An Mật chết rồi. Đường Thi sững sờ ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận ly hôn mà Bạc Dạ ném cho cô, cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến phát run. Một giờ trước, anh bóp cổ cô và hỏi: “Có phải An Mật là do cô đẩy xuống lầu không?” Một giờ sau, anh gọi luật sư đến soạn bản thỏa thuận ly hôn và ném hợp đồng vào người cô: “Đường Thi, cả đời này cô nợ cô ấy hai mạng sống!” Đúng vậy, là hai mạng sống. An Mật đang mang thai và là con của Bạc Dạ.. Truyện Hot Đường Thi là ai? Cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng đó cũng chỉ là một trò đùa. Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói điều đó bao nhiêu lần nữa!” Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải thích có tác dụng sao?” Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể…
Chương 173: Tôi cũng không cần lời xin lỗi của anh!
Con Thiên Tài Và Bố Tổng TàiTác giả: Tiểu ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngAn Mật chết rồi. Đường Thi sững sờ ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận ly hôn mà Bạc Dạ ném cho cô, cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến phát run. Một giờ trước, anh bóp cổ cô và hỏi: “Có phải An Mật là do cô đẩy xuống lầu không?” Một giờ sau, anh gọi luật sư đến soạn bản thỏa thuận ly hôn và ném hợp đồng vào người cô: “Đường Thi, cả đời này cô nợ cô ấy hai mạng sống!” Đúng vậy, là hai mạng sống. An Mật đang mang thai và là con của Bạc Dạ.. Truyện Hot Đường Thi là ai? Cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng đó cũng chỉ là một trò đùa. Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói điều đó bao nhiêu lần nữa!” Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải thích có tác dụng sao?” Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể… Lời nói này quả thực có thể đào cả trái tim của Bạc Dạ ra, tiếng nói của anh cũng run rẩy: “Đường Thi, em cần thiết phải làm đến mức như vậy phải không?"Ngay cả một cơ hội nói xin lỗi cũng không cho anh!Đường Thi nở nụ cười, cô nhẹ nhàng hỏi lại một câu, lại hỏi đến trái tim của Bạc Dạ nhỏ máu: "Bạc Dạ, anh cảm thấy bây giờ tôi còn cần lời xin lỗi của anh sao?"Cả người Bạc Dạ cứng đờ ở nơi đó, linh hồn của anh như bị đập cho một búa tạ, không ngừng chấn động và vỡ vụn."Đừng giải thích hay xin lỗi gì nữa, chuyện cũ chưa từng tồn tại ba chữ rất xin lỗi này. Bạc Dạ, mọi chuyện mà anh đã làm với tôi cũng sớm đã vượt ra khỏi phạm trù xin lỗi là có thể tha thứ được!"Khi nói đến lời tuyệt tình sau cùng, cô gần như đã hét rống lên, cả người run rẩy vô cùng kịch liệt.Nước mắt cô chảy ra từ trong hốc mắt, Đường Thi phát hiện, thì ra lòng của mình thật sự đã hoàn toàn chết rồi, cho nên khi người đàn ông mà mình từng yêu sâu đậm đứng ở trước mặt mình, điều bi ai nhất đó chính là cô lại không có một tia rung động.Bạc Dạ à Bạc Dạ, rốt cuộc anh đã g**t ch*t trái tim tôi đã từng yêu anh rồi ném đến nơi nào rồi?Đường Thi lau nước mắt một cái: "Đi đi, Duy Duy còn đang ngủ, tôi không muốn đánh thức nó dậy đâu.""Đường Thi.." Bạc Dạ luống cuống, anh thật sự chưa từng thấy cô như vậy, toàn thân cô tràn đầy hận ý đối với anh, cả câu xin lỗi mà cô cũng không muốn nghe, có lẽ cả đời này cô cũng không muốn tha thứ cho anh nữa!Thì ra hận đến tận cùng thì thậm chí cả ba chữ thật xin lỗi cũng không tiếp nhận được sao.Trên thế giới này, chung quy thì có ba chữ làm tổn thương người ta nhất, là tôi yêu em, và cả, thật xin lỗi.Đường Thi chỉ vào cánh cửa, tiếng nói cũng nhẹ xuống: “Bạc Dạ, anh đi đi. Từ nay về sau, tôi và anh không còn liên quan đến nhau nữa."Bạc Dạ nhìn người phụ nữ trước mắt này, cô rõ ràng yếu ớt vô lực, nhưng lại mang theo một sự kháng cự lên tới mức cuồng loạn, không chỉ một lần cô bảo anh cút đi, bảo anh không nên xuất hiện ở trước mắt cô.Nhưng mà Bạc Dạ sao có thể làm theo ý của cô? Người phụ nữ yêu mình của năm năm trước, bây giờ nói cắt đứt là cắt đứt sao, cô đã từng hỏi qua ý kiến của anh hay chưa! Đường Thi cô không có tư cách nói cắt đứt cuộc tình này!Vì thế anh lại tiến lên bắt lấy tay của Đường Thi, thân thế cô hung hăng run rẩy một cái, muốn hất tay anh ra: "Anh lại muốn c**ng b*c tôi sao!"Bạc Dạ cười lạnh: “Tôi khinh thường việc c**ng b*c."
