Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 476
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “E muốn đi, ngta chưa đi qua nhà hàng sang đó, em muốn đi, muốn đi mà” Tiêu Nhân mở to mắt, giả bộ dễ thương, nũng nịu.Hạ Băng Khuynh lại rất đáng tin mếu miệng nhỏ: “Ngta k dễ có đồ muốn ăn, rất k dễ có khẩu vị, các ng lại k ai muốn đi---”Nói tới cuố, còn cắn miệng nhỏ, động tác đáng thương đó đủ đến tan chảy sắt thép.“Đc, đi, đi, lập tức đi đc chưa.” Mộ Nguyệt Sâm lập tức giơ cờ trắng đầu hàng, bây h cô là lão đại.Quý Tu đối diện 2 khuôn mặt, 1 ng dễ thương như bị điên, 1 ng đáng thương như Lâm Đại Ngọc, cũng k đủ khả năng đấu lại: “Đc r, chiều nay chuyện cũng k quan trọng, có thể dời lại!”“Oh yeah” Tiêu Nhân kích động kêu lớn 1 tiếng, đây gọi là hẹn hò 4 người, quá đẹp quá tốt r!Cô hưng phấn nhảy dựng tại chỗ, hoàn toàn k dừng lại đc.“Tiêu Nhân, thu liễm lại, đừng hiển nhiên quá!” Hạ Băng Khuynh quay đầu nhỏ tiếng nhắc nhở, vừa nãy giả bộ dễ thương, bây h nhanh chóng lộ mặt thật.“Ngta vui mà!” Tiêu Nhân dùng sức vỗ vai Hạ Băng Khuynh.Sức mạnh như nữ hán tử, trực tiếp đánh bay Hạ Băng Khuynh.“A---” Hạ Băng Khuynh hét lên.Mộ Nguyệt Sâm dọa đến lập tức qua ôm cô, nhanh chóng bảo vệ phía sau. tránh bất cảnh. bị nữ thần kinh lại bị thương.Quý Tu cũng lùi về sau, theo kinh nghiệm của anh, đợi tí cô bay quá cưỡng hôn có tỷ lệ rất cao.“Chúng ta đi thôi!” Mộ Nguyệt Sâm bảo vệ Hạ Băng Khuynh quả quyết lên xe.Quý Tu cũng đi đến bên xe, chì còn 1 ng Tiêu Nhân chưa kích động đủ, nhưng họ cũng đi r, cô liền đuổi theo:”Tu Tu, đợi em, ngàn vạn lần đừng bỏ e!”Cô oán hận la, khiến ng qua đường chú ý.Quý Tu đi càng nhanh hơn!“Honey, đợi đợi em!”Hạ Băng Khuynh ở trong xe nhìn ra thấy Quý Tu đi như sắp chạy, đồng cảm sâu sắc với anh.2 chiếc xe, rời bệnh viện.Xe Mộ gia đi trc, Quý Tu theo sau.Xe đến nhà hàng.Hạ Băng Khuynh xuống xe, đi đến bên lang cang, nhìn ra xa, hit sâu, rất thoái mái đưa 2 tay ra.Rất lâu k ra ngoài r.Tuy thời tiết lạnh, nhưng trên núi không khí trong lành, hít 1 hơi, như là hấp thu linh khí của núi rừng, đặc biệt thanh tỉnh.Tâm trạng cũng tốt!Tiêu Nhân ở sau chạy đến: “Woa, phong cảnh thật đẹp---”Mộ Nguyệt Sâm thấy Tiêu Nhân chạy về hướng Hạ Băng Khuynh, liền ôm Hạ Băng Khuynh vào lòng, đây là trên núi, k thể đùa, nếu bị nha đầu mạnh bạo này đẩy, k fai làAnh chỉ nghĩ thôi đã chảy mồ hôi lạnh.Quý Tu đi lên, kéo cô gái trên lan can xuống:”K cần mạng nữa đúng k”Tiêu Nhân nhân cơ hội ôm cổ anh k buông: “Tu Tu, anh đây là quan tâm e s? Quá cảm động r”Quý Tu dùng sức kéo cơ thể như bạch tuộc ra: “Hiểu lầm r, tôi k muốn ngàn dặm xa xôi xuống chân núi thu xác dùm e, hôm nay trời lạnh, đừng kiếm thêm phiền phức cho tôi, nghe chưa!”Giọng anh nghiêm túc, mang theo sự lạnh lẽo cấm dục.“Hừ, k vui!” Tiêu Nhân bĩu môi, lại chạy đến nơi khác xem.
