Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 1385: Thay quần áo xong
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Chút ít tâm tư này của Phó Thiên Tứ đúnh là không giấu nổi Tố Tâm, đại khái là có chuyện phiền toái muốn tìm Phó Kiến Văn giải quyết, lại do do dự dự không dám nói cho Phó Kiến Văn vì sợ bị từ chối, cho nên dứt khoát hỏi rõ xem hôm nay Phó Kiến Văn có chuyện gì hay không.“Đã ăn xong đem chén cho tôi...”“Tự tôi rửa!” Phó Thiên Tứ đứng lên cầm chén đĩa đi về phía nhà bếp.“Cậu biết rửa sao!” thái độ của Tố Tâm có chút hoài nghi.Khoé môi Phó Thiên Tứ nhếch lên, trong đôi mắt mang theo kiêu ngạo: “Cắt... đừng coi thường tôi, trước đây khi tôi không phải là Phó Thiên Tứ, mẹ tôi bận bịu không ở nhà, đều là một mình tôi làm cơm ăn sau đó rửa bát! Không phải tôi khoác lác, nhưng tôi làm cơm ăn rất ngon đấy, khi nào có cơ hội cho cô nếm thử!”Phó Kiến Văn vừa xuống lầu liền nghe thấy giọng nói của Phó Thiên Tứ từ phòng bếp truyền đến, anh nhấc chân đi tới cửa phòng ăn.Thấy Tố Tâm giơ hai tay đang ẩm ướt cạch cạch của mình đứng ở một bên, nhìn xem Phó Thiên Tứ rửa chén.Đây là một tổ hợp kỳ quái gì!Phó Kiến Văn đứng ở cửa vào nhìn không hiểu, con mắt híp lại, hai tay bỏ túi đứng ở cửa vào nhìn xem.Ánh mắt của Tố Tâm nhìn thấy Phó Kiến Văn đang đứng ở cửa ra vào, cô ngẩng đầu cười ra: “Anh thay quần áo xong rồi sao!”Nghe tiếng, Phó Thiên Tứ cũng ngẩng đầu nhìn về phía Phó Kiến Văn.Cũng không biết là sợ sệt Phó Kiến Văn hay còn là làm sao, lúc Phó Thiên Tứ nhìn thấy Phó Kiến Văn, chén vừa mới rửa sạch trong tay thiếu một chút rơi vào bên trong bồn rửa chén.Phó Thiên Tứ cầm chén đũa cùng đũa đặt ở trong rổ để cho ráo nước, sau đó buông thõng bàn tay ẩm ướt của mình đứng ở nơi đó.Tố Tâm giật hai tấm giấy ở nhà bếp dùng để xoa xoa tay, sau đó đem hộp giấy đẩy về phía Phó Thiên Tứ.
Chút ít tâm tư này của Phó Thiên Tứ đúnh là không giấu nổi Tố Tâm, đại khái là có chuyện phiền toái muốn tìm Phó Kiến Văn giải quyết, lại do do dự dự không dám nói cho Phó Kiến Văn vì sợ bị từ chối, cho nên dứt khoát hỏi rõ xem hôm nay Phó Kiến Văn có chuyện gì hay không.
“Đã ăn xong đem chén cho tôi...”
“Tự tôi rửa!” Phó Thiên Tứ đứng lên cầm chén đĩa đi về phía nhà bếp.
“Cậu biết rửa sao!” thái độ của Tố Tâm có chút hoài nghi.
Khoé môi Phó Thiên Tứ nhếch lên, trong đôi mắt mang theo kiêu ngạo: “Cắt... đừng coi thường tôi, trước đây khi tôi không phải là Phó Thiên Tứ, mẹ tôi bận bịu không ở nhà, đều là một mình tôi làm cơm ăn sau đó rửa bát! Không phải tôi khoác lác, nhưng tôi làm cơm ăn rất ngon đấy, khi nào có cơ hội cho cô nếm thử!”
Phó Kiến Văn vừa xuống lầu liền nghe thấy giọng nói của Phó Thiên Tứ từ phòng bếp truyền đến, anh nhấc chân đi tới cửa phòng ăn.