Lời nói này quả thực có thể đào cả trái tim của Bạc Dạ ra, tiếng nói của anh cũng run rẩy: “Đường Thi, em cần thiết phải làm đến mức như vậy phải không?"
Ngay cả một cơ hội nói xin lỗi cũng không cho anh!
Đường Thi nở nụ cười, cô nhẹ nhàng hỏi lại một câu, lại hỏi đến trái tim của Bạc Dạ nhỏ máu: "Bạc Dạ, anh cảm thấy bây giờ tôi còn cần lời xin lỗi của anh sao?"
Cả người Bạc Dạ cứng đờ ở nơi đó, linh hồn của anh như bị đập cho một búa tạ, không ngừng chấn động và vỡ vụn.
"Đừng giải thích hay xin lỗi gì nữa, chuyện cũ chưa từng tồn tại ba chữ rất xin lỗi này. Bạc Dạ, mọi chuyện mà anh đã làm với tôi cũng sớm đã vượt ra khỏi phạm trù xin lỗi là có thể tha thứ được!"
Khi nói đến lời tuyệt tình sau cùng, cô gần như đã hét rống lên, cả người run rẩy vô cùng kịch liệt.
Nước mắt cô chảy ra từ trong hốc mắt, Đường Thi phát hiện, thì ra lòng của mình thật sự đã hoàn toàn chết rồi, cho nên khi người đàn ông mà mình từng yêu sâu đậm đứng ở trước mặt mình, điều bi ai nhất đó chính là cô lại không có một tia rung động.
Bạc Dạ à Bạc Dạ, rốt cuộc anh đã g**t ch*t trái tim tôi đã từng yêu anh rồi ném đến nơi nào rồi?
Đường Thi lau nước mắt một cái: "Đi đi, Duy Duy còn đang ngủ, tôi không muốn đánh thức nó dậy đâu."
"Đường Thi.." Bạc Dạ luống cuống, anh thật sự chưa từng thấy cô như vậy, toàn thân cô tràn đầy hận ý đối với anh, cả câu xin lỗi mà cô cũng không muốn nghe, có lẽ cả đời này cô cũng không muốn tha thứ cho anh nữa!
Thì ra hận đến tận cùng thì thậm chí cả ba chữ thật xin lỗi cũng không tiếp nhận được sao.
Trên thế giới này, chung quy thì có ba chữ làm tổn thương người ta nhất, là tôi yêu em, và cả, thật xin lỗi.
Đường Thi chỉ vào cánh cửa, tiếng nói cũng nhẹ xuống: “Bạc Dạ, anh đi đi. Từ nay về sau, tôi và anh không còn liên quan đến nhau nữa."
Bạc Dạ nhìn người phụ nữ trước mắt này, cô rõ ràng yếu ớt vô lực, nhưng lại mang theo một sự kháng cự lên tới mức cuồng loạn, không chỉ một lần cô bảo anh cút đi, bảo anh không nên xuất hiện ở trước mắt cô.
Nhưng mà Bạc Dạ sao có thể làm theo ý của cô? Người phụ nữ yêu mình của năm năm trước, bây giờ nói cắt đứt là cắt đứt sao, cô đã từng hỏi qua ý kiến của anh hay chưa! Đường Thi cô không có tư cách nói cắt đứt cuộc tình này!
Vì thế anh lại tiến lên bắt lấy tay của Đường Thi, thân thế cô hung hăng run rẩy một cái, muốn hất tay anh ra: "Anh lại muốn c**ng b*c tôi sao!"
Bạc Dạ cười lạnh: “Tôi khinh thường việc c**ng b*c."