“E muốn đi, ngta chưa đi qua nhà hàng sang đó, em muốn đi, muốn đi mà” Tiêu Nhân mở to mắt, giả bộ dễ thương, nũng nịu.
Hạ Băng Khuynh lại rất đáng tin mếu miệng nhỏ: “Ngta k dễ có đồ muốn ăn, rất k dễ có khẩu vị, các ng lại k ai muốn đi---”
Nói tới cuố, còn cắn miệng nhỏ, động tác đáng thương đó đủ đến tan chảy sắt thép.
“Đc, đi, đi, lập tức đi đc chưa.” Mộ Nguyệt Sâm lập tức giơ cờ trắng đầu hàng, bây h cô là lão đại.
Quý Tu đối diện 2 khuôn mặt, 1 ng dễ thương như bị điên, 1 ng đáng thương như Lâm Đại Ngọc, cũng k đủ khả năng đấu lại: “Đc r, chiều nay chuyện cũng k quan trọng, có thể dời lại!”
“Oh yeah” Tiêu Nhân kích động kêu lớn 1 tiếng, đây gọi là hẹn hò 4 người, quá đẹp quá tốt r!
Cô hưng phấn nhảy dựng tại chỗ, hoàn toàn k dừng lại đc.
“Tiêu Nhân, thu liễm lại, đừng hiển nhiên quá!” Hạ Băng Khuynh quay đầu nhỏ tiếng nhắc nhở, vừa nãy giả bộ dễ thương, bây h nhanh chóng lộ mặt thật.
“Ngta vui mà!” Tiêu Nhân dùng sức vỗ vai Hạ Băng Khuynh.
Sức mạnh như nữ hán tử, trực tiếp đánh bay Hạ Băng Khuynh.
“A---” Hạ Băng Khuynh hét lên.
Mộ Nguyệt Sâm dọa đến lập tức qua ôm cô, nhanh chóng bảo vệ phía sau. tránh bất cảnh. bị nữ thần kinh lại bị thương.
Quý Tu cũng lùi về sau, theo kinh nghiệm của anh, đợi tí cô bay quá cưỡng hôn có tỷ lệ rất cao.
“Chúng ta đi thôi!” Mộ Nguyệt Sâm bảo vệ Hạ Băng Khuynh quả quyết lên xe.
Quý Tu cũng đi đến bên xe, chì còn 1 ng Tiêu Nhân chưa kích động đủ, nhưng họ cũng đi r, cô liền đuổi theo:”Tu Tu, đợi em, ngàn vạn lần đừng bỏ e!”
Cô oán hận la, khiến ng qua đường chú ý.
Quý Tu đi càng nhanh hơn!
“Honey, đợi đợi em!”
Hạ Băng Khuynh ở trong xe nhìn ra thấy Quý Tu đi như sắp chạy, đồng cảm sâu sắc với anh.
2 chiếc xe, rời bệnh viện.
Xe Mộ gia đi trc, Quý Tu theo sau.
Xe đến nhà hàng.
Hạ Băng Khuynh xuống xe, đi đến bên lang cang, nhìn ra xa, hit sâu, rất thoái mái đưa 2 tay ra.
Rất lâu k ra ngoài r.
Tuy thời tiết lạnh, nhưng trên núi không khí trong lành, hít 1 hơi, như là hấp thu linh khí của núi rừng, đặc biệt thanh tỉnh.
Tâm trạng cũng tốt!
Tiêu Nhân ở sau chạy đến: “Woa, phong cảnh thật đẹp---”
Mộ Nguyệt Sâm thấy Tiêu Nhân chạy về hướng Hạ Băng Khuynh, liền ôm Hạ Băng Khuynh vào lòng, đây là trên núi, k thể đùa, nếu bị nha đầu mạnh bạo này đẩy, k fai là
Anh chỉ nghĩ thôi đã chảy mồ hôi lạnh.
Quý Tu đi lên, kéo cô gái trên lan can xuống:”K cần mạng nữa đúng k”
Tiêu Nhân nhân cơ hội ôm cổ anh k buông: “Tu Tu, anh đây là quan tâm e s? Quá cảm động r”
Quý Tu dùng sức kéo cơ thể như bạch tuộc ra: “Hiểu lầm r, tôi k muốn ngàn dặm xa xôi xuống chân núi thu xác dùm e, hôm nay trời lạnh, đừng kiếm thêm phiền phức cho tôi, nghe chưa!”
Giọng anh nghiêm túc, mang theo sự lạnh lẽo cấm dục.
“Hừ, k vui!” Tiêu Nhân bĩu môi, lại chạy đến nơi khác xem.
