An Mật chết rồi. Đường Thi sững sờ ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận ly hôn mà Bạc Dạ ném cho cô, cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến phát run. Một giờ trước, anh bóp cổ cô và hỏi: “Có phải An Mật là do cô đẩy xuống lầu không?” Một giờ sau, anh gọi luật sư đến soạn bản thỏa thuận ly hôn và ném hợp đồng vào người cô: “Đường Thi, cả đời này cô nợ cô ấy hai mạng sống!” Đúng vậy, là hai mạng sống. An Mật đang mang thai và là con của Bạc Dạ. Đường Thi là ai? Cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng đó cũng chỉ là một trò đùa. Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói điều đó bao nhiêu lần nữa!” Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải thích có tác dụng sao?” Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể bãng một…
Chương 1809: 1809: Chương 1807
Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối PhóTác giả: Tiểu ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAn Mật chết rồi. Đường Thi sững sờ ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận ly hôn mà Bạc Dạ ném cho cô, cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến phát run. Một giờ trước, anh bóp cổ cô và hỏi: “Có phải An Mật là do cô đẩy xuống lầu không?” Một giờ sau, anh gọi luật sư đến soạn bản thỏa thuận ly hôn và ném hợp đồng vào người cô: “Đường Thi, cả đời này cô nợ cô ấy hai mạng sống!” Đúng vậy, là hai mạng sống. An Mật đang mang thai và là con của Bạc Dạ. Đường Thi là ai? Cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng đó cũng chỉ là một trò đùa. Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói điều đó bao nhiêu lần nữa!” Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải thích có tác dụng sao?” Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể bãng một… ‘Sakahara Kurosawa không ngừng cười ha ha, “Ai mà biết được, bây giờ hai chúng ta cũng giống nhau thôi, vậy mà cậu còn châm chọc tớ, ha ha, cậu cũng có ngày hôm nay!”Đường Duy hận không thể đánh chết Sakahara Kurosawa, hai người ngồi phía sau quầy hàng nhìn Tô Nhan và Lạc Du Du, đều nghĩ bây giờ xông lên đánh hai người đàn ông bên cạnh hai cô một trận sau đó ném ra bên ngoài, để hai người bọn họ ra sân.“Đây là đêm Thất Tịch mà” Sakahara Kurosawa lấm bẩm, “Lạc Du Du lựa chọn thời gian này để ra ngoài dạo phố với Cố Mang… Xem ra là đang yêu đương thật rồi”Dáng vẻ cẩn thận từng li từng tí lại hân hoan nhảy nhót của cô ta khiến đôi mất Sakahara Kurosawa đau nhói.Hình như cô ta chưa từng lộ ra vẻ mặt như thế ở trước mặt Sakahara.Kurosawa.Sakahara Kurosawa vẫn còn đang nói một mình, “Đi cùng với Cố Mang…Vui vẻ như vậy sao?”Lời này truyền vào trong tai Đường Duy, cũng không biết là có cảm giác thế nào, Hình như cậu cũng chưa từng mang đến sự vui vẻ gì cho Tô Nhan, ngoại trừ khi còn bé.Khi còn bé cậu nấm chặt tay nhỏ của cô, lúc kia trên mặt Tô Nhan tràn đầy vẻ chờ mong và ỷ lại, ngọt ngào gọi tiếng anh ơi, ước gì 24 tiếng đều được ở bên cạnh cậu.‘Vô ý thức nhìn thoáng qua bàn tay của mình, Đường Duy nắm chặt tay lại Bắt đầu từ khi nào, rốt cuộc cậu đã không có cách nào nảm lấy tay của cô.nữa.Rõ ràng lúc nhỏ, còn đông ý đứng ra vì cô…‘Sakahara Kurosawa còn đang quan sát, trông thấy Cố Mang mua cho Lạc Du Du một cây kem ly, sau đó đưa tới trong tay Lạc Du Du.Kết quả lúc Lạc Du Du muốn cầm lấy, Cố Mang lại rụt kem ly về, khiến Lạc Du Du tức giận đến mức phồng má không ngừng dậm chân.‘Sau đó lại nhìn thấy Cố Mang giơ kem ly đến bên miệng Lạc Du Du, giống như là đút cho cô ta ăn, lúc này Lạc Du Du mới lè lưỡi l**m một miếng.Ăn ngon!Cô ta nhìn về phía bên người Tô Nhan, “Cô có ăn không?”Trì Liệt nói, “Nếu ăn thì để anh đi mua”Tô Nhan lắc đầu, ‘Mấy ngày nay người không quá dễ chịu, sẽ không ăn lạnh”“Được rồi” Lạc Du Du lại l**m một miếng kem mà Cố Mang đưa tới, kết quả l**m xong lại thấy Cố Mang lấy về cũng cản một miếng.“…Sắc mặt Lạc Du Du đỏ lên, “Anh làm gì đấy! Anh không biết đây là hôn gián tiếp sao!”“Còn có chuyện này ư?” Cố Mang nói, “Không phải hai chúng ta đang yêu đương sao, anh ăn một miếng kem em ăn một miếng kem, thế nào!”Tô Nhan và Trì Liệt liếc nhau, luôn cảm thấy… bọn họ yêu đương kiểu này, có chút bất đắc dĩ, giống như là hai người đang cố gắng muốn biến thành người yêu, nhưng không biết sao hành động lại không nhất trí, vẫn luôn gặp trở ngại Lạc Du Du sốt ruột, “Vậy cũng quá… cái gì..”Cố Mang vui vẻ, “Thẹn thùng sao?”‘Sakahara Kurosawa ở cách đó không xa, “Đường Duy, bây giờ tớ muốn giết người”Đường Duy vừa bực mình vừa bưồn cười, “Cậu nhịn một chút”.
