Ban đêm yên tĩnh như mặt nước, ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào bên trong phòng ngủ, chiếu lên một đống hỗn độn. Lâm Khả Tâm nằm trên giường, nhắm chặt mắt lại, mày không khỏi co lại thành một đường thẳng tắp, điều này chứng tỏ giây phút này cô đang bị dày vò. Về phần người còn lại là Tư Đồ Viêm nằm bên cạnh cũng không nhúc nhích, anh nhìn chằm chằm vào Lâm Khả Tâm, ánh mắt giống như đang rình rập con mồi, tràn ngập sự thú vị. Tư Đồ Viêm tinh tế suy nghĩ về người trước mặt —— mái tóc đen óng xả dài của Lâm Khả Tâm, hé ra một gương mặt tinh xảo nhỏ nanh, đôi môi ướt mọng, như là vô cùng khao kháo hôn lên... này, hết thảy đều k*ch th*ch d*c v*ng của Tư Đồ Viêm. Bất quá, 2 người chẳng ai quen biết ai trước đó. Một tiếng trước, Lâm Khả Tâm vì tâm tình không tốt nên mới đến quán bar uống rượu giải sầu không nghĩ tới lại bị kẻ xấu hạ dược, thiếu chút nữa bị đối phương kéo đi, ngay tại thời khắc vạn phần nguy kịch này, đột nhiên hoàng tử Tư Đồ Viêm lại xuất hiện, cứu cô từ trong tay kẻ xấu ra…
Chương 50: Bí hiểm
Ác Ma Tổng Tài Anh Hổn ĐảnTác giả: Thuỷ Thường HựuTruyện Ngôn TìnhBan đêm yên tĩnh như mặt nước, ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào bên trong phòng ngủ, chiếu lên một đống hỗn độn. Lâm Khả Tâm nằm trên giường, nhắm chặt mắt lại, mày không khỏi co lại thành một đường thẳng tắp, điều này chứng tỏ giây phút này cô đang bị dày vò. Về phần người còn lại là Tư Đồ Viêm nằm bên cạnh cũng không nhúc nhích, anh nhìn chằm chằm vào Lâm Khả Tâm, ánh mắt giống như đang rình rập con mồi, tràn ngập sự thú vị. Tư Đồ Viêm tinh tế suy nghĩ về người trước mặt —— mái tóc đen óng xả dài của Lâm Khả Tâm, hé ra một gương mặt tinh xảo nhỏ nanh, đôi môi ướt mọng, như là vô cùng khao kháo hôn lên... này, hết thảy đều k*ch th*ch d*c v*ng của Tư Đồ Viêm. Bất quá, 2 người chẳng ai quen biết ai trước đó. Một tiếng trước, Lâm Khả Tâm vì tâm tình không tốt nên mới đến quán bar uống rượu giải sầu không nghĩ tới lại bị kẻ xấu hạ dược, thiếu chút nữa bị đối phương kéo đi, ngay tại thời khắc vạn phần nguy kịch này, đột nhiên hoàng tử Tư Đồ Viêm lại xuất hiện, cứu cô từ trong tay kẻ xấu ra… Thấy Lâm Khả Tâm hiểu lầm, anh vốn không định giải thích nhưng sau khi quan sát, vẫn không khỏi mềm long: " Tôi không phải không tin em.""?" Lâm Khả Tâm ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn anh, đợi chờ lời giải thích kế tiếp của anh.Nhưng Tư Đồ Viêm cũng không bật người giải thích, mà nói một vấn đề khác: "Việc tạm nghỉ học phải có lí do thích hợp, vậy em có lí do gì?"Lời nói của anh làm cho Lâm Khả Tâm sưng sốt, lúc này mới phát hiện cô không nghĩ tới điều này, bất quá vẫn mạnh miệng nói đại lý do: " Tôi, tôi có thể nói tôi bị bệnh?"Tư Đồ Viêm trừng mắt liếc cô một cái: "sinh bệnh? Chỉ bằng tinh thần bộ dáng của em hiện tại thì ai nghĩ là em sinh bệnh? Huống gì, nghỉ bệnh phải có giấy chứng nhận của bệnh viện, em có không?""Tôi......" Lâm Khả Tâm bị anh ép hỏi, cũng không biết nói gì cho đúng, dừng một chút, cô ngẩng đầu nhìn anh: " Nếu tôi cũng không nghĩ ra được vậy anh càng không thể?"Nghe vậy, Tư Đồ Viêm chỉ nở nụ cười: " Cũng không hẵn." "Ý của anh là......?""Thật là chậm tiêu, tôi là một trong những cổ đông của trường học em, hơn nữa tiền tham gia sửa chữa lại sân vận động của trường em cũng có phần tôi."Lúc nói lời này, Tư Đồ Viêm vẻ mặt lạnh lùng chỉnh chu cổ tay áo, giống như anh đang nói một việc chẳng có gì to tác.Cái gì? Anh là cổ đông trong trường cô? Khó trách anh chắc canh chuyện cô có thể nghỉ học...... bất quá ngh.