Tác giả:

An Mật chết rồi. Đường Thi sững sờ ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận ly hôn mà Bạc Dạ ném cho cô, cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến phát run. Một giờ trước, anh bóp cổ cô và hỏi: “Có phải An Mật là do cô đẩy xuống lầu không?” Một giờ sau, anh gọi luật sư đến soạn bản thỏa thuận ly hôn và ném hợp đồng vào người cô: “Đường Thi, cả đời này cô nợ cô ấy hai mạng sống!” Đúng vậy, là hai mạng sống. An Mật đang mang thai và là con của Bạc Dạ. Đường Thi là ai? Cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng đó cũng chỉ là một trò đùa. Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói điều đó bao nhiêu lần nữa!” Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải thích có tác dụng sao?” Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể bãng một…

Chương 1830: 1830: Chương 1828

Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối PhóTác giả: Tiểu ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAn Mật chết rồi. Đường Thi sững sờ ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận ly hôn mà Bạc Dạ ném cho cô, cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến phát run. Một giờ trước, anh bóp cổ cô và hỏi: “Có phải An Mật là do cô đẩy xuống lầu không?” Một giờ sau, anh gọi luật sư đến soạn bản thỏa thuận ly hôn và ném hợp đồng vào người cô: “Đường Thi, cả đời này cô nợ cô ấy hai mạng sống!” Đúng vậy, là hai mạng sống. An Mật đang mang thai và là con của Bạc Dạ. Đường Thi là ai? Cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng đó cũng chỉ là một trò đùa. Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói điều đó bao nhiêu lần nữa!” Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải thích có tác dụng sao?” Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể bãng một… Bạc Dạ cũng tắt điện thoại, sau đó dốc sức đánh mạnh vào vai Đường Duy, “Tên nhóc thối, lại để bố ra mặt nói chuyện với Tô Ki!”“vậy thì để mẹ con ra mặt đi” Đường Duy chẳng buồn nghĩ mà nói, “Mẹ con nói chú Tô Kì sẽ nghe theo, bố bằng lòng không?”Bạc Dạ trừng mắt nhìn anh, còn muốn lấn tới hả! Đi mau! Đi đón Giang Lăng và Bạch Việt, để hai người họ đến nhà xem vết thương cho Nhan Nhan.”“Không đi” Đường Duy sốt ruột muốn chết, thấy mẹ mình vào bếp làm đồ ăn nhẹ, anh lập tức vội vàng đứng dậy vào nhà tảm, Bạc Dạ phía sau quát to, “Con làm gì vậy! Tô Nhan còn đang tâm!”Đường Duy vừa đi vừa c** q**n áo, đến cửa nhà tắm thì chỉ còn độc một chiếc q**n l*t, gom hết quần áo trên sàn, Bạc Dạ ngồi xuống nhìn anh, tức giận nói, “Gấp cái gì! Nhịn một thời gian thì sao hả? Con xem con giống cái dạng gì!”Sao tên nhóc thối này lại bi ối thế này! Giống ai thế không biết!Nhìn không nổi nữa rồi! Đường Duy nói, “Bực bội muốn chết, bực bội muốn chết! Con vào trong xem sao!”Soạt một tiếng đã kéo cửa phòng tắm.Tô Nhan ở bên trong hét một tiếng thật to nhưng Đường Thi đang ép nước.trái cây dưới nhà lại hoàn toàn không nghe thấy, Bạc Dạ trơ mắt nhìn thắng con vô liêm sỉ của mình đi lên tầng hai mở cửa phòng tắm rồi đóng lại thật mạnh -Tay người làm ba cũng phát run lên theo.Nếu còn tiếp tục như vậy thì anh không thể nhịn nổi thăng nhóc thối này nữa!Trong phòng tầm, Tô Nhan ôm lấy mình trong bồn tắm khống lồ, hơi nóng bao trùm quanh người cô bé làm khuôn mặt cô mờ mờ ảo ảo.Chỉ có đôi mắt trong trẻo lại xinh đẹp kia là ngập tràn sự căng thẳng, cứ thế nhìn chảm chăm Đường Duy vừa xông vào.Cô nói, “Anh làm cái gì vậy?”Đường Duy mặt không đổi sắc, “Chơi em”Tô Nhan giận đến mức bật cười, “Em đã nói là em không dễ bắt nạt như vậy đâu!”“Anh thích đến cứng cả lên rồi” Vẻ mặt của Đường Duy không hề thay đổi, c** q**n ngay trước mặt Tô Nhan, sau đó ào một cái trực tiếp bước vào trong bồn tắm đầy bọt nước.Tô Nhan nghiến răng, không cho phép mình nhìn sang chỗ khác rồi cố ý bật cười nói, “Tảm uyên ương thì phải trả thêm tiền đấy, cậu chủ Đường à”Nói hay lắm! Vừa nghe đến cái chữ tiền này, mặt mày Đường Duy lập tức hớn hở.Nếu như đập tiền mà có thể cua được Tô Nhan thì cho dù có phải phá sản cậu cũng sẽ không chớp mắt một cái.Cậu tiến lên xoa xoa mặt cô bé nói, “Em đã nói đến tiền thì anh đây càng phải cố hết sức rồi, không phải là vừa đúng với ý của anh sao”Thứ cậu không thiếu nhất chính là tiền.Tô Nhan trừng to hai mắt, “Da mặt anh có thể mỏng đi một chút được không?”.ngôn tình ngượcCòn không biết xấu hố hơn cả cô!Đường Duy làm việc nghĩa không thèm chùn bước lắc đầu, nói đùa à.Trước kia vì quá coi trọng mặt mũi nên không thể hạ xuống được, nếu không có lẽ bây giờ con bọn họ đã chạy đầy đất rồi~— Nếu giờ mà còn giữ mặt mũi thì sợ răng cứ đến lễ tình nhân hãng năm sẽ bị tên chó Sakahara Kurosawa kia gọi là con ếch xanh cô đơn mất.Bồn tắm quá lớn làm cậu gần như phải bơi tới chỗ Tô Nhan, tiếp theo anh vươn tay bóp sữa tắm ra rồi võ vỗ lưng Tô Nhan.Da thịt kề nhau làm Tô Nhan giật cả mình, “Shh! Lạnh quá “Nói với em cái này, anh xoa bóp lưng cho em cũng phải thu phí đấy nhé”.

