Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 479

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Sắc mặt cực khổ của Tiêu Nhân lập tức thay đổi, cuộn chặt tay: “Anh mở đi! Hôm nay e hóa bi thương thành sức ăn, ăn no tiếp tục theo anh! Chủ tiệm, cho 10 tô cơm!”Hạ Băng Khuynh và Mộ Nguyệt Sâm coi như k nghe quay mặt đi.Đến nhà hàng tây kêu 10 tô cơm chủ tiệm nhất định muốn chết!Quý Tu khẽ cong môi, ánh mắt hướng về phía xa.Món khai vị đưa lên.Cực kỳ ngon!Đến Hạ Băng Khuynh dạo này k muốn ăn,. cũng đc k*ch th*ch.Tiêu Nhân cũng ăn đến vui vẻ, mà cực kỳ giống đàn ông, mở to miệng nhét vào, mà Mộ Nguyệt Sâm và Quý Tu 2 ng đàn ông, lại ăn như thục nữ cao quý, từng chút ưu nhã ăn.Không khí koong tệ.2 nam nhân còn nói nhảm mấy câu.Tiêu Nhân vừa ăn vừa chụp, vừa chụp đồ ăn, vừa sefie, chụp r chụp, cô để ống kính ngay chuẩn Quý Tu, âm thầm bấm quay phim, cơ thể lén lút đến gần anh, ở sau lưng làm cách động tác thân mặt, chơi đến vui vẻ.Kì lạ là, cô chụp lén hiển nhiên, Quý Tu lại như cả quá trình k nhìn thấy, tùy cô làm bậy.Mộ Nguyệt Sâm nhìn r, có chút ngưỡng mộ, quay qua nhìn Hạ Băng Khuynh: “E k fai thích đăng wechat s, e coi Tiêu Nhân luôn chụp, s e k chụp?”“Cậu ấy chụp hết e chụp làm gì, e k thích up hình trùng!” Hạ Băng Khuynh k cho là đúng nói.“E xác định k cần chụp?” Mộ Nguyệt Sâm ngưng trọng hơi thở.“K cần!” Hạ Băng Khuynh lắc đầu.“Nghĩ kĩ, có thứ cô ấy chưa chụp, mà e muốn chụp” Mộ Nguyệt Sâm nhắc nhở.Hạ Băng Khuynh nhìn kĩ, nghiêm túc nói: “K có!”“” Mộ Nguyệt Sâm hít sâu.“A s thế?” Hạ Băng Khuynh k hiểu, thấy sắc mặt anh k tốt, tay nhỏ sờ trán anh: “Chỗ nào k thoải mái?”Mộ Nguyệt Sâm cố gắng áp chết xúc động muốn gõ đầu cô, cười xoa đầu cô: “K có gì, tiếp tục ăn!”Nha đầu chết tiết!Hoàn toàn k bỏ anh trong lòng.Đối diện là Quý Tu, biểu cảm tế nhị.Hạ Băng Khuynh cúi đầu tiếp tục thưởng thức đồ ngon.Tâm trạng tốt, khẩu vị cũng tốt lên, bây h dạ dày cô cũng k tệ.Lên món thứ 2, Hạ Băng Khuynh nhìn trời, cảm thấy trời như áp cái gì xuống v.K fai là tuyết rơi chứ.Cô đang nghĩ, mũi đột nhiên bị lạnh.Bông tuyết rơi trên mũi cô, tan chảy ra.Ngây ng 2s, chỉ nghe Tiêu Nhân ở đối diện vui vẻ la: “Tuyết rơi r---”Hạ Băng Khuynh cũng ngây ngốc vui theo, dùng tay đón: “Thật là tuyết rơi r, đây là trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay.”“Quá lãng mạn r” Tiêu Nhân cực kỳ vui vẻ, thả dao nĩa, nhìn về phía xa.Hoa tuyết vô thanh rơi xuống, cả thế giới 1 mảng trắng xóa, nhìn khoáng đãng lạ thường.Hạ Băng Khuynh bị phong cảnh lay động đột xuất khiến ánh nhìn bị chú ý: “Quá đẹp r---”“Uhm, đẹp quá---”2 cô gái lập tức trỗi dậy tâm hồn thiếu nữ.Mộ Nguyệt Sâm và Quý Tu k hẹn cùng nhíu mày.Họ k thế có gì đẹp và lãng mạn.Tuyết rơi đối với họ mà nói k fai chuyện tốt.