ĩ vậy, hôm qua chính cô không có trốn về trường nếu không thì anh sẽ dễ dàng tìm ra, lúc đó anh sẽ lợi dụng chức quyền mà hại cô khổ...Nghĩ đến mình thoát khỏi một ải gian nan, sau lưng Lâm Khả Tâm không khỏi đổmồ hôi, mà Tư Đồ Viêm sửa sang áo sơmi của mình một chút"Nếu không có gì tôi đi trước, chuyện em nghĩ học tôi sẽ giao cho Đại Vĩ làm, em cứ yên tâm thoải mái ở nhà.""Ừh......" Lâm Khả Tâm gật gật đầu, sau đó đợi anh ra khỏi phòng bếp mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, cô không thể không xúc động, Tư Đồ Viêm thật sự là cao thâm khó lường!Tổng Tài của một công ty, cổ đông của trường học...... rốt cuộc ngoại trừ những thứ này, anh còn có danh phận gì mà cô chưa biết? Nói không chừng, dù cho cô có trốn đằng trời, liều mạng mà trốn đi cũng không thể thoát khỏi bàn tay của anh?Nghĩ nghĩ, Lâm Khả Tâm có chút sợ hãi, hy vọng anh sẽ làm theo hợp đồng, 1 năm sau sẽ trả tự do cho cô, bằng không cả đời này cô thật thảm rồi …
Thấy Lâm Khả Tâm hiểu lầm, anh vốn không định giải thích nhưng sau khi quan sát, vẫn không khỏi mềm long: " Tôi không phải không tin em."
"?" Lâm Khả Tâm ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn anh, đợi chờ lời giải thích kế tiếp của anh.
Nhưng Tư Đồ Viêm cũng không bật người giải thích, mà nói một vấn đề khác: "Việc tạm nghỉ học phải có lí do thích hợp, vậy em có lí do gì?"
Lời nói của anh làm cho Lâm Khả Tâm sưng sốt, lúc này mới phát hiện cô không nghĩ tới điều này, bất quá vẫn mạnh miệng nói đại lý do: " Tôi, tôi có thể nói tôi bị bệnh?"
Tư Đồ Viêm trừng mắt liếc cô một cái: "sinh bệnh? Chỉ bằng tinh thần bộ dáng của em hiện tại thì ai nghĩ là em sinh bệnh? Huống gì, nghỉ bệnh phải có giấy chứng nhận của bệnh viện, em có không?"
"Tôi......" Lâm Khả Tâm bị anh ép hỏi, cũng không biết nói gì cho đúng, dừng một chút, cô ngẩng đầu nhìn anh: " Nếu tôi cũng không nghĩ ra được vậy anh càng không thể?"
Nghe vậy, Tư Đồ Viêm chỉ nở nụ cười: " Cũng không hẵn." "Ý của anh là......?"
"Thật là chậm tiêu, tôi là một trong những cổ đông của trường học em, hơn nữa tiền tham gia sửa chữa lại sân vận động của trường em cũng có phần tôi."Lúc nói lời này, Tư Đồ Viêm vẻ mặt lạnh lùng chỉnh chu cổ tay áo, giống như anh đang nói một việc chẳng có gì to tác.
Cái gì? Anh là cổ đông trong trường cô? Khó trách anh chắc canh chuyện cô có thể nghỉ học...... bất quá ngh.ĩ vậy, hôm qua chính cô không có trốn về trường nếu không thì anh sẽ dễ dàng tìm ra, lúc đó anh sẽ lợi dụng chức quyền mà hại cô khổ...
Nghĩ đến mình thoát khỏi một ải gian nan, sau lưng Lâm Khả Tâm không khỏi đổ
mồ hôi, mà Tư Đồ Viêm sửa sang áo sơmi của mình một chút
"Nếu không có gì tôi đi trước, chuyện em nghĩ học tôi sẽ giao cho Đại Vĩ làm, em cứ yên tâm thoải mái ở nhà."
"Ừh......" Lâm Khả Tâm gật gật đầu, sau đó đợi anh ra khỏi phòng bếp mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, cô không thể không xúc động, Tư Đồ Viêm thật sự là cao thâm khó lường!
Tổng Tài của một công ty, cổ đông của trường học...... rốt cuộc ngoại trừ những thứ này, anh còn có danh phận gì mà cô chưa biết? Nói không chừng, dù cho cô có trốn đằng trời, liều mạng mà trốn đi cũng không thể thoát khỏi bàn tay của anh?
