Tác giả:

Màn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19…

Chương 347: Đừng có đi mà

Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… “Hi hi… ha ha…. Nơi này thật đẹp… Hái… hái hoa cho mami…” Tiểu bé con chạy nhảy nô đùa tới quên cả lối về, đi lạc khắp nơi, trên tay hái về một đám hoa đủ mọi sắc màu.“Hừm… đường nào đây…” Đứng bần thần một lúc trước một ngã 3, tiểu bé con xoắn xuýt cau mày, đang còn suy nghĩ nên đi đường nào liền giật mình nghe được một tiếng động lớn từ xa, liền ngay lập tức chui vào một cái hang im lặng nín thở.“Rầm ầm ầm…” Tiểu bé con căng mắt nhìn từng đoàn xe bay đang đi tới, bọn họ ở phía dưới treo một thứ cực lớn – chính là rồng thúc thúc bắt cóc bé!Rồng thúc th*c m*nh mẽ như vậy mà bây giờ lại nhắm nghiền mắt, bị người bó lại thành cái bánh tét rồi mang đi, bé con hoàn toàn không thể hiểu nổi vì sao, cảm thấy trong ngực vô cùng chua xót và bực bội.Hu hu… ai dám mang rồng thúc thúc của bé đi…Bé ngước mắt nhìn lên chiếc xe bay cao nhất, lại chỉ nhìn thấy một bóng người mờ mờ, nhanh chóng đoàn xe mất hút khỏi thung lũng.Nếu như bọn họ tiến tới từ con đường đó, vậy thì có lẽ đó chính là con đường trở về nơi cũ của bé! Bé con nắm chặt hai tay, nhanh chóng động chân chạy thẳng về phía trước. Nhanh lên, sắp tới rồi, sắp…Lão tứ sững sờ nhìn người thiếu niên xinh đẹp kia đang nằm trên một đống hoa đổ nát, máu đỏ từ cái lỗ trên ngực liên tục chảy xuống nhuộm đỏ toàn bộ khóm hoa dưới cơ thể của cậu, xinh đẹp lại thê lương vô cùng.“Oa… ah ah…” Bé con nhanh chóng chạy tới, chạm tay lên mũi của ca ca, hơi thở của ca ca đã mỏng manh tới như sắp đứt lìa.“Ô ô… không được chết… ca ca xấu…” Lão tứ khóc òa lên, cả mặt đầy nước mắt, hai cánh tay cố gắng lay lay cơ thể của Bạch Linh. Bé có thể cảm nhận được sinh mệnh từ từ xói mòn của cậu.Ác ma rồng thúc thúc đã bị người bắt đi rồi, ca ca xinh đẹp còn muốn bỏ rơi bé luôn sao… không cho phép, không cho phép!!!Từ đoàn ma văn xanh lam dần dần phủ kín trên da của bé con, ánh sáng phát ra chói mắt…===Bão 1/15 =v=Đọc xong nhớ like cùng comment nha moah moah

“Hi hi… ha ha…. Nơi này thật đẹp… Hái… hái hoa cho mami…” Tiểu bé con chạy nhảy nô đùa tới quên cả lối về, đi lạc khắp nơi, trên tay hái về một đám hoa đủ mọi sắc màu.

“Hừm… đường nào đây…” Đứng bần thần một lúc trước một ngã 3, tiểu bé con xoắn xuýt cau mày, đang còn suy nghĩ nên đi đường nào liền giật mình nghe được một tiếng động lớn từ xa, liền ngay lập tức chui vào một cái hang im lặng nín thở.

“Rầm ầm ầm…” Tiểu bé con căng mắt nhìn từng đoàn xe bay đang đi tới, bọn họ ở phía dưới treo một thứ cực lớn – chính là rồng thúc thúc bắt cóc bé!

Rồng thúc th*c m*nh mẽ như vậy mà bây giờ lại nhắm nghiền mắt, bị người bó lại thành cái bánh tét rồi mang đi, bé con hoàn toàn không thể hiểu nổi vì sao, cảm thấy trong ngực vô cùng chua xót và bực bội.

Hu hu… ai dám mang rồng thúc thúc của bé đi…

Bé ngước mắt nhìn lên chiếc xe bay cao nhất, lại chỉ nhìn thấy một bóng người mờ mờ, nhanh chóng đoàn xe mất hút khỏi thung lũng.

