"Nhạc Huy, đưa thùng rượu tới đây!" "Nhạc Huy, nhanh quét dọn nhà vệ sinh đi, còn đứng ngây ra đó làm gì, y như cái đồ đần độn!” Một gã đàn ông trẻ tuổi ném mạnh cái chổi vào người Nhạc Huy, vênh váo tự đắc mắng chửi. "Anh Thần, cô ba bảo tôi đưa rượu qua đó trước, anh đừng thúc giục tôi nữa, được không?" Vô duyên vô cớ bị đánh một gậy, Nhạc Huy hơi mất hứng, trả lời lại một câu. Có thể cũng vì câu câu nói này mà khiến anh bị ăn thêm một bạt tai. "Mày nói chuyện với ai mà hung hăng vậy hả? Bảo mày làm vài việc mà cứ như đòi mạng của mày ấy nhỉ!" Liễu Tử Thần bước lên trước tát mạnh vào mặt Nhạc Huy, hùng hùng hổ hổ chửi rủa: "Mày nói xem, một thằng ở rể như mày, ăn cơm nhà họ Liễu chúng tao, ai cho mày sự tự tin để mày dám nói chuyện với người nhà họ Liễu như vậy!" Nhạc Huy bị tát một cái, còn bị người khác sỉ nhục, lập tức vứt bỏ thùng rượu đang ôm trong tay và lao về phía Liễu Tử Thần, túm lấy cổ áo của hắn và tức giận hét lớn: "Liễu Tử Thần, anh tự tìm cái chết!" Thùng rượu Âu Mỹ…
Chương 293: Dù thế nào cũng sẽ đối mặt cùng nhau
Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Thiên ThiênTác giả: Thiên ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Nhạc Huy, đưa thùng rượu tới đây!" "Nhạc Huy, nhanh quét dọn nhà vệ sinh đi, còn đứng ngây ra đó làm gì, y như cái đồ đần độn!” Một gã đàn ông trẻ tuổi ném mạnh cái chổi vào người Nhạc Huy, vênh váo tự đắc mắng chửi. "Anh Thần, cô ba bảo tôi đưa rượu qua đó trước, anh đừng thúc giục tôi nữa, được không?" Vô duyên vô cớ bị đánh một gậy, Nhạc Huy hơi mất hứng, trả lời lại một câu. Có thể cũng vì câu câu nói này mà khiến anh bị ăn thêm một bạt tai. "Mày nói chuyện với ai mà hung hăng vậy hả? Bảo mày làm vài việc mà cứ như đòi mạng của mày ấy nhỉ!" Liễu Tử Thần bước lên trước tát mạnh vào mặt Nhạc Huy, hùng hùng hổ hổ chửi rủa: "Mày nói xem, một thằng ở rể như mày, ăn cơm nhà họ Liễu chúng tao, ai cho mày sự tự tin để mày dám nói chuyện với người nhà họ Liễu như vậy!" Nhạc Huy bị tát một cái, còn bị người khác sỉ nhục, lập tức vứt bỏ thùng rượu đang ôm trong tay và lao về phía Liễu Tử Thần, túm lấy cổ áo của hắn và tức giận hét lớn: "Liễu Tử Thần, anh tự tìm cái chết!" Thùng rượu Âu Mỹ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hôm nay là lễ Thất Tịch một năm một lần, là ngoàingày lễ Valentine ra, thì ngày ngày lễ tình thân thứ hainày cũng được các cặp yêu nhau khắp thế giới yêuthích nhất.Hôm nay dù là nhà hàng hay trong quán trà sữa,gần như đều kín chỗ, hầu như cặp tình nhân ở các độtuổi đều hẹn hò ở hai nơi này.Lúc này trong một nhà hàng tình nhân, đã khôngcòn chỗ ngồi, xung quanh đông nghịt.Đường Truy nhìn Hạ Chi Dao ngồi đối diện, vôcùng kích động, từ ngữ tỏ tình chuẩn bị xong nhấtthời cũng đã quên hết sạch.“Dao Dao, anh... anh thật sự không ngờ hôm nayem sẽ đồng ý lời mời của anh, đến đây trải qua lễ tìnhnhân cùng anh”.“Anh... anh thật sự không biết nên nói gì, hơi thấtthố, cảm ớn em nhé!”