Sắc mặt cực khổ của Tiêu Nhân lập tức thay đổi, cuộn chặt tay: “Anh mở đi! Hôm nay e hóa bi thương thành sức ăn, ăn no tiếp tục theo anh! Chủ tiệm, cho 10 tô cơm!”

Hạ Băng Khuynh và Mộ Nguyệt Sâm coi như k nghe quay mặt đi.

Đến nhà hàng tây kêu 10 tô cơm chủ tiệm nhất định muốn chết!

Quý Tu khẽ cong môi, ánh mắt hướng về phía xa.

Món khai vị đưa lên.

Cực kỳ ngon!

Đến Hạ Băng Khuynh dạo này k muốn ăn,. cũng đc k*ch th*ch.

Tiêu Nhân cũng ăn đến vui vẻ, mà cực kỳ giống đàn ông, mở to miệng nhét vào, mà Mộ Nguyệt Sâm và Quý Tu 2 ng đàn ông, lại ăn như thục nữ cao quý, từng chút ưu nhã ăn.

Không khí koong tệ.

2 nam nhân còn nói nhảm mấy câu.

Tiêu Nhân vừa ăn vừa chụp, vừa chụp đồ ăn, vừa sefie, chụp r chụp, cô để ống kính ngay chuẩn Quý Tu, âm thầm bấm quay phim, cơ thể lén lút đến gần anh, ở sau lưng làm cách động tác thân mặt, chơi đến vui vẻ.

Kì lạ là, cô chụp lén hiển nhiên, Quý Tu lại như cả quá trình k nhìn thấy, tùy cô làm bậy.

Mộ Nguyệt Sâm nhìn r, có chút ngưỡng mộ, quay qua nhìn Hạ Băng Khuynh: “E k fai thích đăng wechat s, e coi Tiêu Nhân luôn chụp, s e k chụp?”

“Cậu ấy chụp hết e chụp làm gì, e k thích up hình trùng!” Hạ Băng Khuynh k cho là đúng nói.

“E xác định k cần chụp?” Mộ Nguyệt Sâm ngưng trọng hơi thở.

“K cần!” Hạ Băng Khuynh lắc đầu.

“Nghĩ kĩ, có thứ cô ấy chưa chụp, mà e muốn chụp” Mộ Nguyệt Sâm nhắc nhở.

Hạ Băng Khuynh nhìn kĩ, nghiêm túc nói: “K có!”

“” Mộ Nguyệt Sâm hít sâu.

“A s thế?” Hạ Băng Khuynh k hiểu, thấy sắc mặt anh k tốt, tay nhỏ sờ trán anh: “Chỗ nào k thoải mái?”

Mộ Nguyệt Sâm cố gắng áp chết xúc động muốn gõ đầu cô, cười xoa đầu cô: “K có gì, tiếp tục ăn!”

Nha đầu chết tiết!

Hoàn toàn k bỏ anh trong lòng.

Đối diện là Quý Tu, biểu cảm tế nhị.

Hạ Băng Khuynh cúi đầu tiếp tục thưởng thức đồ ngon.

Tâm trạng tốt, khẩu vị cũng tốt lên, bây h dạ dày cô cũng k tệ.

Lên món thứ 2, Hạ Băng Khuynh nhìn trời, cảm thấy trời như áp cái gì xuống v.

K fai là tuyết rơi chứ.

Cô đang nghĩ, mũi đột nhiên bị lạnh.

Bông tuyết rơi trên mũi cô, tan chảy ra.

Ngây ng 2s, chỉ nghe Tiêu Nhân ở đối diện vui vẻ la: “Tuyết rơi r---”

Hạ Băng Khuynh cũng ngây ngốc vui theo, dùng tay đón: “Thật là tuyết rơi r, đây là trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay.”

“Quá lãng mạn r” Tiêu Nhân cực kỳ vui vẻ, thả dao nĩa, nhìn về phía xa.

Hoa tuyết vô thanh rơi xuống, cả thế giới 1 mảng trắng xóa, nhìn khoáng đãng lạ thường.

Hạ Băng Khuynh bị phong cảnh lay động đột xuất khiến ánh nhìn bị chú ý: “Quá đẹp r---”

“Uhm, đẹp quá---”

2 cô gái lập tức trỗi dậy tâm hồn thiếu nữ.

Mộ Nguyệt Sâm và Quý Tu k hẹn cùng nhíu mày.

Họ k thế có gì đẹp và lãng mạn.

Tuyết rơi đối với họ mà nói k fai chuyện tốt.