Nếu như bọn họ tiến tới từ con đường đó, vậy thì có lẽ đó chính là con đường trở về nơi cũ của bé! Bé con nắm chặt hai tay, nhanh chóng động chân chạy thẳng về phía trước. Nhanh lên, sắp tới rồi, sắp…

Lão tứ sững sờ nhìn người thiếu niên xinh đẹp kia đang nằm trên một đống hoa đổ nát, máu đỏ từ cái lỗ trên ngực liên tục chảy xuống nhuộm đỏ toàn bộ khóm hoa dưới cơ thể của cậu, xinh đẹp lại thê lương vô cùng.

“Oa… ah ah…” Bé con nhanh chóng chạy tới, chạm tay lên mũi của ca ca, hơi thở của ca ca đã mỏng manh tới như sắp đứt lìa.

“Ô ô… không được chết… ca ca xấu…” Lão tứ khóc òa lên, cả mặt đầy nước mắt, hai cánh tay cố gắng lay lay cơ thể của Bạch Linh. Bé có thể cảm nhận được sinh mệnh từ từ xói mòn của cậu.

Ác ma rồng thúc thúc đã bị người bắt đi rồi, ca ca xinh đẹp còn muốn bỏ rơi bé luôn sao… không cho phép, không cho phép!!!

Từ đoàn ma văn xanh lam dần dần phủ kín trên da của bé con, ánh sáng phát ra chói mắt…

===

Bão 1/15 =v=

Đọc xong nhớ like cùng comment nha moah moah

Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… “Hi hi… ha ha…. Nơi này thật đẹp… Hái… hái hoa cho mami…” Tiểu bé con chạy nhảy nô đùa tới quên cả lối về, đi lạc khắp nơi, trên tay hái về một đám hoa đủ mọi sắc màu.“Hừm… đường nào đây…” Đứng bần thần một lúc trước một ngã 3, tiểu bé con xoắn xuýt cau mày, đang còn suy nghĩ nên đi đường nào liền giật mình nghe được một tiếng động lớn từ xa, liền ngay lập tức chui vào một cái hang im lặng nín thở.“Rầm ầm ầm…” Tiểu bé con căng mắt nhìn từng đoàn xe bay đang đi tới, bọn họ ở phía dưới treo một thứ cực lớn – chính là rồng thúc thúc bắt cóc bé!Rồng thúc th*c m*nh mẽ như vậy mà bây giờ lại nhắm nghiền mắt, bị người bó lại thành cái bánh tét rồi mang đi, bé con hoàn toàn không thể hiểu nổi vì sao, cảm thấy trong ngực vô cùng chua xót và bực bội.Hu hu… ai dám mang rồng thúc thúc của bé đi…Bé ngước mắt nhìn lên chiếc xe bay cao nhất, lại chỉ nhìn thấy một bóng người mờ mờ, nhanh chóng đoàn xe mất hút khỏi thung lũng.Nếu như bọn họ tiến tới từ con đường đó, vậy thì có lẽ đó chính là con đường trở về nơi cũ của bé! Bé con nắm chặt hai tay, nhanh chóng động chân chạy thẳng về phía trước. Nhanh lên, sắp tới rồi, sắp…Lão tứ sững sờ nhìn người thiếu niên xinh đẹp kia đang nằm trên một đống hoa đổ nát, máu đỏ từ cái lỗ trên ngực liên tục chảy xuống nhuộm đỏ toàn bộ khóm hoa dưới cơ thể của cậu, xinh đẹp lại thê lương vô cùng.“Oa… ah ah…” Bé con nhanh chóng chạy tới, chạm tay lên mũi của ca ca, hơi thở của ca ca đã mỏng manh tới như sắp đứt lìa.“Ô ô… không được chết… ca ca xấu…” Lão tứ khóc òa lên, cả mặt đầy nước mắt, hai cánh tay cố gắng lay lay cơ thể của Bạch Linh. Bé có thể cảm nhận được sinh mệnh từ từ xói mòn của cậu.Ác ma rồng thúc thúc đã bị người bắt đi rồi, ca ca xinh đẹp còn muốn bỏ rơi bé luôn sao… không cho phép, không cho phép!!!Từ đoàn ma văn xanh lam dần dần phủ kín trên da của bé con, ánh sáng phát ra chói mắt…===Bão 1/15 =v=Đọc xong nhớ like cùng comment nha moah moah

Chương 347: Đừng có đi mà