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “E muốn đi, ngta chưa đi qua nhà hàng sang đó, em muốn đi, muốn đi mà” Tiêu Nhân mở to mắt, giả bộ dễ thương, nũng nịu.Hạ Băng Khuynh lại rất đáng tin mếu miệng nhỏ: “Ngta k dễ có đồ muốn ăn, rất k dễ có khẩu vị, các ng lại k ai muốn đi---”Nói tới cuố, còn cắn miệng nhỏ, động tác đáng thương đó đủ đến tan chảy sắt thép.“Đc, đi, đi, lập tức đi đc chưa.” Mộ Nguyệt Sâm lập tức giơ cờ trắng đầu hàng, bây h cô là lão đại.Quý Tu đối diện 2 khuôn mặt, 1 ng dễ thương như bị điên, 1 ng đáng thương như Lâm Đại Ngọc, cũng k đủ khả năng đấu lại: “Đc r, chiều nay chuyện cũng k quan trọng, có thể dời lại!”“Oh yeah” Tiêu Nhân kích động kêu lớn 1 tiếng, đây gọi là hẹn hò 4 người, quá đẹp quá tốt r!Cô hưng phấn nhảy dựng tại chỗ, hoàn toàn k dừng lại đc.“Tiêu Nhân, thu liễm lại, đừng hiển nhiên quá!” Hạ Băng Khuynh quay đầu nhỏ tiếng nhắc nhở, vừa nãy giả bộ dễ thương, bây h nhanh chóng lộ mặt thật.“Ngta vui mà!” Tiêu Nhân dùng sức vỗ vai Hạ Băng Khuynh.Sức mạnh như nữ hán tử, trực tiếp đánh bay Hạ Băng Khuynh.“A---” Hạ Băng Khuynh hét lên.Mộ Nguyệt Sâm dọa đến lập tức qua ôm cô, nhanh chóng bảo vệ phía sau. tránh bất cảnh. bị nữ thần kinh lại bị thương.Quý Tu cũng lùi về sau, theo kinh nghiệm của anh, đợi tí cô bay quá cưỡng hôn có tỷ lệ rất cao.“Chúng ta đi thôi!” Mộ Nguyệt Sâm bảo vệ Hạ Băng Khuynh quả quyết lên xe.Quý Tu cũng đi đến bên xe, chì còn 1 ng Tiêu Nhân chưa kích động đủ, nhưng họ cũng đi r, cô liền đuổi theo:”Tu Tu, đợi em, ngàn vạn lần đừng bỏ e!”Cô oán hận la, khiến ng qua đường chú ý.Quý Tu đi càng nhanh hơn!“Honey, đợi đợi em!”Hạ Băng Khuynh ở trong xe nhìn ra thấy Quý Tu đi như sắp chạy, đồng cảm sâu sắc với anh.2 chiếc xe, rời bệnh viện.Xe Mộ gia đi trc, Quý Tu theo sau.Xe đến nhà hàng.Hạ Băng Khuynh xuống xe, đi đến bên lang cang, nhìn ra xa, hit sâu, rất thoái mái đưa 2 tay ra.Rất lâu k ra ngoài r.Tuy thời tiết lạnh, nhưng trên núi không khí trong lành, hít 1 hơi, như là hấp thu linh khí của núi rừng, đặc biệt thanh tỉnh.Tâm trạng cũng tốt!Tiêu Nhân ở sau chạy đến: “Woa, phong cảnh thật đẹp---”Mộ Nguyệt Sâm thấy Tiêu Nhân chạy về hướng Hạ Băng Khuynh, liền ôm Hạ Băng Khuynh vào lòng, đây là trên núi, k thể đùa, nếu bị nha đầu mạnh bạo này đẩy, k fai làAnh chỉ nghĩ thôi đã chảy mồ hôi lạnh.Quý Tu đi lên, kéo cô gái trên lan can xuống:”K cần mạng nữa đúng k”Tiêu Nhân nhân cơ hội ôm cổ anh k buông: “Tu Tu, anh đây là quan tâm e s? Quá cảm động r”Quý Tu dùng sức kéo cơ thể như bạch tuộc ra: “Hiểu lầm r, tôi k muốn ngàn dặm xa xôi xuống chân núi thu xác dùm e, hôm nay trời lạnh, đừng kiếm thêm phiền phức cho tôi, nghe chưa!”Giọng anh nghiêm túc, mang theo sự lạnh lẽo cấm dục.“Hừ, k vui!” Tiêu Nhân bĩu môi, lại chạy đến nơi khác xem.