Đột nhiên hắn hơi căng thẳng, ngoài cười ngốcnghếch ra thì vẫn là cười khð dại.Hạ Chi Dao cũng nhìn hắn, miễn cưỡng nặn ra nụcười. Thật ra mà nói, Đường Truy không chỉ đẹp traimà còn được coi là một người trung thực, cũng âncần với cô, nhưng không biết vì sao, cô vẫn không cóchút hứng thú nào với Đường Truy.Hôm nay đến nơi hẹn, cũng là vì các cô gái trongbộ phận đều có hẹn, bọn họ đều có bạn trai. Nếu mộtmình cô ở lại nơi làm việc thì đúng là quá mất mặt.“Không cần cảm ơn, vừa hay hôm nay em cũngkhông có việc gì...”, Hạ Chi Dao trả lời lơ đãng.Nếu hôm nay người ngồi đối diện cô là Nhạc Huythì lúc này cô đã hoạt bát hết sức, làm gì phờ phạc,gượng cười vui vẻ như bây giờ chứ.Chỉ là... người cô nghĩ trong lòng, chắc bây giờ đãbên cạnh một người phụ nữ khác, nói không chừngđang rất vui vẻ, rất ngọt ngào...Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Hạ Chi Dao khôngkhỏi cảm thấy mất mát khôn nguôi, còn có chút ghen tị.“Anh biết, chắc chắn là sự chân thành của anh đãkhiến em cảm động”. Đường Truy cười e thẹn, độtnhiên lấy từ dưới bàn ra một bó hoa lớn, đứng dậytrịnh trọng tặng cho Hạ Chi Dao:“Dao Dao, cái này tặng cho em, lễ tình nhân vui vẻ”."Em... có thể làm bạn gái của anh không, anh thậtlòng thích em!”Một màn tỏ tình ập đến bất ngờ, dọa Hạ Chi Daosửng sốt.Cô cũng không biết sao mình lại nhận bó hoa này,nhưng trong khoảnh khắc nhận lầy, quả thật cô cảmthấy hạnh phúc, mặc dù chỉ là cảm giác hạnh phúcnho nhỏ.Thử hỏi có người phụ nữ nào không muốn nhậnđược bó hoa hồng lớn như vậy chứ? Cho dù khôngphải do người mình thích tặng, nhưng phụ nữ luôn aoước được người khác chú ý, ao ước sức quyến rũ củamình được người khác phát hiện.Chung quy cô cũng là phụ nữ, thậm chí còn chưatính là phụ nữ, chỉ là một cô gái. Nhưng cô cũng đãdốc sức ở thành phố Thiên Hải lâu như vậy rồi, vẫnluôn cô độc một mình. Ngay cả người cô thích cũngđã có người phụ nữ mà mình yêu thương.“Em... được thôi, em có thể... có thể thử quenanh” Hạ Chi Dao cổ nặn ra nụ cười gượng gạo, do dựmột lát, rồi lại nói: “Nhưng anh đừng nên bỏ ra quánhiều tình cảm, em sợ em... không làm được như anhmong muốn, sẽ khiển anh thất vọng”.Đường Truy nghe vậy, xúc động như một đứa trẻcó được đồ chơi mình yêu thích, vội vàng nói:“Em yên tâm, anh sẽ từ từ khiến em cảm động,- -----------------
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm nay là lễ Thất Tịch một năm một lần, là ngoài
ngày lễ Valentine ra, thì ngày ngày lễ tình thân thứ hai
này cũng được các cặp yêu nhau khắp thế giới yêu
thích nhất.
Hôm nay dù là nhà hàng hay trong quán trà sữa,
gần như đều kín chỗ, hầu như cặp tình nhân ở các độ
tuổi đều hẹn hò ở hai nơi này.
Lúc này trong một nhà hàng tình nhân, đã không
còn chỗ ngồi, xung quanh đông nghịt.
Đường Truy nhìn Hạ Chi Dao ngồi đối diện, vô
cùng kích động, từ ngữ tỏ tình chuẩn bị xong nhất
thời cũng đã quên hết sạch.
“Dao Dao, anh... anh thật sự không ngờ hôm nay
em sẽ đồng ý lời mời của anh, đến đây trải qua lễ tình
nhân cùng anh”.
“Anh... anh thật sự không biết nên nói gì, hơi thất
thố, cảm ớn em nhé!”
Đột nhiên hắn hơi căng thẳng, ngoài cười ngốc
nghếch ra thì vẫn là cười khð dại.
Hạ Chi Dao cũng nhìn hắn, miễn cưỡng nặn ra nụ
cười. Thật ra mà nói, Đường Truy không chỉ đẹp trai
mà còn được coi là một người trung thực, cũng ân
cần với cô, nhưng không biết vì sao, cô vẫn không có
chút hứng thú nào với Đường Truy.
