Tác giả:

An Mật chết rồi. Đường Thi sững sờ ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận ly hôn mà Bạc Dạ ném cho cô, cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến phát run. Một giờ trước, anh bóp cổ cô và hỏi: “Có phải An Mật là do cô đẩy xuống lầu không?” Một giờ sau, anh gọi luật sư đến soạn bản thỏa thuận ly hôn và ném hợp đồng vào người cô: “Đường Thi, cả đời này cô nợ cô ấy hai mạng sống!” Đúng vậy, là hai mạng sống. An Mật đang mang thai và là con của Bạc Dạ. Đường Thi là ai? Cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng đó cũng chỉ là một trò đùa. Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói điều đó bao nhiêu lần nữa!” Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải thích có tác dụng sao?” Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể bãng một…

Chương 1818: Chương 1816

Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối PhóTác giả: Tiểu ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAn Mật chết rồi. Đường Thi sững sờ ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận ly hôn mà Bạc Dạ ném cho cô, cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến phát run. Một giờ trước, anh bóp cổ cô và hỏi: “Có phải An Mật là do cô đẩy xuống lầu không?” Một giờ sau, anh gọi luật sư đến soạn bản thỏa thuận ly hôn và ném hợp đồng vào người cô: “Đường Thi, cả đời này cô nợ cô ấy hai mạng sống!” Đúng vậy, là hai mạng sống. An Mật đang mang thai và là con của Bạc Dạ. Đường Thi là ai? Cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng đó cũng chỉ là một trò đùa. Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói điều đó bao nhiêu lần nữa!” Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải thích có tác dụng sao?” Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể bãng một… Đúng thế, Tô Kỳ không hề muốn Đường Duy và Tô Nhan tiếp tục có liên quan gì đến nhau một chút nào, chỉ ước gì cả đời bọn họ sẽ không qua lại với nhau, thậm chí Đường Duy còn nghĩ, nói không chừng Tô Kỳ sẽ còn cố ý tạo ra hiểu lầm gì đó để hai người bọn họ trở mặt sau đó cắt đứt quan hệ cơ.Mặc dù dùng suy nghĩ như vậy để thăm dò người khác là chuyện không tốt, nhưng bất cứ chuyện gì cũng phải chuẩn bị đến trường hợp xấu nhất…Đường Duy nhìn Tô Nhan một chút, nói, ‘Em đi đi”Tô Nhan không nói gì, nhìn Trì Liệt, Trì Liệt chủ động nói, ‘Vậy anh đưa em về, Đường Duy cậu… cậu nói sao?”“Tôi không sao”‘Đều là những người đàn ông tận mắt nhìn thấy người phụ nữ mình thích đi theo người khác, Đường Duy cảm thấy lúc này nếu như cậu dẫn Tô Nhan đi, chắc hẳn trong lòng Sakahara Kurosawa sẽ không chịu được đả kích như vậy, coi như là vì anh em, vẫn nên ở lại đây cùng anh ta đi Cậu chỉ nói là, “Trên đường về hai người nhớ chú ý an toàn”Có lẽ ở một trình độ nào đó, Đường Duy nhìn Trì Liệt giống như Sakahara Kurosawa nhìn Cố Mang, biết rõ hai người đàn ông này đều là những người đàn ưu tú, sẽ không làm bất kì chuyện gì không tôn trọng phái nữ khi chưa được sự: đồng ý của bọn họ, nhưng vẫn thấy sợ sợ hãi ‘Sợ hãi tôn trọng như vậy mới lộ ra vẻ ưu việt, hoàn toàn khác biệt với bọn họ lúc trước.Đường Duy trơ mắt nhìn Tô Nhan rời đi, sau đó quay người nhìn về phía Sakahara Kurosawa, vươn tay ra với anh ta, “Nếu không, chúng ta cũng trở về thôi, tết Thất Tịch như thế này, cũng coi như đã qua”Nếu không phải Tô Nhan mệt mỏi, cậu vẫn rất muốn đi xem phim với cô, đáng tiếc.Từ nhỏ đến lớn ở cùng nhau nhiều năm như vậy, hình như chưa từng có hồi ức ấm áp nào cả Sakahara Kurosawa hỏi Đường Duy, “Nếu như Tô Nhan kết hôn, cậu có thể.”“Tô Nhan sẽ không kết hôn”Trong khoảnh khắc này, trên mặt Đường Duy xuất hiện vẻ căm hận gần như.thành kính.“Cô ấy không có cách nào giấu đi sự áy náy và thù hận trong lòng đối với tôi khi gả cho một người khác.”Đôi mắt của Đường Duy đen láy như vực sâu, số phận đã xác định Tô Nhan sẽ phải rơi xuống chỗ đó của cậu.“Đây là kịch bản đã sớm viết xong, ân oán gút mắc giữa bọn tớ, sẽ không có người thứ hai có thể đứng ra..”Đường Duy cười, “Để chúng tôi thụ tay lại”Cho nên cậu mới có sức mạnh vững tin như thế, chỉ là mặc dù biết Tô Nhan sẽ không gả cho những người khác, nhưng cùng lúc đó, Đường Duy cũng hiểu được.‘Đường Duy gập ngón tay lại, cúi đầu xuống, “Cô ấy cũng không thế gả cho tới Sakahara Kurosawa nhìn Đường Duy, trong phút chốc không biết nên hâm mộ hay là tiếc hận.“Tớ đã muốn làm một việc từ rất lâu, cậu có đồng ý giúp tớ làm không.Đợi đến khi mọi chuyện kết thúc, tớ sẽ dẫn Lạc Du Du du lịch khắp thế giới”Sakahara Kurosawa hít sâu một hơi, hôm nay sau khi nói chuyện với Lạc Du Du, cuối cùng anh ta đã có sức mạnh đế đưa ra quyết định kia.“Ha ha, cậu còn nhớ rõ lời hẹn lúc trước của chúng ta không, Holmes”.

