Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 1342: Mặc không?
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đôi môi nóng bỏng đảo qua động mạch cổ, khiến cho Tố Tâm không tự chủ nắm chặt hai tay, nhưng thân thể lại không bị khống chế, tựa ở trong ngực của Phó Kiến Văn, đón nhận môi lưỡi đang đảo qua phần gáy của mìnhTrong tầm mắt của Tố Tâm chính là đầu ngón tay đang có khói trắng lượn lờ của Phó Kiến Văn, bắp thịt của cô căng thẳng đến đau nhức: “Đừng làm rộn...”“Mặc vào có được không! Hử!” tiếng nói của Phó Kiến Văn rất nhẹ, mang theo ý vị đầu độc mãnh liệt, khiến cho trái tim của Tố Tâm nhảy lên ầm ầm.Trên mặt Tố Tâm lộ ra ửng đỏ, cứ như vậy tựa ở trong lồng ngực của Phó Kiến Văn, một chữ từ chối cũng không nói ra được.Tố Tâm cảm thấy mình thật đáng chết, cô ngậm vào môi dưới của mình, căn bản là Phó Kiến Văn muốn đem cô biến thành quà Giáng sinh để tặng cho anh.Phó Kiến Văn này cũng quá giảo hoạt rồi, quà giáng sinh như vậy, rõ ràng chính là vì thỏa mãn anh! Đúng là đại sắc lang!Không thấy Tố Tâm trả lời, Phó Kiến Văn há miệng cắn khẽ vào xương quai xanh của Tố Tâm, hắn hô nóng bỏng khiến cho Tố Tâm co lại vào trong lồng ngực của anh.“Hử!” Phó Kiến Văn hỏi thêm lần nữa.Tố Tâm rụt bả vai lại, giọng nói nhẹ như là mèo con: “Anh đừng... Đoàn Đoàn sắp trở về rồi!”“Mặc không?” Phó Kiến Văn lại hỏi.Tố Tâm cắn môi, vẫn là không hé miệng.Phó Kiến Văn đem điếu thuốc lá ở đầu ngón tay dụi tắt ở trong cái gạt tàn thuốc, rảnh tay đem người quay lại ôm tới đặt ở trên bàn, bàn tay lớn nóng rực xuyên vào dưới áo của Tố Tâm, hướng về vị trí trái tim của cô.Thân thể Tố Tâm ngửa ra sau, hoảng loạn lấy tay chống đỡ thân thể của mình, tay phải làm đổ hộp quà, lông vũ màu hồng nhạt bay lả tả, như có như không thổi qua cánh tay Tố Tâm, làm cho cô nổi da gà.....
Đôi môi nóng bỏng đảo qua động mạch cổ, khiến cho Tố Tâm không tự chủ nắm chặt hai tay, nhưng thân thể lại không bị khống chế, tựa ở trong ngực của Phó Kiến Văn, đón nhận môi lưỡi đang đảo qua phần gáy của mình
Trong tầm mắt của Tố Tâm chính là đầu ngón tay đang có khói trắng lượn lờ của Phó Kiến Văn, bắp thịt của cô căng thẳng đến đau nhức: “Đừng làm rộn...”
“Mặc vào có được không! Hử!” tiếng nói của Phó Kiến Văn rất nhẹ, mang theo ý vị đầu độc mãnh liệt, khiến cho trái tim của Tố Tâm nhảy lên ầm ầm.
Trên mặt Tố Tâm lộ ra ửng đỏ, cứ như vậy tựa ở trong lồng ngực của Phó Kiến Văn, một chữ từ chối cũng không nói ra được.
Tố Tâm cảm thấy mình thật đáng chết, cô ngậm vào môi dưới của mình, căn bản là Phó Kiến Văn muốn đem cô biến thành quà Giáng sinh để tặng cho anh.
Phó Kiến Văn này cũng quá giảo hoạt rồi, quà giáng sinh như vậy, rõ ràng chính là vì thỏa mãn anh! Đúng là đại sắc lang!