Thấy Tố Tâm giơ hai tay đang ẩm ướt cạch cạch của mình đứng ở một bên, nhìn xem Phó Thiên Tứ rửa chén.
Đây là một tổ hợp kỳ quái gì!
Phó Kiến Văn đứng ở cửa vào nhìn không hiểu, con mắt híp lại, hai tay bỏ túi đứng ở cửa vào nhìn xem.
Ánh mắt của Tố Tâm nhìn thấy Phó Kiến Văn đang đứng ở cửa ra vào, cô ngẩng đầu cười ra: “Anh thay quần áo xong rồi sao!”
Nghe tiếng, Phó Thiên Tứ cũng ngẩng đầu nhìn về phía Phó Kiến Văn.
Cũng không biết là sợ sệt Phó Kiến Văn hay còn là làm sao, lúc Phó Thiên Tứ nhìn thấy Phó Kiến Văn, chén vừa mới rửa sạch trong tay thiếu một chút rơi vào bên trong bồn rửa chén.
Phó Thiên Tứ cầm chén đũa cùng đũa đặt ở trong rổ để cho ráo nước, sau đó buông thõng bàn tay ẩm ướt của mình đứng ở nơi đó.
Tố Tâm giật hai tấm giấy ở nhà bếp dùng để xoa xoa tay, sau đó đem hộp giấy đẩy về phía Phó Thiên Tứ.
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Chút ít tâm tư này của Phó Thiên Tứ đúnh là không giấu nổi Tố Tâm, đại khái là có chuyện phiền toái muốn tìm Phó Kiến Văn giải quyết, lại do do dự dự không dám nói cho Phó Kiến Văn vì sợ bị từ chối, cho nên dứt khoát hỏi rõ xem hôm nay Phó Kiến Văn có chuyện gì hay không.“Đã ăn xong đem chén cho tôi...”“Tự tôi rửa!” Phó Thiên Tứ đứng lên cầm chén đĩa đi về phía nhà bếp.“Cậu biết rửa sao!” thái độ của Tố Tâm có chút hoài nghi.Khoé môi Phó Thiên Tứ nhếch lên, trong đôi mắt mang theo kiêu ngạo: “Cắt... đừng coi thường tôi, trước đây khi tôi không phải là Phó Thiên Tứ, mẹ tôi bận bịu không ở nhà, đều là một mình tôi làm cơm ăn sau đó rửa bát! Không phải tôi khoác lác, nhưng tôi làm cơm ăn rất ngon đấy, khi nào có cơ hội cho cô nếm thử!”Phó Kiến Văn vừa xuống lầu liền nghe thấy giọng nói của Phó Thiên Tứ từ phòng bếp truyền đến, anh nhấc chân đi tới cửa phòng ăn.Thấy Tố Tâm giơ hai tay đang ẩm ướt cạch cạch của mình đứng ở một bên, nhìn xem Phó Thiên Tứ rửa chén.Đây là một tổ hợp kỳ quái gì!Phó Kiến Văn đứng ở cửa vào nhìn không hiểu, con mắt híp lại, hai tay bỏ túi đứng ở cửa vào nhìn xem.Ánh mắt của Tố Tâm nhìn thấy Phó Kiến Văn đang đứng ở cửa ra vào, cô ngẩng đầu cười ra: “Anh thay quần áo xong rồi sao!”Nghe tiếng, Phó Thiên Tứ cũng ngẩng đầu nhìn về phía Phó Kiến Văn.Cũng không biết là sợ sệt Phó Kiến Văn hay còn là làm sao, lúc Phó Thiên Tứ nhìn thấy Phó Kiến Văn, chén vừa mới rửa sạch trong tay thiếu một chút rơi vào bên trong bồn rửa chén.Phó Thiên Tứ cầm chén đũa cùng đũa đặt ở trong rổ để cho ráo nước, sau đó buông thõng bàn tay ẩm ướt của mình đứng ở nơi đó.Tố Tâm giật hai tấm giấy ở nhà bếp dùng để xoa xoa tay, sau đó đem hộp giấy đẩy về phía Phó Thiên Tứ.