Đúng thế, Tô Kỳ không hề muốn Đường Duy và Tô Nhan tiếp tục có liên quan gì đến nhau một chút nào, chỉ ước gì cả đời bọn họ sẽ không qua lại với nhau, thậm chí Đường Duy còn nghĩ, nói không chừng Tô Kỳ sẽ còn cố ý tạo ra hiểu lầm gì đó để hai người bọn họ trở mặt sau đó cắt đứt quan hệ cơ.

Mặc dù dùng suy nghĩ như vậy để thăm dò người khác là chuyện không tốt, nhưng bất cứ chuyện gì cũng phải chuẩn bị đến trường hợp xấu nhất…

Đường Duy nhìn Tô Nhan một chút, nói, ‘Em đi đi”

Tô Nhan không nói gì, nhìn Trì Liệt, Trì Liệt chủ động nói, ‘Vậy anh đưa em về, Đường Duy cậu… cậu nói sao?”

“Tôi không sao”

‘Đều là những người đàn ông tận mắt nhìn thấy người phụ nữ mình thích đi theo người khác, Đường Duy cảm thấy lúc này nếu như cậu dẫn Tô Nhan đi, chắc hẳn trong lòng Sakahara Kurosawa sẽ không chịu được đả kích như vậy, coi như là vì anh em, vẫn nên ở lại đây cùng anh ta đi Cậu chỉ nói là, “Trên đường về hai người nhớ chú ý an toàn”

Có lẽ ở một trình độ nào đó, Đường Duy nhìn Trì Liệt giống như Sakahara Kurosawa nhìn Cố Mang, biết rõ hai người đàn ông này đều là những người đàn ưu tú, sẽ không làm bất kì chuyện gì không tôn trọng phái nữ khi chưa được sự: đồng ý của bọn họ, nhưng vẫn thấy sợ sợ hãi ‘Sợ hãi tôn trọng như vậy mới lộ ra vẻ ưu việt, hoàn toàn khác biệt với bọn họ lúc trước.