Không thấy Tố Tâm trả lời, Phó Kiến Văn há miệng cắn khẽ vào xương quai xanh của Tố Tâm, hắn hô nóng bỏng khiến cho Tố Tâm co lại vào trong lồng ngực của anh.
“Hử!” Phó Kiến Văn hỏi thêm lần nữa.
Tố Tâm rụt bả vai lại, giọng nói nhẹ như là mèo con: “Anh đừng... Đoàn Đoàn sắp trở về rồi!”
“Mặc không?” Phó Kiến Văn lại hỏi.
Tố Tâm cắn môi, vẫn là không hé miệng.
Phó Kiến Văn đem điếu thuốc lá ở đầu ngón tay dụi tắt ở trong cái gạt tàn thuốc, rảnh tay đem người quay lại ôm tới đặt ở trên bàn, bàn tay lớn nóng rực xuyên vào dưới áo của Tố Tâm, hướng về vị trí trái tim của cô.
Thân thể Tố Tâm ngửa ra sau, hoảng loạn lấy tay chống đỡ thân thể của mình, tay phải làm đổ hộp quà, lông vũ màu hồng nhạt bay lả tả, như có như không thổi qua cánh tay Tố Tâm, làm cho cô nổi da gà.
....
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đôi môi nóng bỏng đảo qua động mạch cổ, khiến cho Tố Tâm không tự chủ nắm chặt hai tay, nhưng thân thể lại không bị khống chế, tựa ở trong ngực của Phó Kiến Văn, đón nhận môi lưỡi đang đảo qua phần gáy của mìnhTrong tầm mắt của Tố Tâm chính là đầu ngón tay đang có khói trắng lượn lờ của Phó Kiến Văn, bắp thịt của cô căng thẳng đến đau nhức: “Đừng làm rộn...”“Mặc vào có được không! Hử!” tiếng nói của Phó Kiến Văn rất nhẹ, mang theo ý vị đầu độc mãnh liệt, khiến cho trái tim của Tố Tâm nhảy lên ầm ầm.Trên mặt Tố Tâm lộ ra ửng đỏ, cứ như vậy tựa ở trong lồng ngực của Phó Kiến Văn, một chữ từ chối cũng không nói ra được.Tố Tâm cảm thấy mình thật đáng chết, cô ngậm vào môi dưới của mình, căn bản là Phó Kiến Văn muốn đem cô biến thành quà Giáng sinh để tặng cho anh.Phó Kiến Văn này cũng quá giảo hoạt rồi, quà giáng sinh như vậy, rõ ràng chính là vì thỏa mãn anh! Đúng là đại sắc lang!Không thấy Tố Tâm trả lời, Phó Kiến Văn há miệng cắn khẽ vào xương quai xanh của Tố Tâm, hắn hô nóng bỏng khiến cho Tố Tâm co lại vào trong lồng ngực của anh.“Hử!” Phó Kiến Văn hỏi thêm lần nữa.Tố Tâm rụt bả vai lại, giọng nói nhẹ như là mèo con: “Anh đừng... Đoàn Đoàn sắp trở về rồi!”“Mặc không?” Phó Kiến Văn lại hỏi.Tố Tâm cắn môi, vẫn là không hé miệng.Phó Kiến Văn đem điếu thuốc lá ở đầu ngón tay dụi tắt ở trong cái gạt tàn thuốc, rảnh tay đem người quay lại ôm tới đặt ở trên bàn, bàn tay lớn nóng rực xuyên vào dưới áo của Tố Tâm, hướng về vị trí trái tim của cô.Thân thể Tố Tâm ngửa ra sau, hoảng loạn lấy tay chống đỡ thân thể của mình, tay phải làm đổ hộp quà, lông vũ màu hồng nhạt bay lả tả, như có như không thổi qua cánh tay Tố Tâm, làm cho cô nổi da gà.....