Tứ Tứ cùng Thanh… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Tiểu DiQuân Cơ Lạc từ trong tay áo đem chiếc khăn tay đã chuẩn bị tốt buộc lại ánh mắt của nàng.Tiếp theo hắn lại khẽ l**m vành tai mẫn cảm của nàng, âm thanh mê hoặc mà triền miên ở giữa chừng theo cánh môi hắn truyền ra, "Tứ Tứ, ta còn có một phần lễ vật cuối cùng vẫn chưa tặng cho nàng. Mặc kệ nàng có thích hay không, phần lễ vật này nàng nhất định phải nhận lấy..."Khi hắn mới vừa nói xong, Đường Tứ Tứ còn không kịp hiểu lời này của hắn, thân mình hắn tiến tới phía trước, thân thể nàng đột nhiên đau xót, như bị cái gì xé rách thành hai nửa vậy. Chờ đến khi nàng thừa nhận được đau đớn, nàng kinh ngạc... L

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Tiểu Di

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Quân Cơ Lạc từ trong tay áo đem chiếc khăn tay đã chuẩn bị tốt buộc lại ánh mắt của nàng.

Tiếp theo hắn lại khẽ l**m vành tai mẫn cảm của nàng, âm thanh mê hoặc mà triền miên ở giữa chừng theo cánh môi hắn truyền ra, "Tứ Tứ, ta còn có một phần lễ vật cuối cùng vẫn chưa tặng cho nàng. Mặc kệ nàng có thích hay không, phần lễ vật này nàng nhất định phải nhận lấy..."

Khi hắn mới vừa nói xong, Đường Tứ Tứ còn không kịp hiểu lời này của hắn, thân mình hắn tiến tới phía trước, thân thể nàng đột nhiên đau xót, như bị cái gì xé rách thành hai nửa vậy. Chờ đến khi nàng thừa nhận được đau đớn, nàng kinh ngạc... L

Độc Thê Của Hoạn Quan Có ThaiTác giả: Yên Vĩ HồTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMột đêm mưa to gió lớn, sấm sét giăng đầy trời. Ngoài điện Như Mai, Đường Tứ Tứ ôm thân thể nhi tử ba tuổi đã muốn lạnh như băng, quỳ hai canh giờ giữa trời mưa, nàng đang chờ đợi cánh cửa đang đóng chặt kia mở ra, chờ đợi cửa điện xuất hiện bóng hình nam nhân mà nàng đã yêu suốt năm năm trời. Nha hoàn hồi môn Thanh Nhi một bên che ô cho nàng, thương tâm khóc khuyên nhủ "Nương nương, chúng ta vẫn nên trở về đi. Hiện nay Vân phi nương nương là người được sủng ái nhất trong cung, Hoàng thượng ngài..." Thanh Nhi nghẹn ngào nói tới đây, đột nhiên cửa điện luôn đóng chặt lại mở ra. Hi vọng trong mắt Đường Tứ Tứ sáng lên, nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn người phía sau cửa đang đi ra, ánh sáng hi vọng cũng theo đó mà từ từ ảm đạm. Trong mưa to, một lão thái giám miễn cưỡng từ điện Như Mai đi ra, đó là thái giám tổng quản bên người Hoàng đế, hắn họ Lương. Lão ta bước đến trước mặt Đường Tứ Tứ, dùng ánh mắt kinh thường cùng trào phúng vui sướng khi thấy người gặp họa mà nhìn Đường Tứ Tứ cùng Thanh… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Tiểu DiQuân Cơ Lạc từ trong tay áo đem chiếc khăn tay đã chuẩn bị tốt buộc lại ánh mắt của nàng.Tiếp theo hắn lại khẽ l**m vành tai mẫn cảm của nàng, âm thanh mê hoặc mà triền miên ở giữa chừng theo cánh môi hắn truyền ra, "Tứ Tứ, ta còn có một phần lễ vật cuối cùng vẫn chưa tặng cho nàng. Mặc kệ nàng có thích hay không, phần lễ vật này nàng nhất định phải nhận lấy..."Khi hắn mới vừa nói xong, Đường Tứ Tứ còn không kịp hiểu lời này của hắn, thân mình hắn tiến tới phía trước, thân thể nàng đột nhiên đau xót, như bị cái gì xé rách thành hai nửa vậy. Chờ đến khi nàng thừa nhận được đau đớn, nàng kinh ngạc... L

Chương 86: Sủng nàng lên tận trời (2)