‘Sakahara Kurosawa không ngừng cười ha ha, “Ai mà biết được, bây giờ hai chúng ta cũng giống nhau thôi, vậy mà cậu còn châm chọc tớ, ha ha, cậu cũng có ngày hôm nay!”
Đường Duy hận không thể đánh chết Sakahara Kurosawa, hai người ngồi phía sau quầy hàng nhìn Tô Nhan và Lạc Du Du, đều nghĩ bây giờ xông lên đánh hai người đàn ông bên cạnh hai cô một trận sau đó ném ra bên ngoài, để hai người bọn họ ra sân.
“Đây là đêm Thất Tịch mà” Sakahara Kurosawa lấm bẩm, “Lạc Du Du lựa chọn thời gian này để ra ngoài dạo phố với Cố Mang… Xem ra là đang yêu đương thật rồi”
Dáng vẻ cẩn thận từng li từng tí lại hân hoan nhảy nhót của cô ta khiến đôi mất Sakahara Kurosawa đau nhói.
Hình như cô ta chưa từng lộ ra vẻ mặt như thế ở trước mặt Sakahara.
Kurosawa.
Sakahara Kurosawa vẫn còn đang nói một mình, “Đi cùng với Cố Mang…
Vui vẻ như vậy sao?”
Lời này truyền vào trong tai Đường Duy, cũng không biết là có cảm giác thế nào, Hình như cậu cũng chưa từng mang đến sự vui vẻ gì cho Tô Nhan, ngoại trừ khi còn bé.
Khi còn bé cậu nấm chặt tay nhỏ của cô, lúc kia trên mặt Tô Nhan tràn đầy vẻ chờ mong và ỷ lại, ngọt ngào gọi tiếng anh ơi, ước gì 24 tiếng đều được ở bên cạnh cậu.
‘Vô ý thức nhìn thoáng qua bàn tay của mình, Đường Duy nắm chặt tay lại Bắt đầu từ khi nào, rốt cuộc cậu đã không có cách nào nảm lấy tay của cô.
nữa.
Rõ ràng lúc nhỏ, còn đông ý đứng ra vì cô…
‘Sakahara Kurosawa còn đang quan sát, trông thấy Cố Mang mua cho Lạc Du Du một cây kem ly, sau đó đưa tới trong tay Lạc Du Du.
Kết quả lúc Lạc Du Du muốn cầm lấy, Cố Mang lại rụt kem ly về, khiến Lạc Du Du tức giận đến mức phồng má không ngừng dậm chân.
‘Sau đó lại nhìn thấy Cố Mang giơ kem ly đến bên miệng Lạc Du Du, giống như là đút cho cô ta ăn, lúc này Lạc Du Du mới lè lưỡi l**m một miếng.
Ăn ngon!
Cô ta nhìn về phía bên người Tô Nhan, “Cô có ăn không?”
Trì Liệt nói, “Nếu ăn thì để anh đi mua”
Tô Nhan lắc đầu, ‘Mấy ngày nay người không quá dễ chịu, sẽ không ăn lạnh”
“Được rồi” Lạc Du Du lại l**m một miếng kem mà Cố Mang đưa tới, kết quả l**m xong lại thấy Cố Mang lấy về cũng cản một miếng.
“…Sắc mặt Lạc Du Du đỏ lên, “Anh làm gì đấy! Anh không biết đây là hôn gián tiếp sao!”
“Còn có chuyện này ư?” Cố Mang nói, “Không phải hai chúng ta đang yêu đương sao, anh ăn một miếng kem em ăn một miếng kem, thế nào!”
Tô Nhan và Trì Liệt liếc nhau, luôn cảm thấy… bọn họ yêu đương kiểu này, có chút bất đắc dĩ, giống như là hai người đang cố gắng muốn biến thành người yêu, nhưng không biết sao hành động lại không nhất trí, vẫn luôn gặp trở ngại Lạc Du Du sốt ruột, “Vậy cũng quá… cái gì..”
Cố Mang vui vẻ, “Thẹn thùng sao?”
‘Sakahara Kurosawa ở cách đó không xa, “Đường Duy, bây giờ tớ muốn giết người”
Đường Duy vừa bực mình vừa bưồn cười, “Cậu nhịn một chút”.
Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối PhóTác giả: Tiểu ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAn Mật chết rồi. Đường Thi sững sờ ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận ly hôn mà Bạc Dạ ném cho cô, cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến phát run. Một giờ trước, anh bóp cổ cô và hỏi: “Có phải An Mật là do cô đẩy xuống lầu không?” Một giờ sau, anh gọi luật sư đến soạn bản thỏa thuận ly hôn và ném hợp đồng vào người cô: “Đường Thi, cả đời này cô nợ cô ấy hai mạng sống!” Đúng vậy, là hai mạng sống. An Mật đang mang thai và là con của Bạc Dạ. Đường Thi là ai? Cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng đó cũng chỉ là một trò đùa. Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói điều đó bao nhiêu lần nữa!” Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải thích có tác dụng sao?” Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể bãng một… ‘Sakahara Kurosawa không ngừng cười ha ha, “Ai mà biết được, bây giờ hai chúng ta cũng giống nhau thôi, vậy mà cậu còn châm chọc tớ, ha ha, cậu cũng có ngày hôm nay!”Đường Duy hận không thể đánh chết Sakahara Kurosawa, hai người ngồi phía sau quầy hàng nhìn Tô Nhan và Lạc Du Du, đều nghĩ bây giờ xông lên đánh hai người đàn ông bên cạnh hai cô một trận sau đó ném ra bên ngoài, để hai người bọn họ ra sân.“Đây là đêm Thất Tịch mà” Sakahara Kurosawa lấm bẩm, “Lạc Du Du lựa chọn thời gian này để ra ngoài dạo phố với Cố Mang… Xem ra là đang yêu đương thật rồi”Dáng vẻ cẩn thận từng li từng tí lại hân hoan nhảy nhót của cô ta khiến đôi mất Sakahara Kurosawa đau nhói.Hình như cô ta chưa từng lộ ra vẻ mặt như thế ở trước mặt Sakahara.Kurosawa.Sakahara Kurosawa vẫn còn đang nói một mình, “Đi cùng với Cố Mang…Vui vẻ như vậy sao?”Lời này truyền vào trong tai Đường Duy, cũng không biết là có cảm giác thế nào, Hình như cậu cũng chưa từng mang đến sự vui vẻ gì cho Tô Nhan, ngoại trừ khi còn bé.Khi còn bé cậu nấm chặt tay nhỏ của cô, lúc kia trên mặt Tô Nhan tràn đầy vẻ chờ mong và ỷ lại, ngọt ngào gọi tiếng anh ơi, ước gì 24 tiếng đều được ở bên cạnh cậu.‘Vô ý thức nhìn thoáng qua bàn tay của mình, Đường Duy nắm chặt tay lại Bắt đầu từ khi nào, rốt cuộc cậu đã không có cách nào nảm lấy tay của cô.nữa.Rõ ràng lúc nhỏ, còn đông ý đứng ra vì cô…‘Sakahara Kurosawa còn đang quan sát, trông thấy Cố Mang mua cho Lạc Du Du một cây kem ly, sau đó đưa tới trong tay Lạc Du Du.Kết quả lúc Lạc Du Du muốn cầm lấy, Cố Mang lại rụt kem ly về, khiến Lạc Du Du tức giận đến mức phồng má không ngừng dậm chân.‘Sau đó lại nhìn thấy Cố Mang giơ kem ly đến bên miệng Lạc Du Du, giống như là đút cho cô ta ăn, lúc này Lạc Du Du mới lè lưỡi l**m một miếng.Ăn ngon!Cô ta nhìn về phía bên người Tô Nhan, “Cô có ăn không?”Trì Liệt nói, “Nếu ăn thì để anh đi mua”Tô Nhan lắc đầu, ‘Mấy ngày nay người không quá dễ chịu, sẽ không ăn lạnh”“Được rồi” Lạc Du Du lại l**m một miếng kem mà Cố Mang đưa tới, kết quả l**m xong lại thấy Cố Mang lấy về cũng cản một miếng.“…Sắc mặt Lạc Du Du đỏ lên, “Anh làm gì đấy! Anh không biết đây là hôn gián tiếp sao!”“Còn có chuyện này ư?” Cố Mang nói, “Không phải hai chúng ta đang yêu đương sao, anh ăn một miếng kem em ăn một miếng kem, thế nào!”Tô Nhan và Trì Liệt liếc nhau, luôn cảm thấy… bọn họ yêu đương kiểu này, có chút bất đắc dĩ, giống như là hai người đang cố gắng muốn biến thành người yêu, nhưng không biết sao hành động lại không nhất trí, vẫn luôn gặp trở ngại Lạc Du Du sốt ruột, “Vậy cũng quá… cái gì..”Cố Mang vui vẻ, “Thẹn thùng sao?”‘Sakahara Kurosawa ở cách đó không xa, “Đường Duy, bây giờ tớ muốn giết người”Đường Duy vừa bực mình vừa bưồn cười, “Cậu nhịn một chút”.