Ban đêm yên tĩnh như mặt nước, ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào bên trong phòng ngủ, chiếu lên một đống hỗn độn. Lâm Khả Tâm nằm trên giường, nhắm chặt mắt lại, mày không khỏi co lại thành một đường thẳng tắp, điều này chứng tỏ giây phút này cô đang bị dày vò. Về phần người còn lại là Tư Đồ Viêm nằm bên cạnh cũng không nhúc nhích, anh nhìn chằm chằm vào Lâm Khả Tâm, ánh mắt giống như đang rình rập con mồi, tràn ngập sự thú vị. Tư Đồ Viêm tinh tế suy nghĩ về người trước mặt —— mái tóc đen óng xả dài của Lâm Khả Tâm, hé ra một gương mặt tinh xảo nhỏ nanh, đôi môi ướt mọng, như là vô cùng khao kháo hôn lên... này, hết thảy đều k*ch th*ch d*c v*ng của Tư Đồ Viêm. Bất quá, 2 người chẳng ai quen biết ai trước đó. Một tiếng trước, Lâm Khả Tâm vì tâm tình không tốt nên mới đến quán bar uống rượu giải sầu không nghĩ tới lại bị kẻ xấu hạ dược, thiếu chút nữa bị đối phương kéo đi, ngay tại thời khắc vạn phần nguy kịch này, đột nhiên hoàng tử Tư Đồ Viêm lại xuất hiện, cứu cô từ trong tay kẻ xấu ra…

Chương 71: Cô có khả năng mong chờ cái gì đâu?

Ác Ma Tổng Tài Anh Hổn ĐảnTác giả: Thuỷ Thường HựuTruyện Ngôn TìnhBan đêm yên tĩnh như mặt nước, ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào bên trong phòng ngủ, chiếu lên một đống hỗn độn. Lâm Khả Tâm nằm trên giường, nhắm chặt mắt lại, mày không khỏi co lại thành một đường thẳng tắp, điều này chứng tỏ giây phút này cô đang bị dày vò. Về phần người còn lại là Tư Đồ Viêm nằm bên cạnh cũng không nhúc nhích, anh nhìn chằm chằm vào Lâm Khả Tâm, ánh mắt giống như đang rình rập con mồi, tràn ngập sự thú vị. Tư Đồ Viêm tinh tế suy nghĩ về người trước mặt —— mái tóc đen óng xả dài của Lâm Khả Tâm, hé ra một gương mặt tinh xảo nhỏ nanh, đôi môi ướt mọng, như là vô cùng khao kháo hôn lên... này, hết thảy đều k*ch th*ch d*c v*ng của Tư Đồ Viêm. Bất quá, 2 người chẳng ai quen biết ai trước đó. Một tiếng trước, Lâm Khả Tâm vì tâm tình không tốt nên mới đến quán bar uống rượu giải sầu không nghĩ tới lại bị kẻ xấu hạ dược, thiếu chút nữa bị đối phương kéo đi, ngay tại thời khắc vạn phần nguy kịch này, đột nhiên hoàng tử Tư Đồ Viêm lại xuất hiện, cứu cô từ trong tay kẻ xấu ra… "Nhưng mà đêm qua không phải anh đã muốn......" Lâm Khả Tâm nghiêng đầu sang một bên hỏi.Mà Tư Đồ Viêm đã cởi xong quần áo, không nói hai lời liền đặt cô dưới thân."Bây giờ trời còn sớm như vậy hay là thôi đi......" Lâm Khả Tâm muốn cự tuyệt nhưng anh căn bản không để ý tới những gì cô nói, anh bá đạo xé rách toàn bộ quần áo thành từng mảnh, sau đó mặc kệ cô có muốn hay không, anh điên cuồng như hổ đói mà ăn sạch sẽ."Không cần......Đau......"Sự khẩn cầu của Lâm Khả Tâm cũng không làm cho Tư Đồ Viêm dừng tay, màthậm chí còn k*ch th*ch động tác của anh ngày càng kịch liệt hơn, cô cau mày nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của anh, trên mặt mang theo chút phẫn nộ cùng tàn ác, sự ôn nhu của ngày hôm qua tìm một chút cũng không có.Trong lòng nói cho cô biết lúc này đây còn hơn là d*c v*ng, dường như anh đang đem cô ra để phát tiết cái gì đó, ý thức được anh thuần tuý đem cô thành công cụ cho anh phát tiết, cô bỗng cảm thấy thật buồn cười, mà cũng đúng thôi, từ ngày đầu tiên quen biết anh, anh chính là người lãnh khốc vô tình lại khó có thể nắm bắt, cho nên cô làm sao có thể chờ mong anh sẽ vì cô mà thay đổi? Mà cuộc hôn nhân này, cô có năng lực chờ mong cái gì đâu?Sau khi phát tiết xong, Tư Đồ Viêm đứng dậy tắm rửa, còn Lâm Khả Tâm không nhúc nhích nằm trên giường, ánh mắt giống như không có tiêu cự, không nhớ rõ anh đã phát tiết bao nhiêu lần, cô chỉ biết h* th*n đau đến tê điếng.. Lòng cô bây giờ đã không còn cảm giác gì nữa..Tắm xong, ánh mắt Tư Đồ Viêm thấy Lâm Khả Tâm trống rỗng nằm trên giường, liền nói một câu: " Anh đi công tác, ba ngày này em ở nhà cho anh, nếu để anh biết em dám tự tiện ra ngoài, hậu quả em hiểu rõ." Nói xong, anh đóng cửa lại, để cho một mình cô đối mặt với cả phòng trống không.Lâm Khả Tâm nằm trên giường từ giữa trưa cho đến tối mới bước xuống, hơn nữa chỉ cần động một cái thì cả người liền đau nhức.Bởi vì không có tâm tình và sức lực để nấu cơm nên cô đi tắm rửa, rồi tuỳ tiện lấy chút gì đó mà ăn.Ngồi trên sofa, vô tình cô nhìn thấy hôn thú rớt ngay cửa, cô đứng dậy nhặt lên, cô mở ra nhìn thấy chữ kí của chính mình rốt cuộc nhịn không được nước mắt liền chảy ra.Thì ra ngoài hôn thú giá rẻ, ngay cả hôn nhân của chính cô cũng rẻ như vậy.