Nghĩ nghĩ, Lâm Khả Tâm có chút sợ hãi, hy vọng anh sẽ làm theo hợp đồng, 1 năm sau sẽ trả tự do cho cô, bằng không cả đời này cô thật thảm rồi …
Ác Ma Tổng Tài Anh Hổn ĐảnTác giả: Thuỷ Thường HựuTruyện Ngôn TìnhBan đêm yên tĩnh như mặt nước, ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào bên trong phòng ngủ, chiếu lên một đống hỗn độn. Lâm Khả Tâm nằm trên giường, nhắm chặt mắt lại, mày không khỏi co lại thành một đường thẳng tắp, điều này chứng tỏ giây phút này cô đang bị dày vò. Về phần người còn lại là Tư Đồ Viêm nằm bên cạnh cũng không nhúc nhích, anh nhìn chằm chằm vào Lâm Khả Tâm, ánh mắt giống như đang rình rập con mồi, tràn ngập sự thú vị. Tư Đồ Viêm tinh tế suy nghĩ về người trước mặt —— mái tóc đen óng xả dài của Lâm Khả Tâm, hé ra một gương mặt tinh xảo nhỏ nanh, đôi môi ướt mọng, như là vô cùng khao kháo hôn lên... này, hết thảy đều k*ch th*ch d*c v*ng của Tư Đồ Viêm. Bất quá, 2 người chẳng ai quen biết ai trước đó. Một tiếng trước, Lâm Khả Tâm vì tâm tình không tốt nên mới đến quán bar uống rượu giải sầu không nghĩ tới lại bị kẻ xấu hạ dược, thiếu chút nữa bị đối phương kéo đi, ngay tại thời khắc vạn phần nguy kịch này, đột nhiên hoàng tử Tư Đồ Viêm lại xuất hiện, cứu cô từ trong tay kẻ xấu ra… Thấy Lâm Khả Tâm hiểu lầm, anh vốn không định giải thích nhưng sau khi quan sát, vẫn không khỏi mềm long: " Tôi không phải không tin em.""?" Lâm Khả Tâm ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn anh, đợi chờ lời giải thích kế tiếp của anh.Nhưng Tư Đồ Viêm cũng không bật người giải thích, mà nói một vấn đề khác: "Việc tạm nghỉ học phải có lí do thích hợp, vậy em có lí do gì?"Lời nói của anh làm cho Lâm Khả Tâm sưng sốt, lúc này mới phát hiện cô không nghĩ tới điều này, bất quá vẫn mạnh miệng nói đại lý do: " Tôi, tôi có thể nói tôi bị bệnh?"Tư Đồ Viêm trừng mắt liếc cô một cái: "sinh bệnh? Chỉ bằng tinh thần bộ dáng của em hiện tại thì ai nghĩ là em sinh bệnh? Huống gì, nghỉ bệnh phải có giấy chứng nhận của bệnh viện, em có không?""Tôi......" Lâm Khả Tâm bị anh ép hỏi, cũng không biết nói gì cho đúng, dừng một chút, cô ngẩng đầu nhìn anh: " Nếu tôi cũng không nghĩ ra được vậy anh càng không thể?"Nghe vậy, Tư Đồ Viêm chỉ nở nụ cười: " Cũng không hẵn." "Ý của anh là......?""Thật là chậm tiêu, tôi là một trong những cổ đông của trường học em, hơn nữa tiền tham gia sửa chữa lại sân vận động của trường em cũng có phần tôi."Lúc nói lời này, Tư Đồ Viêm vẻ mặt lạnh lùng chỉnh chu cổ tay áo, giống như anh đang nói một việc chẳng có gì to tác.Cái gì? Anh là cổ đông trong trường cô? Khó trách anh chắc canh chuyện cô có thể nghỉ học...... bất quá ngh.ĩ vậy, hôm qua chính cô không có trốn về trường nếu không thì anh sẽ dễ dàng tìm ra, lúc đó anh sẽ lợi dụng chức quyền mà hại cô khổ...Nghĩ đến mình thoát khỏi một ải gian nan, sau lưng Lâm Khả Tâm không khỏi đổmồ hôi, mà Tư Đồ Viêm sửa sang áo sơmi của mình một chút"Nếu không có gì tôi đi trước, chuyện em nghĩ học tôi sẽ giao cho Đại Vĩ làm, em cứ yên tâm thoải mái ở nhà.""Ừh......" Lâm Khả Tâm gật gật đầu, sau đó đợi anh ra khỏi phòng bếp mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, cô không thể không xúc động, Tư Đồ Viêm thật sự là cao thâm khó lường!Tổng Tài của một công ty, cổ đông của trường học...... rốt cuộc ngoại trừ những thứ này, anh còn có danh phận gì mà cô chưa biết? Nói không chừng, dù cho cô có trốn đằng trời, liều mạng mà trốn đi cũng không thể thoát khỏi bàn tay của anh?Nghĩ nghĩ, Lâm Khả Tâm có chút sợ hãi, hy vọng anh sẽ làm theo hợp đồng, 1 năm sau sẽ trả tự do cho cô, bằng không cả đời này cô thật thảm rồi …