Ban đêm yên tĩnh như mặt nước, ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào bên trong phòng ngủ, chiếu lên một đống hỗn độn. Lâm Khả Tâm nằm trên giường, nhắm chặt mắt lại, mày không khỏi co lại thành một đường thẳng tắp, điều này chứng tỏ giây phút này cô đang bị dày vò. Về phần người còn lại là Tư Đồ Viêm nằm bên cạnh cũng không nhúc nhích, anh nhìn chằm chằm vào Lâm Khả Tâm, ánh mắt giống như đang rình rập con mồi, tràn ngập sự thú vị. Tư Đồ Viêm tinh tế suy nghĩ về người trước mặt —— mái tóc đen óng xả dài của Lâm Khả Tâm, hé ra một gương mặt tinh xảo nhỏ nanh, đôi môi ướt mọng, như là vô cùng khao kháo hôn lên... này, hết thảy đều k*ch th*ch d*c v*ng của Tư Đồ Viêm. Bất quá, 2 người chẳng ai quen biết ai trước đó. Một tiếng trước, Lâm Khả Tâm vì tâm tình không tốt nên mới đến quán bar uống rượu giải sầu không nghĩ tới lại bị kẻ xấu hạ dược, thiếu chút nữa bị đối phương kéo đi, ngay tại thời khắc vạn phần nguy kịch này, đột nhiên hoàng tử Tư Đồ Viêm lại xuất hiện, cứu cô từ trong tay kẻ xấu ra…
Chương 68: Câm Miệng!
Ác Ma Tổng Tài Anh Hổn ĐảnTác giả: Thuỷ Thường HựuTruyện Ngôn TìnhBan đêm yên tĩnh như mặt nước, ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào bên trong phòng ngủ, chiếu lên một đống hỗn độn. Lâm Khả Tâm nằm trên giường, nhắm chặt mắt lại, mày không khỏi co lại thành một đường thẳng tắp, điều này chứng tỏ giây phút này cô đang bị dày vò. Về phần người còn lại là Tư Đồ Viêm nằm bên cạnh cũng không nhúc nhích, anh nhìn chằm chằm vào Lâm Khả Tâm, ánh mắt giống như đang rình rập con mồi, tràn ngập sự thú vị. Tư Đồ Viêm tinh tế suy nghĩ về người trước mặt —— mái tóc đen óng xả dài của Lâm Khả Tâm, hé ra một gương mặt tinh xảo nhỏ nanh, đôi môi ướt mọng, như là vô cùng khao kháo hôn lên... này, hết thảy đều k*ch th*ch d*c v*ng của Tư Đồ Viêm. Bất quá, 2 người chẳng ai quen biết ai trước đó. Một tiếng trước, Lâm Khả Tâm vì tâm tình không tốt nên mới đến quán bar uống rượu giải sầu không nghĩ tới lại bị kẻ xấu hạ dược, thiếu chút nữa bị đối phương kéo đi, ngay tại thời khắc vạn phần nguy kịch này, đột nhiên hoàng tử Tư Đồ Viêm lại xuất hiện, cứu cô từ trong tay kẻ xấu ra… "Nói thế nào đây......Bọn anh rất giống nhau nhưng tính cách thì khác nhau rất nhiều, A Niệm là người theo truyền thống, nó là đứa tính cách tốt, ôn hoà thiện lương, không làm cho ba mẹ hay phải lo lắng."Nói đến người em họ của mình, Tư Đồ Viêm nở nụ cười ôn nhu, điều này làm cho Lâm Khả Tâm ngoài ý muốn, lúc này cô mới phát hiện ra là: Từ lúc cô quen biết anh đến giờ ít khi nào nghe anh nhắc đến gia đình của mình thậm chí không thấy ba mẹ của anh gọi tới...... thật không biết ba mẹ anh là người như thế nào?"Đúng rồi, em chưa bao giờ nghe anh nói về gia đình của anh, ba mẹ anh đâu? Tính cách họ ra sao?Có ở chung không?"Lâm Khả Tâm thấy Tư Đồ Viêm nói đến người em họ của mình vui vẻ như vậy nên cô tưởng anh sẽ cao hứng khi nhắc tới gia đình của mình, không nghĩ tới sau khi cô hỏi, sắc mặt anh liền thay đổi, cả người lạnh xuống.Thấy anh trầm mặc, cô không khỏi có chút kì quái."Anh sao vậy? Sao tự nhiên không nói gì? Em nói sai gì rồi sao? Hay là em hỏi những thứ không nên hỏi? Nếu em có làm thế thì em sẽ giải thích, đối......"Ba chữ 「 Thật xin lỗi 」 Lâm Khả Tâm còn chưa kịp nói xong, thì Tư Đồ Viêmđã lạnh lùng l* m*ng nói ra một câu: " Câm miệng." "Hả?""Anh nói, câm miệng." Tư Đồ Viêm liếc một cái sau đó ra lệnh: " Lâm Khả Tâm, em nhớ kĩ từ nay về sau không được chủ động hỏi chuyện của anh, có nghe không?""