Hôm nay đến nơi hẹn, cũng là vì các cô gái trong
bộ phận đều có hẹn, bọn họ đều có bạn trai. Nếu một
mình cô ở lại nơi làm việc thì đúng là quá mất mặt.
“Không cần cảm ơn, vừa hay hôm nay em cũng
không có việc gì...”, Hạ Chi Dao trả lời lơ đãng.
Nếu hôm nay người ngồi đối diện cô là Nhạc Huy
thì lúc này cô đã hoạt bát hết sức, làm gì phờ phạc,
gượng cười vui vẻ như bây giờ chứ.
Chỉ là... người cô nghĩ trong lòng, chắc bây giờ đã
bên cạnh một người phụ nữ khác, nói không chừng
đang rất vui vẻ, rất ngọt ngào...
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Hạ Chi Dao không
khỏi cảm thấy mất mát khôn nguôi, còn có chút ghen tị.
“Anh biết, chắc chắn là sự chân thành của anh đã
khiến em cảm động”. Đường Truy cười e thẹn, đột
nhiên lấy từ dưới bàn ra một bó hoa lớn, đứng dậy
trịnh trọng tặng cho Hạ Chi Dao:
“Dao Dao, cái này tặng cho em, lễ tình nhân vui vẻ”.
"Em... có thể làm bạn gái của anh không, anh thật
lòng thích em!”
Một màn tỏ tình ập đến bất ngờ, dọa Hạ Chi Dao
sửng sốt.
Cô cũng không biết sao mình lại nhận bó hoa này,
nhưng trong khoảnh khắc nhận lầy, quả thật cô cảm
thấy hạnh phúc, mặc dù chỉ là cảm giác hạnh phúc
nho nhỏ.
Thử hỏi có người phụ nữ nào không muốn nhận
được bó hoa hồng lớn như vậy chứ? Cho dù không
phải do người mình thích tặng, nhưng phụ nữ luôn ao
ước được người khác chú ý, ao ước sức quyến rũ của
mình được người khác phát hiện.
Chung quy cô cũng là phụ nữ, thậm chí còn chưa
tính là phụ nữ, chỉ là một cô gái. Nhưng cô cũng đã
dốc sức ở thành phố Thiên Hải lâu như vậy rồi, vẫn
luôn cô độc một mình. Ngay cả người cô thích cũng
đã có người phụ nữ mà mình yêu thương.
“Em... được thôi, em có thể... có thể thử quen
anh” Hạ Chi Dao cổ nặn ra nụ cười gượng gạo, do dự
một lát, rồi lại nói: “Nhưng anh đừng nên bỏ ra quá
nhiều tình cảm, em sợ em... không làm được như anh
mong muốn, sẽ khiển anh thất vọng”.
Đường Truy nghe vậy, xúc động như một đứa trẻ
có được đồ chơi mình yêu thích, vội vàng nói:
“Em yên tâm, anh sẽ từ từ khiến em cảm động,
- -----------------
Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Thiên ThiênTác giả: Thiên ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Nhạc Huy, đưa thùng rượu tới đây!" "Nhạc Huy, nhanh quét dọn nhà vệ sinh đi, còn đứng ngây ra đó làm gì, y như cái đồ đần độn!” Một gã đàn ông trẻ tuổi ném mạnh cái chổi vào người Nhạc Huy, vênh váo tự đắc mắng chửi. "Anh Thần, cô ba bảo tôi đưa rượu qua đó trước, anh đừng thúc giục tôi nữa, được không?" Vô duyên vô cớ bị đánh một gậy, Nhạc Huy hơi mất hứng, trả lời lại một câu. Có thể cũng vì câu câu nói này mà khiến anh bị ăn thêm một bạt tai. "Mày nói chuyện với ai mà hung hăng vậy hả? Bảo mày làm vài việc mà cứ như đòi mạng của mày ấy nhỉ!" Liễu Tử Thần bước lên trước tát mạnh vào mặt Nhạc Huy, hùng hùng hổ hổ chửi rủa: "Mày nói xem, một thằng ở rể như mày, ăn cơm nhà họ Liễu chúng tao, ai cho mày sự tự tin để mày dám nói chuyện với người nhà họ Liễu như vậy!" Nhạc Huy bị tát một cái, còn bị người khác sỉ nhục, lập tức vứt bỏ thùng rượu đang ôm trong tay và lao về phía Liễu Tử Thần, túm lấy cổ áo của hắn và tức