Bạc Dạ cũng tắt điện thoại, sau đó dốc sức đánh mạnh vào vai Đường Duy, “Tên nhóc thối, lại để bố ra mặt nói chuyện với Tô Ki!”

“vậy thì để mẹ con ra mặt đi” Đường Duy chẳng buồn nghĩ mà nói, “Mẹ con nói chú Tô Kì sẽ nghe theo, bố bằng lòng không?”

Bạc Dạ trừng mắt nhìn anh, còn muốn lấn tới hả! Đi mau! Đi đón Giang Lăng và Bạch Việt, để hai người họ đến nhà xem vết thương cho Nhan Nhan.”

“Không đi” Đường Duy sốt ruột muốn chết, thấy mẹ mình vào bếp làm đồ ăn nhẹ, anh lập tức vội vàng đứng dậy vào nhà tảm, Bạc Dạ phía sau quát to, “Con làm gì vậy! Tô Nhan còn đang tâm!”

Đường Duy vừa đi vừa c** q**n áo, đến cửa nhà tắm thì chỉ còn độc một chiếc q**n l*t, gom hết quần áo trên sàn, Bạc Dạ ngồi xuống nhìn anh, tức giận nói, “Gấp cái gì! Nhịn một thời gian thì sao hả? Con xem con giống cái dạng gì!”

Sao tên nhóc thối này lại bi ối thế này! Giống ai thế không biết!

Nhìn không nổi nữa rồi! Đường Duy nói, “Bực bội muốn chết, bực bội muốn chết! Con vào trong xem sao!”

Soạt một tiếng đã kéo cửa phòng tắm.

Tô Nhan ở bên trong hét một tiếng thật to nhưng Đường Thi đang ép nước.

trái cây dưới nhà lại hoàn toàn không nghe thấy, Bạc Dạ trơ mắt nhìn thắng con vô liêm sỉ của mình đi lên tầng hai mở cửa phòng tắm rồi đóng lại thật mạnh -Tay người làm ba cũng phát run lên theo.