Được.” Lâm Khả Tâm tuy rằng bên ngoài đáp ứng nhưng trong lòng lại rối mờ rối mịt.Thật ra, cô cũng không có nói gì chỉ hỏi ba mẹ anh thế nào, sao anh lại nổi giận như vậy? Đúng là người quái dị, dừng một chút, trong lòng Lâm Khả Tâm lại nghĩ, thật biết cách làm cho người khác tò mò, rốt cuộc gia đình như thế nào lại nuôi dưỡng ra một đứa con như Tư Đồ Viêm chứ?Cứ như vậy, hai người không nnói thêm gì nữa, cho đến khi ăn xong, rồi về, ngồi trên xe, Lâm Khả Tâm nhìn ra ngoài cửa sổ bỗng phát hiện con đường không giống:" Aida, chúng ta không phải về nhà sao? Hiện tại còn đi đâu?"Tư Đồ Viêm như còn chưa nguôi giận, chỉ nói ra ba chữ: 「Dân Chính Cục 」."Dân chính cục?!" Lâm Khả Tâm ngạc nhiên nhìn anh: " Đi Dân Chính Cục làm gì?""Làm hôn thú"- Vẫn vậy, Tư Đồ Viêm chỉ nói ngắn gọn, kiểu như chỉ là chuyện nhỏ.Chuyện này có thể nhỏ với anh nhưng với Lâm Khả Tâm mà nói là tin tức động trời.
"Nói thế nào đây......Bọn anh rất giống nhau nhưng tính cách thì khác nhau rất nhiều, A Niệm là người theo truyền thống, nó là đứa tính cách tốt, ôn hoà thiện lương, không làm cho ba mẹ hay phải lo lắng."
Nói đến người em họ của mình, Tư Đồ Viêm nở nụ cười ôn nhu, điều này làm cho Lâm Khả Tâm ngoài ý muốn, lúc này cô mới phát hiện ra là: Từ lúc cô quen biết anh đến giờ ít khi nào nghe anh nhắc đến gia đình của mình thậm chí không thấy ba mẹ của anh gọi tới...... thật không biết ba mẹ anh là người như thế nào?
"Đúng rồi, em chưa bao giờ nghe anh nói về gia đình của anh, ba mẹ anh đâu? Tính cách họ ra sao?Có ở chung không?"
Lâm Khả Tâm thấy Tư Đồ Viêm nói đến người em họ của mình vui vẻ như vậy nên cô tưởng anh sẽ cao hứng khi nhắc tới gia đình của mình, không nghĩ tới sau khi cô hỏi, sắc mặt anh liền thay đổi, cả người lạnh xuống.
Thấy anh trầm mặc, cô không khỏi có chút kì quái.
"Anh sao vậy? Sao tự nhiên không nói gì? Em nói sai gì rồi sao? Hay là em hỏi những thứ không nên hỏi? Nếu em có làm thế thì em sẽ giải thích, đối......"
Ba chữ 「 Thật xin lỗi 」 Lâm Khả Tâm còn chưa kịp nói xong, thì Tư Đồ Viêm
đã lạnh lùng l* m*ng nói ra một câu: " Câm miệng." "Hả?"
"Anh nói, câm miệng." Tư Đồ Viêm liếc một cái sau đó ra lệnh: " Lâm Khả Tâm, em nhớ kĩ từ nay về sau không được chủ động hỏi chuyện của anh, có nghe không?"
"Được.” Lâm Khả Tâm tuy rằng bên ngoài đáp ứng nhưng trong lòng lại rối mờ rối mịt.
Thật ra, cô cũng không có nói gì chỉ hỏi ba mẹ anh thế nào, sao anh lại nổi giận như vậy? Đúng là người quái dị, dừng một chút, trong lòng Lâm Khả Tâm lại nghĩ, thật biết cách làm cho người khác tò mò, rốt cuộc gia đình như thế nào lại nuôi dưỡng ra một đứa con như Tư Đồ Viêm chứ?
Cứ như vậy, hai người không nnói thêm gì nữa, cho đến khi ăn xong, rồi về, ngồi trên xe, Lâm Khả Tâm nhìn ra ngoài cửa sổ bỗng phát hiện con đường không giống:" Aida, chúng ta không phải về nhà sao? Hiện tại còn đi đâu?"
Tư Đồ Viêm như còn chưa nguôi giận, chỉ nói ra ba chữ: 「Dân Chính Cục 」.
"Dân chính cục?!" Lâm Khả Tâm ngạc nhiên nhìn anh: " Đi Dân Chính Cục làm gì?"
"Làm hôn thú"- Vẫn vậy, Tư Đồ Viêm chỉ nói ngắn gọn, kiểu như chỉ là chuyện nhỏ.
Chuyện này có thể nhỏ với anh nhưng với Lâm Khả Tâm mà nói là tin tức động trời.