giận hét lớn: "Liễu Tử Thần, anh tự tìm cái chết!" Thùng rượu Âu Mỹ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hôm nay là lễ Thất Tịch một năm một lần, là ngoàingày lễ Valentine ra, thì ngày ngày lễ tình thân thứ hainày cũng được các cặp yêu nhau khắp thế giới yêuthích nhất.Hôm nay dù là nhà hàng hay trong quán trà sữa,gần như đều kín chỗ, hầu như cặp tình nhân ở các độtuổi đều hẹn hò ở hai nơi này.Lúc này trong một nhà hàng tình nhân, đã khôngcòn chỗ ngồi, xung quanh đông nghịt.Đường Truy nhìn Hạ Chi Dao ngồi đối diện, vôcùng kích động, từ ngữ tỏ tình chuẩn bị xong nhấtthời cũng đã quên hết sạch.“Dao Dao, anh... anh thật sự không ngờ hôm nayem sẽ đồng ý lời mời của anh, đến đây trải qua lễ tìnhnhân cùng anh”.“Anh... anh thật sự không biết nên nói gì, hơi thấtthố, cảm ớn em nhé!”Đột nhiên hắn hơi căng thẳng, ngoài cười ngốcnghếch ra thì vẫn là cười khð dại.Hạ Chi Dao cũng nhìn hắn, miễn cưỡng nặn ra nụcười. Thật ra mà nói, Đường Truy không chỉ đẹp traimà còn được coi là một người trung thực, cũng âncần với cô, nhưng không biết vì sao, cô vẫn không cóchút hứng thú nào với Đường Truy.Hôm nay đến nơi hẹn, cũng là vì các cô gái trongbộ phận đều có hẹn, bọn họ đều có bạn trai. Nếu mộtmình cô ở lại nơi làm việc thì đúng là quá mất mặt.“Không cần cảm ơn, vừa hay hôm nay em cũngkhông có việc gì...”, Hạ Chi Dao trả lời lơ đãng.Nếu hôm nay người ngồi đối diện cô là Nhạc Huythì lúc này cô đã hoạt bát hết sức, làm gì phờ phạc,gượng cười vui vẻ như bây giờ chứ.Chỉ là... người cô nghĩ trong lòng, chắc bây giờ đãbên cạnh một người phụ nữ khác, nói không chừngđang rất vui vẻ, rất ngọt ngào...Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Hạ Chi Dao khôngkhỏi cảm thấy mất mát khôn nguôi, còn có chút ghen tị.“Anh biết, chắc chắn là sự chân thành của anh đãkhiến em cảm động”. Đường Truy cười e thẹn, độtnhiên lấy từ dưới bàn ra một bó hoa lớn, đứng dậytrịnh trọng tặng cho Hạ Chi Dao:“Dao Dao, cái này tặng cho em, lễ tình nhân vui vẻ”."Em... có thể làm bạn gái của anh không, anh thậtlòng thích em!”Một màn tỏ tình ập đến bất ngờ, dọa Hạ Chi Daosửng sốt.Cô cũng không biết sao mình lại nhận bó hoa này,nhưng trong khoảnh khắc nhận lầy, quả thật cô cảmthấy hạnh phúc, mặc dù chỉ là cảm giác hạnh phúcnho nhỏ.Thử hỏi có người phụ nữ nào không muốn nhậnđược bó hoa hồng lớn như vậy chứ? Cho dù khôngphải do người mình thích tặng, nhưng phụ nữ luôn aoước được người khác chú ý, ao ước sức quyến rũ củamình được người khác phát hiện.Chung quy cô cũng là phụ nữ, thậm chí còn chưatính là phụ nữ, chỉ là một cô gái. Nhưng cô cũng đãdốc sức ở thành phố Thiên Hải lâu như vậy rồi, vẫnluôn cô độc một mình. Ngay cả người cô thích cũngđã có người phụ nữ mà mình yêu thương.“Em... được thôi, em có thể... có thể thử quenanh” Hạ Chi Dao cổ nặn ra nụ cười gượng gạo, do dựmột lát, rồi lại nói: “Nhưng anh đừng nên bỏ ra quánhiều tình cảm, em sợ em... không làm được như anhmong muốn, sẽ khiển anh thất vọng”.Đường Truy nghe vậy, xúc động như một đứa trẻcó được đồ chơi mình yêu thích, vội vàng nói:“Em yên tâm, anh sẽ từ từ khiến em cảm động,- -----------------