Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 1390: Tiểu Lục một mình cô đơn
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Lúc này Phó Thiên Tứ đã là một bộ tinh thần phấn chấn, sạch sẽ xinh đẹp.Đoàn Đoàn đã cởi áo khoác ea ngồi ở trên ghế sa lon, thân thể nhỏ bé mềm mại dựa vào người Tố Tâm, bộ dáng buồn ngủ.Đoàn Đoàn rốt cuộc là đứa bé, sáng sớm hôm nay bởi vì phải đi Kim Thành thăm ông bà nội Phúc cho nên hưng phấn dậy quá sớm, vào lúc này không nhịn được mí mắt đánh nhau, đầu nhỏ gật như gà mổ thóc.Tố Tâm rón rén mặc áo khoác lên cho Đoàn Đoàn, nhỏ bé dụi dụi con mắt của mình, ở trên lông mi còn dính mấy giọt nước mắt nhỏ vụn, nhóc nói: “Xuất phát!”Tố Tâm cười, cô ngồi xổm ở trước sô pha cài áo cho Đoàn Đoàn, khắp nơi đều là ôn nhu: "Ừ! Chúng ta xuất phát, Đoàn Đoàn mệt nhọc thì tựa vào bả vai của mẹ ngủ một hồi, chờ đến nhà bà nội rồi mẹ gọi con dậy! Đến lúc đó Đoàn Đoàn của chúng ta tinh thần sảng khoái có thể chơi cùng ông bà nội nhiều hơn!”Đoàn Đoàn còn buồn ngủ, nhóc gật gật đầu.Vốn dĩ Phó Kiến Văn gọi tiểu Lục tới đưa một nhà ba người bọn họ đi.Hiện tại Phó Thiên Tứ muốn đi, Phó Kiến Văn để tiểu Lục lái xe theo ở phía sau.Tiểu Lục vốn cho là Phó Thiên Tứ sẽ ngồi chiếc xe của mình, không nghĩ tới sau khi Tố Tâm cùng Đoàn Đoàn lên xe xong, Phó Thiên Tứ vô cùng tự nhiên kéo cửa tay lái phụ xe của Phó Kiến Văn ra ngồi xuống.Tiểu Lục một mình cô đơn: “...”Trên xe, Tố Tâm ôm Đoàn Đoàn đang buồn ngủ, chờ xe nhiệt độ trong xe ấm lên, lúc này cô mới chậm rãi cởi áo khoác ra cho Đoàn Đoàn.
Lúc này Phó Thiên Tứ đã là một bộ tinh thần phấn chấn, sạch sẽ xinh đẹp.
Đoàn Đoàn đã cởi áo khoác ea ngồi ở trên ghế sa lon, thân thể nhỏ bé mềm mại dựa vào người Tố Tâm, bộ dáng buồn ngủ.
Đoàn Đoàn rốt cuộc là đứa bé, sáng sớm hôm nay bởi vì phải đi Kim Thành thăm ông bà nội Phúc cho nên hưng phấn dậy quá sớm, vào lúc này không nhịn được mí mắt đánh nhau, đầu nhỏ gật như gà mổ thóc.
Tố Tâm rón rén mặc áo khoác lên cho Đoàn Đoàn, nhỏ bé dụi dụi con mắt của mình, ở trên lông mi còn dính mấy giọt nước mắt nhỏ vụn, nhóc nói: “Xuất phát!”
Tố Tâm cười, cô ngồi xổm ở trước sô pha cài áo cho Đoàn Đoàn, khắp nơi đều là ôn nhu: "Ừ! Chúng ta xuất phát, Đoàn Đoàn mệt nhọc thì tựa vào bả vai của mẹ ngủ một hồi, chờ đến nhà bà nội rồi mẹ gọi con dậy! Đến lúc đó Đoàn Đoàn của chúng ta tinh thần sảng khoái có thể chơi cùng ông bà nội nhiều hơn!”
Đoàn Đoàn còn buồn ngủ, nhóc gật gật đầu.
Vốn dĩ Phó Kiến Văn gọi tiểu Lục tới đưa một nhà ba người bọn họ đi.
Hiện tại Phó Thiên Tứ muốn đi, Phó Kiến Văn để tiểu Lục lái xe theo ở phía sau.
Tiểu Lục vốn cho là Phó Thiên Tứ sẽ ngồi chiếc xe của mình, không nghĩ tới sau khi Tố Tâm cùng Đoàn Đoàn lên xe xong, Phó Thiên Tứ vô cùng tự nhiên kéo cửa tay lái phụ xe của Phó Kiến Văn ra ngồi xuống.
Tiểu Lục một mình cô đơn: “...”
Trên xe, Tố Tâm ôm Đoàn Đoàn đang buồn ngủ, chờ xe nhiệt độ trong xe ấm lên, lúc này cô mới chậm rãi cởi áo khoác ra cho Đoàn Đoàn.
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Lúc này Phó Thiên Tứ đã là một bộ tinh thần phấn chấn, sạch sẽ xinh đẹp.Đoàn Đoàn đã cởi áo khoác ea ngồi ở trên ghế sa lon, thân thể nhỏ bé mềm mại dựa vào người Tố Tâm, bộ dáng buồn ngủ.Đoàn Đoàn rốt cuộc là đứa bé, sáng sớm hôm nay bởi vì phải đi Kim Thành thăm ông bà nội Phúc cho nên hưng phấn dậy quá sớm, vào lúc này không nhịn được mí mắt đánh nhau, đầu nhỏ gật như gà mổ thóc.Tố Tâm rón rén mặc áo khoác lên cho Đoàn Đoàn, nhỏ bé dụi dụi con mắt của mình, ở trên lông mi còn dính mấy giọt nước mắt nhỏ vụn, nhóc nói: “Xuất phát!”Tố Tâm cười, cô ngồi xổm ở trước sô pha cài áo cho Đoàn Đoàn, khắp nơi đều là ôn nhu: "Ừ! Chúng ta xuất phát, Đoàn Đoàn mệt nhọc thì tựa vào bả vai của mẹ ngủ một hồi, chờ đến nhà bà nội rồi mẹ gọi con dậy! Đến lúc đó Đoàn Đoàn của chúng ta tinh thần sảng khoái có thể chơi cùng ông bà nội nhiều hơn!”Đoàn Đoàn còn buồn ngủ, nhóc gật gật đầu.Vốn dĩ Phó Kiến Văn gọi tiểu Lục tới đưa một nhà ba người bọn họ đi.Hiện tại Phó Thiên Tứ muốn đi, Phó Kiến Văn để tiểu Lục lái xe theo ở phía sau.Tiểu Lục vốn cho là Phó Thiên Tứ sẽ ngồi chiếc xe của mình, không nghĩ tới sau khi Tố Tâm cùng Đoàn Đoàn lên xe xong, Phó Thiên Tứ vô cùng tự nhiên kéo cửa tay lái phụ xe của Phó Kiến Văn ra ngồi xuống.Tiểu Lục một mình cô đơn: “...”Trên xe, Tố Tâm ôm Đoàn Đoàn đang buồn ngủ, chờ xe nhiệt độ trong xe ấm lên, lúc này cô mới chậm rãi cởi áo khoác ra cho Đoàn Đoàn.