Ác Ma Tổng Tài Anh Hổn ĐảnTác giả: Thuỷ Thường HựuTruyện Ngôn TìnhBan đêm yên tĩnh như mặt nước, ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào bên trong phòng ngủ, chiếu lên một đống hỗn độn. Lâm Khả Tâm nằm trên giường, nhắm chặt mắt lại, mày không khỏi co lại thành một đường thẳng tắp, điều này chứng tỏ giây phút này cô đang bị dày vò. Về phần người còn lại là Tư Đồ Viêm nằm bên cạnh cũng không nhúc nhích, anh nhìn chằm chằm vào Lâm Khả Tâm, ánh mắt giống như đang rình rập con mồi, tràn ngập sự thú vị. Tư Đồ Viêm tinh tế suy nghĩ về người trước mặt —— mái tóc đen óng xả dài của Lâm Khả Tâm, hé ra một gương mặt tinh xảo nhỏ nanh, đôi môi ướt mọng, như là vô cùng khao kháo hôn lên... này, hết thảy đều k*ch th*ch d*c v*ng của Tư Đồ Viêm. Bất quá, 2 người chẳng ai quen biết ai trước đó. Một tiếng trước, Lâm Khả Tâm vì tâm tình không tốt nên mới đến quán bar uống rượu giải sầu không nghĩ tới lại bị kẻ xấu hạ dược, thiếu chút nữa bị đối phương kéo đi, ngay tại thời khắc vạn phần nguy kịch này, đột nhiên hoàng tử Tư Đồ Viêm lại xuất hiện, cứu cô từ trong tay kẻ xấu ra… "Nói thế nào đây......Bọn anh rất giống nhau nhưng tính cách thì khác nhau rất nhiều, A Niệm là người theo truyền thống, nó là đứa tính cách tốt, ôn hoà thiện lương, không làm cho ba mẹ hay phải lo lắng."Nói đến người em họ của mình, Tư Đồ Viêm nở nụ cười ôn nhu, điều này làm cho Lâm Khả Tâm ngoài ý muốn, lúc này cô mới phát hiện ra là: Từ lúc cô quen biết anh đến giờ ít khi nào nghe anh nhắc đến gia đình của mình thậm chí không thấy ba mẹ của anh gọi tới...... thật không biết ba mẹ anh là người như thế nào?"Đúng rồi, em chưa bao giờ nghe anh nói về gia đình của anh, ba mẹ anh đâu? Tính cách họ ra sao?Có ở chung không?"Lâm Khả Tâm thấy Tư Đồ Viêm nói đến người em họ của mình vui vẻ như vậy nên cô tưởng anh sẽ cao hứng khi nhắc tới gia đình của mình, không nghĩ tới sau khi cô hỏi, sắc mặt anh liền thay đổi, cả người lạnh xuống.Thấy anh trầm mặc, cô không khỏi có chút kì quái."Anh sao vậy? Sao tự nhiên không nói gì? Em nói sai gì rồi sao? Hay là em hỏi những thứ không nên hỏi? Nếu em có làm thế thì em sẽ giải thích, đối......"Ba chữ 「 Thật xin lỗi 」 Lâm Khả Tâm còn chưa kịp nói xong, thì Tư Đồ Viêmđã lạnh lùng l* m*ng nói ra một câu: " Câm miệng." "Hả?""Anh nói, câm miệng." Tư Đồ Viêm liếc một cái sau đó ra lệnh: " Lâm Khả Tâm, em nhớ kĩ từ nay về sau không được chủ động hỏi chuyện của anh, có nghe không?""Được.” Lâm Khả Tâm tuy rằng bên ngoài đáp ứng nhưng trong lòng lại rối mờ rối mịt.Thật ra, cô cũng không có nói gì chỉ hỏi ba mẹ anh thế nào, sao anh lại nổi giận như vậy? Đúng là người quái dị, dừng một chút, trong lòng Lâm Khả Tâm lại nghĩ, thật biết cách làm cho người khác tò mò, rốt cuộc gia đình như thế nào lại nuôi dưỡng ra một đứa con như Tư Đồ Viêm chứ?Cứ như vậy, hai người không nnói thêm gì nữa, cho đến khi ăn xong, rồi về, ngồi trên xe, Lâm Khả Tâm nhìn ra ngoài cửa sổ bỗng phát hiện con đường không giống:" Aida, chúng ta không phải về nhà sao? Hiện tại còn đi đâu?"Tư Đồ Viêm như còn chưa nguôi giận, chỉ nói ra ba chữ: 「Dân Chính Cục 」."Dân chính cục?!" Lâm Khả Tâm ngạc nhiên nhìn anh: " Đi Dân Chính Cục làm gì?""Làm hôn thú"- Vẫn vậy, Tư Đồ Viêm chỉ nói ngắn gọn, kiểu như chỉ là chuyện nhỏ.Chuyện này có thể nhỏ với anh nhưng với Lâm Khả Tâm mà nói là tin tức động trời.