Nếu còn tiếp tục như vậy thì anh không thể nhịn nổi thăng nhóc thối này nữa!

Trong phòng tầm, Tô Nhan ôm lấy mình trong bồn tắm khống lồ, hơi nóng bao trùm quanh người cô bé làm khuôn mặt cô mờ mờ ảo ảo.

Chỉ có đôi mắt trong trẻo lại xinh đẹp kia là ngập tràn sự căng thẳng, cứ thế nhìn chảm chăm Đường Duy vừa xông vào.

Cô nói, “Anh làm cái gì vậy?”

Đường Duy mặt không đổi sắc, “Chơi em”

Tô Nhan giận đến mức bật cười, “Em đã nói là em không dễ bắt nạt như vậy đâu!”

“Anh thích đến cứng cả lên rồi” Vẻ mặt của Đường Duy không hề thay đổi, c** q**n ngay trước mặt Tô Nhan, sau đó ào một cái trực tiếp bước vào trong bồn tắm đầy bọt nước.

Tô Nhan nghiến răng, không cho phép mình nhìn sang chỗ khác rồi cố ý bật cười nói, “Tảm uyên ương thì phải trả thêm tiền đấy, cậu chủ Đường à”

Nói hay lắm! Vừa nghe đến cái chữ tiền này, mặt mày Đường Duy lập tức hớn hở.

Nếu như đập tiền mà có thể cua được Tô Nhan thì cho dù có phải phá sản cậu cũng sẽ không chớp mắt một cái.

Cậu tiến lên xoa xoa mặt cô bé nói, “Em đã nói đến tiền thì anh đây càng phải cố hết sức rồi, không phải là vừa đúng với ý của anh sao”

Thứ cậu không thiếu nhất chính là tiền.

Tô Nhan trừng to hai mắt, “Da mặt anh có thể mỏng đi một chút được không?”.

ngôn tình ngược

Còn không biết xấu hố hơn cả cô!

Đường Duy làm việc nghĩa không thèm chùn bước lắc đầu, nói đùa à.

Trước kia vì quá coi trọng mặt mũi nên không thể hạ xuống được, nếu không có lẽ bây giờ con bọn họ đã chạy đầy đất rồi~— Nếu giờ mà còn giữ mặt mũi thì sợ răng cứ đến lễ tình nhân hãng năm sẽ bị tên chó Sakahara Kurosawa kia gọi là con ếch xanh cô đơn mất.

Bồn tắm quá lớn làm cậu gần như phải bơi tới chỗ Tô Nhan, tiếp theo anh vươn tay bóp sữa tắm ra rồi võ vỗ lưng Tô Nhan.

Da thịt kề nhau làm Tô Nhan giật cả mình, “Shh! Lạnh quá “Nói với em cái này, anh xoa bóp lưng cho em cũng phải thu phí đấy nhé”.

Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối PhóTác giả: Tiểu ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAn Mật chết rồi. Đường Thi sững sờ ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận ly hôn mà Bạc Dạ ném cho cô, cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến phát run. Một giờ trước, anh bóp cổ cô và hỏi: “Có phải An Mật là do cô đẩy xuống lầu không?” Một giờ sau, anh gọi luật sư đến soạn bản thỏa thuận ly hôn và ném hợp đồng vào người cô: “Đường Thi, cả đời này cô nợ cô ấy hai mạng sống!” Đúng vậy, là hai mạng sống. An Mật đang mang thai và là con của Bạc Dạ. Đường Thi là ai? Cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng đó cũng chỉ là một trò đùa. Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói điều đó bao nhiêu lần nữa!” Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải thích có tác dụng sao?” Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể bãng một… Bạc Dạ cũng tắt điện thoại, sau đó dốc sức đánh mạnh vào vai Đường Duy, “Tên nhóc thối, lại để bố ra mặt nói chuyện với Tô Ki!”“vậy thì để mẹ con ra mặt đi” Đường Duy chẳng buồn nghĩ mà nói, “Mẹ con nói chú Tô Kì sẽ nghe theo, bố bằng lòng không?”Bạc Dạ trừng mắt nhìn anh, còn muốn lấn tới hả! Đi mau! Đi đón Giang Lăng và Bạch Việt, để hai người họ đến nhà xem vết thương cho Nhan Nhan.”“Không đi” Đường Duy sốt ruột muốn chết, thấy mẹ mình vào bếp làm đồ ăn nhẹ, anh lập tức vội vàng đứng dậy vào nhà tảm, Bạc Dạ phía sau quát to, “Con làm gì vậy! Tô Nhan còn đang tâm!”Đường Duy vừa đi vừa c** q**n áo, đến cửa nhà tắm thì chỉ còn độc một chiếc q**n l*t, gom hết quần áo trên sàn, Bạc Dạ ngồi xuống nhìn anh, tức giận nói, “Gấp cái gì! Nhịn một thời gian thì sao hả? Con xem con giống cái dạng gì!”Sao tên nhóc thối này lại bi ối thế này! Giống ai thế không biết!Nhìn không nổi nữa rồi! Đường Duy nói, “Bực bội muốn chết, bực bội muốn chết! Con vào trong xem sao!”Soạt một tiếng đã kéo cửa phòng tắm.Tô Nhan ở bên trong hét một tiếng thật to nhưng Đường Thi đang ép nước.trái cây dưới nhà lại hoàn toàn không nghe thấy, Bạc Dạ trơ mắt nhìn thắng con vô liêm sỉ của mình đi lên tầng hai mở cửa phòng tắm rồi đóng lại thật mạnh -Tay người làm ba cũng phát run lên theo.Nếu còn tiếp tục như vậy thì anh không thể nhịn nổi thăng nhóc thối này nữa!Trong phòng tầm, Tô Nhan ôm lấy mình trong bồn tắm khống lồ, hơi nóng bao trùm quanh người cô bé làm khuôn mặt cô mờ mờ ảo ảo.Chỉ có đôi mắt trong trẻo lại xinh đẹp kia là ngập tràn sự căng thẳng, cứ thế nhìn chảm chăm Đường Duy vừa xông vào.Cô nói, “Anh làm cái gì vậy?”Đường Duy mặt không đổi sắc, “Chơi em”Tô Nhan giận đến mức bật cười, “Em đã nói là em không dễ bắt nạt như vậy đâu!”“Anh thích đến cứng cả lên rồi” Vẻ mặt của Đường Duy không hề thay đổi, c** q**n ngay trước mặt Tô Nhan, sau đó ào một cái trực tiếp bước vào trong bồn tắm đầy bọt nước.Tô Nhan nghiến răng, không cho phép mình nhìn sang chỗ khác rồi cố ý bật cười nói, “Tảm uyên ương thì phải trả thêm tiền đấy, cậu chủ Đường à”Nói hay lắm! Vừa nghe đến cái chữ tiền này, mặt mày Đường Duy lập tức hớn hở.Nếu như đập tiền mà có thể cua được Tô Nhan thì cho dù có phải phá sản cậu cũng sẽ không chớp mắt một cái.Cậu tiến lên xoa xoa mặt cô bé nói, “Em đã nói đến tiền thì anh đây càng phải cố hết sức rồi, không phải là vừa đúng với ý của anh sao”Thứ cậu không thiếu nhất chính là tiền.Tô Nhan trừng to hai mắt, “Da mặt anh có thể mỏng đi một chút được không?”.ngôn tình ngượcCòn không biết xấu hố hơn cả cô!Đường Duy làm việc nghĩa không thèm chùn bước lắc đầu, nói đùa à.Trước kia vì quá coi trọng mặt mũi nên không thể hạ xuống được, nếu không có lẽ bây giờ con bọn họ đã chạy đầy đất rồi~— Nếu giờ mà còn giữ mặt mũi thì sợ răng cứ đến lễ tình nhân hãng năm sẽ bị tên chó Sakahara Kurosawa kia gọi là con ếch xanh cô đơn mất.Bồn tắm quá lớn làm cậu gần như phải bơi tới chỗ Tô Nhan, tiếp theo anh vươn tay bóp sữa tắm ra rồi võ vỗ lưng Tô Nhan.Da thịt kề nhau làm Tô Nhan giật cả mình, “Shh! Lạnh quá “Nói với em cái này, anh xoa bóp lưng cho em cũng phải thu phí đấy nhé”.

Chương 1830: 1830: Chương 1828