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Sắc mặt cực khổ của Tiêu Nhân lập tức thay đổi, cuộn chặt tay: “Anh mở đi! Hôm nay e hóa bi thương thành sức ăn, ăn no tiếp tục theo anh! Chủ tiệm, cho 10 tô cơm!”Hạ Băng Khuynh và Mộ Nguyệt Sâm coi như k nghe quay mặt đi.Đến nhà hàng tây kêu 10 tô cơm chủ tiệm nhất định muốn chết!Quý Tu khẽ cong môi, ánh mắt hướng về phía xa.Món khai vị đưa lên.Cực kỳ ngon!Đến Hạ Băng Khuynh dạo này k muốn ăn,. cũng đc k*ch th*ch.Tiêu Nhân cũng ăn đến vui vẻ, mà cực kỳ giống đàn ông, mở to miệng nhét vào, mà Mộ Nguyệt Sâm và Quý Tu 2 ng đàn ông, lại ăn như thục nữ cao quý, từng chút ưu nhã ăn.Không khí koong tệ.2 nam nhân còn nói nhảm mấy câu.Tiêu Nhân vừa ăn vừa chụp, vừa chụp đồ ăn, vừa sefie, chụp r chụp, cô để ống kính ngay chuẩn Quý Tu, âm thầm bấm quay phim, cơ thể lén lút đến gần anh, ở sau lưng làm cách động tác thân mặt, chơi đến vui vẻ.Kì lạ là, cô chụp lén hiển nhiên, Quý Tu lại như cả quá trình k nhìn thấy, tùy cô làm bậy.Mộ Nguyệt Sâm nhìn r, có chút ngưỡng mộ, quay qua nhìn Hạ Băng Khuynh: “E k fai thích đăng wechat s, e coi Tiêu Nhân luôn chụp, s e k chụp?”“Cậu ấy chụp hết e chụp làm gì, e k thích up hình trùng!” Hạ Băng Khuynh k cho là đúng nói.“E xác định k cần chụp?” Mộ Nguyệt Sâm ngưng trọng hơi thở.“K cần!” Hạ Băng Khuynh lắc đầu.“Nghĩ kĩ, có thứ cô ấy chưa chụp, mà e muốn chụp” Mộ Nguyệt Sâm nhắc nhở.Hạ Băng Khuynh nhìn kĩ, nghiêm túc nói: “K có!”“” Mộ Nguyệt Sâm hít sâu.“A s thế?” Hạ Băng Khuynh k hiểu, thấy sắc mặt anh k tốt, tay nhỏ sờ trán anh: “Chỗ nào k thoải mái?”Mộ Nguyệt Sâm cố gắng áp chết xúc động muốn gõ đầu cô, cười xoa đầu cô: “K có gì, tiếp tục ăn!”Nha đầu chết tiết!Hoàn toàn k bỏ anh trong lòng.Đối diện là Quý Tu, biểu cảm tế nhị.Hạ Băng Khuynh cúi đầu tiếp tục thưởng thức đồ ngon.Tâm trạng tốt, khẩu vị cũng tốt lên, bây h dạ dày cô cũng k tệ.Lên món thứ 2, Hạ Băng Khuynh nhìn trời, cảm thấy trời như áp cái gì xuống v.K fai là tuyết rơi chứ.Cô đang nghĩ, mũi đột nhiên bị lạnh.Bông tuyết rơi trên mũi cô, tan chảy ra.Ngây ng 2s, chỉ nghe Tiêu Nhân ở đối diện vui vẻ la: “Tuyết rơi r---”Hạ Băng Khuynh cũng ngây ngốc vui theo, dùng tay đón: “Thật là tuyết rơi r, đây là trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay.”“Quá lãng mạn r” Tiêu Nhân cực kỳ vui vẻ, thả dao nĩa, nhìn về phía xa.Hoa tuyết vô thanh rơi xuống, cả thế giới 1 mảng trắng xóa, nhìn khoáng đãng lạ thường.Hạ Băng Khuynh bị phong cảnh lay động đột xuất khiến ánh nhìn bị chú ý: “Quá đẹp r---”“Uhm, đẹp quá---”2 cô gái lập tức trỗi dậy tâm hồn thiếu nữ.Mộ Nguyệt Sâm và Quý Tu k hẹn cùng nhíu mày.Họ k thế có gì đẹp và lãng mạn.Tuyết rơi đối với họ mà nói k fai chuyện tốt.

Chương 479