Con Thiên Tài Và Bố Tổng TàiTác giả: Tiểu ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngAn Mật chết rồi. Đường Thi sững sờ ngồi bên giường nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận ly hôn mà Bạc Dạ ném cho cô, cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh đến phát run. Một giờ trước, anh bóp cổ cô và hỏi: “Có phải An Mật là do cô đẩy xuống lầu không?” Một giờ sau, anh gọi luật sư đến soạn bản thỏa thuận ly hôn và ném hợp đồng vào người cô: “Đường Thi, cả đời này cô nợ cô ấy hai mạng sống!” Đúng vậy, là hai mạng sống. An Mật đang mang thai và là con của Bạc Dạ.. Truyện Hot Đường Thi là ai? Cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, nhưng đó cũng chỉ là một trò đùa. Cô nhìn Bạc Dạ với đôi mắt đỏ hoe và cơ thể đang không ngừng run rẩy: “Không phải em đẩy cô ấy xuống, anh còn muốn em phải nói điều đó bao nhiêu lần nữa!” Bạc Dạ không nghe, anh cứ nhìn cô một cách tàn nhẫn như vậy, như thể đang nhìn một màn hài kịch vậy: “Cô nghĩ rằng bây giờ giải thích có tác dụng sao?” Vô dụng, đã quá muộn rồi! Bạc Dạ cho rằng là cô làm, thì chính là cô làm! Cho dù cô có giải thích như thế nào, thì đều không thể… Lời nói này quả thực có thể đào cả trái tim của Bạc Dạ ra, tiếng nói của anh cũng run rẩy: “Đường Thi, em cần thiết phải làm đến mức như vậy phải không?"Ngay cả một cơ hội nói xin lỗi cũng không cho anh!Đường Thi nở nụ cười, cô nhẹ nhàng hỏi lại một câu, lại hỏi đến trái tim của Bạc Dạ nhỏ máu: "Bạc Dạ, anh cảm thấy bây giờ tôi còn cần lời xin lỗi của anh sao?"Cả người Bạc Dạ cứng đờ ở nơi đó, linh hồn của anh như bị đập cho một búa tạ, không ngừng chấn động và vỡ vụn."Đừng giải thích hay xin lỗi gì nữa, chuyện cũ chưa từng tồn tại ba chữ rất xin lỗi này. Bạc Dạ, mọi chuyện mà anh đã làm với tôi cũng sớm đã vượt ra khỏi phạm trù xin lỗi là có thể tha thứ được!"Khi nói đến lời tuyệt tình sau cùng, cô gần như đã hét rống lên, cả người run rẩy vô cùng kịch liệt.Nước mắt cô chảy ra từ trong hốc mắt, Đường Thi phát hiện, thì ra lòng của mình thật sự đã hoàn toàn chết rồi, cho nên khi người đàn ông mà mình từng yêu sâu đậm đứng ở trước mặt mình, điều bi ai nhất đó chính là cô lại không có một tia rung động.Bạc Dạ à Bạc Dạ, rốt cuộc anh đã g**t ch*t trái tim tôi đã từng yêu anh rồi ném đến nơi nào rồi?Đường Thi lau nước mắt một cái: "Đi đi, Duy Duy còn đang ngủ, tôi không muốn đánh thức nó dậy đâu.""Đường Thi.." Bạc Dạ luống cuống, anh thật sự chưa từng thấy cô như vậy, toàn thân cô tràn đầy hận ý đối với anh, cả câu xin lỗi mà cô cũng không muốn nghe, có lẽ cả đời này cô cũng không muốn tha thứ cho anh nữa!Thì ra hận đến tận cùng thì thậm chí cả ba chữ thật xin lỗi cũng không tiếp nhận được sao.Trên thế giới này, chung quy thì có ba chữ làm tổn thương người ta nhất, là tôi yêu em, và cả, thật xin lỗi.Đường Thi chỉ vào cánh cửa, tiếng nói cũng nhẹ xuống: “Bạc Dạ, anh đi đi. Từ nay về sau, tôi và anh không còn liên quan đến nhau nữa."Bạc Dạ nhìn người phụ nữ trước mắt này, cô rõ ràng yếu ớt vô lực, nhưng lại mang theo một sự kháng cự lên tới mức cuồng loạn, không chỉ một lần cô bảo anh cút đi, bảo anh không nên xuất hiện ở trước mắt cô.Nhưng mà Bạc Dạ sao có thể làm theo ý của cô? Người phụ nữ yêu mình của năm năm trước, bây giờ nói cắt đứt là cắt đứt sao, cô đã từng hỏi qua ý kiến của anh hay chưa! Đường Thi cô không có tư cách nói cắt đứt cuộc tình này!Vì thế anh lại tiến lên bắt lấy tay của Đường Thi, thân thế cô hung hăng run rẩy một cái, muốn hất tay anh ra: "Anh lại muốn c**ng b*c tôi sao!"Bạc Dạ cười lạnh: “Tôi khinh thường việc c**ng b*c."