Đường Duy trơ mắt nhìn Tô Nhan rời đi, sau đó quay người nhìn về phía Sakahara Kurosawa, vươn tay ra với anh ta, “Nếu không, chúng ta cũng trở về thôi, tết Thất Tịch như thế này, cũng coi như đã qua”

Nếu không phải Tô Nhan mệt mỏi, cậu vẫn rất muốn đi xem phim với cô, đáng tiếc.

Từ nhỏ đến lớn ở cùng nhau nhiều năm như vậy, hình như chưa từng có hồi ức ấm áp nào cả Sakahara Kurosawa hỏi Đường Duy, “Nếu như Tô Nhan kết hôn, cậu có thể.”

“Tô Nhan sẽ không kết hôn”

Trong khoảnh khắc này, trên mặt Đường Duy xuất hiện vẻ căm hận gần như.

thành kính.

“Cô ấy không có cách nào giấu đi sự áy náy và thù hận trong lòng đối với tôi khi gả cho một người khác.”

Đôi mắt của Đường Duy đen láy như vực sâu, số phận đã xác định Tô Nhan sẽ phải rơi xuống chỗ đó của cậu.

“Đây là kịch bản đã sớm viết xong, ân oán gút mắc giữa bọn tớ, sẽ không có người thứ hai có thể đứng ra..”

Đường Duy cười, “Để chúng tôi thụ tay lại”

Cho nên cậu mới có sức mạnh vững tin như thế, chỉ là mặc dù biết Tô Nhan sẽ không gả cho những người khác, nhưng cùng lúc đó, Đường Duy cũng hiểu được.

‘Đường Duy gập ngón tay lại, cúi đầu xuống, “Cô ấy cũng không thế gả cho tới Sakahara Kurosawa nhìn Đường Duy, trong phút chốc không biết nên hâm mộ hay là tiếc hận.

“Tớ đã muốn làm một việc từ rất lâu, cậu có đồng ý giúp tớ làm không.

Đợi đến khi mọi chuyện kết thúc, tớ sẽ dẫn Lạc Du Du du lịch khắp thế giới”

Sakahara Kurosawa hít sâu một hơi, hôm nay sau khi nói chuyện với Lạc Du Du, cuối cùng anh ta đã có sức mạnh đế đưa ra quyết định kia.

“Ha ha, cậu còn nhớ rõ lời hẹn lúc trước của chúng ta không, Holmes”.

Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối PhóTác giả: Tiểu ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAn Mật chết rồi. Đường Thi sững sờ ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận ly hôn mà Bạc Dạ ném cho cô, cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến phát run. Một giờ trước, anh bóp cổ cô và hỏi: “Có phải An Mật là do cô đẩy xuống lầu không?” Một giờ sau, anh gọi luật sư đến soạn bản thỏa thuận ly hôn và ném hợp đồng vào người cô: “Đường Thi, cả đời này cô nợ cô ấy hai mạng sống!” Đúng vậy, là hai mạng sống. An Mật đang mang thai và là con của Bạc Dạ. Đường Thi là ai? Cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng đó cũng chỉ là một trò đùa. Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói điều đó bao nhiêu lần nữa!” Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải thích có tác dụng sao?” Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể bãng một… Đúng thế, Tô Kỳ không hề muốn Đường Duy và Tô Nhan tiếp tục có liên quan gì đến nhau một chút nào, chỉ ước gì cả đời bọn họ sẽ không qua lại với nhau, thậm chí Đường Duy còn nghĩ, nói không chừng Tô Kỳ sẽ còn cố ý tạo ra hiểu lầm gì đó để hai người bọn họ trở mặt sau đó cắt đứt quan hệ cơ.Mặc dù dùng suy nghĩ như vậy để thăm dò người khác là chuyện không tốt, nhưng bất cứ chuyện gì cũng phải chuẩn bị đến trường hợp xấu nhất…Đường Duy nhìn Tô Nhan một chút, nói, ‘Em đi đi”Tô Nhan không nói gì, nhìn Trì Liệt, Trì Liệt chủ động nói, ‘Vậy anh đưa em về, Đường Duy cậu… cậu nói sao?”“Tôi không sao”‘Đều là những người đàn ông tận mắt nhìn thấy người phụ nữ mình thích đi theo người khác, Đường Duy cảm thấy lúc này nếu như cậu dẫn Tô Nhan đi, chắc hẳn trong lòng Sakahara Kurosawa sẽ không chịu được đả kích như vậy, coi như là vì anh em, vẫn nên ở lại đây cùng anh ta đi Cậu chỉ nói là, “Trên đường về hai người nhớ chú ý an toàn”Có lẽ ở một trình độ nào đó, Đường Duy nhìn Trì Liệt giống như Sakahara Kurosawa nhìn Cố Mang, biết rõ hai người đàn ông này đều là những người đàn ưu tú, sẽ không làm bất kì chuyện gì không tôn trọng phái nữ khi chưa được sự: đồng ý của bọn họ, nhưng vẫn thấy sợ sợ hãi ‘Sợ hãi tôn trọng như vậy mới lộ ra vẻ ưu việt, hoàn toàn khác biệt với bọn họ lúc trước.Đường Duy trơ mắt nhìn Tô Nhan rời đi, sau đó quay người nhìn về phía Sakahara Kurosawa, vươn tay ra với anh ta, “Nếu không, chúng ta cũng trở về thôi, tết Thất Tịch như thế này, cũng coi như đã qua”Nếu không phải Tô Nhan mệt mỏi, cậu vẫn rất muốn đi xem phim với cô, đáng tiếc.Từ nhỏ đến lớn ở cùng nhau nhiều năm như vậy, hình như chưa từng có hồi ức ấm áp nào cả Sakahara Kurosawa hỏi Đường Duy, “Nếu như Tô Nhan kết hôn, cậu có thể.”“Tô Nhan sẽ không kết hôn”Trong khoảnh khắc này, trên mặt Đường Duy xuất hiện vẻ căm hận gần như.thành kính.“Cô ấy không có cách nào giấu đi sự áy náy và thù hận trong lòng đối với tôi khi gả cho một người khác.”Đôi mắt của Đường Duy đen láy như vực sâu, số phận đã xác định Tô Nhan sẽ phải rơi xuống chỗ đó của cậu.“Đây là kịch bản đã sớm viết xong, ân oán gút mắc giữa bọn tớ, sẽ không có người thứ hai có thể đứng ra..”Đường Duy cười, “Để chúng tôi thụ tay lại”Cho nên cậu mới có sức mạnh vững tin như thế, chỉ là mặc dù biết Tô Nhan sẽ không gả cho những người khác, nhưng cùng lúc đó, Đường Duy cũng hiểu được.‘Đường Duy gập ngón tay lại, cúi đầu xuống, “Cô ấy cũng không thế gả cho tới Sakahara Kurosawa nhìn Đường Duy, trong phút chốc không biết nên hâm mộ hay là tiếc hận.“Tớ đã muốn làm một việc từ rất lâu, cậu có đồng ý giúp tớ làm không.Đợi đến khi mọi chuyện kết thúc, tớ sẽ dẫn Lạc Du Du du lịch khắp thế giới”Sakahara Kurosawa hít sâu một hơi, hôm nay sau khi nói chuyện với Lạc Du Du, cuối cùng anh ta đã có sức mạnh đế đưa ra quyết định kia.“Ha ha, cậu còn nhớ rõ lời hẹn lúc trước của chúng ta không, Holmes”.

Chương 1818: Chương 1816