"Nhưng mà đêm qua không phải anh đã muốn......" Lâm Khả Tâm nghiêng đầu sang một bên hỏi.

Mà Tư Đồ Viêm đã cởi xong quần áo, không nói hai lời liền đặt cô dưới thân.

"Bây giờ trời còn sớm như vậy hay là thôi đi......" Lâm Khả Tâm muốn cự tuyệt nhưng anh căn bản không để ý tới những gì cô nói, anh bá đạo xé rách toàn bộ quần áo thành từng mảnh, sau đó mặc kệ cô có muốn hay không, anh điên cuồng như hổ đói mà ăn sạch sẽ.

"Không cần......Đau......"

Sự khẩn cầu của Lâm Khả Tâm cũng không làm cho Tư Đồ Viêm dừng tay, mà

thậm chí còn k*ch th*ch động tác của anh ngày càng kịch liệt hơn, cô cau mày nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của anh, trên mặt mang theo chút phẫn nộ cùng tàn ác, sự ôn nhu của ngày hôm qua tìm một chút cũng không có.

Trong lòng nói cho cô biết lúc này đây còn hơn là d*c v*ng, dường như anh đang đem cô ra để phát tiết cái gì đó, ý thức được anh thuần tuý đem cô thành công cụ cho anh phát tiết, cô bỗng cảm thấy thật buồn cười, mà cũng đúng thôi, từ ngày đầu tiên quen biết anh, anh chính là người lãnh khốc vô tình lại khó có thể nắm bắt, cho nên cô làm sao có thể chờ mong anh sẽ vì cô mà thay đổi? Mà cuộc hôn nhân này, cô có năng lực chờ mong cái gì đâu?

Sau khi phát tiết xong, Tư Đồ Viêm đứng dậy tắm rửa, còn Lâm Khả Tâm không nhúc nhích nằm trên giường, ánh mắt giống như không có tiêu cự, không nhớ rõ anh đã phát tiết bao nhiêu lần, cô chỉ biết h* th*n đau đến tê điếng.. Lòng cô bây giờ đã không còn cảm giác gì nữa..

Tắm xong, ánh mắt Tư Đồ Viêm thấy Lâm Khả Tâm trống rỗng nằm trên giường

, liền nói một câu: " Anh đi công tác, ba ngày này em ở nhà cho anh, nếu để anh biết em dám tự tiện ra ngoài, hậu quả em hiểu rõ." Nói xong, anh đóng cửa lại, để cho một mình cô đối mặt với cả phòng trống không.

Lâm Khả Tâm nằm trên giường từ giữa trưa cho đến tối mới bước xuống, hơn nữa chỉ cần động một cái thì cả người liền đau nhức.

Bởi vì không có tâm tình và sức lực để nấu cơm nên cô đi tắm rửa, rồi tuỳ tiện lấy chút gì đó mà ăn.

Ngồi trên sofa, vô tình cô nhìn thấy hôn thú rớt ngay cửa, cô đứng dậy nhặt lên, cô mở ra nhìn thấy chữ kí của chính mình rốt cuộc nhịn không được nước mắt liền chảy ra.

Thì ra ngoài hôn thú giá rẻ, ngay cả hôn nhân của chính cô cũng rẻ như vậy.

Ác Ma Tổng Tài Anh Hổn ĐảnTác giả: Thuỷ Thường HựuTruyện Ngôn TìnhBan đêm yên tĩnh như mặt nước, ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào bên trong phòng ngủ, chiếu lên một đống hỗn độn. Lâm Khả Tâm nằm trên giường, nhắm chặt mắt lại, mày không khỏi co lại thành một đường thẳng tắp, điều này chứng tỏ giây phút này cô đang bị dày vò. Về phần người còn lại là Tư Đồ Viêm nằm bên cạnh cũng không nhúc nhích, anh nhìn chằm chằm vào Lâm Khả Tâm, ánh mắt giống như đang rình rập con mồi, tràn ngập sự thú vị. Tư Đồ Viêm tinh tế suy nghĩ về người trước mặt —— mái tóc đen óng xả dài của Lâm Khả Tâm, hé ra một gương mặt tinh xảo nhỏ nanh, đôi môi ướt mọng, như là vô cùng khao kháo hôn lên... này, hết thảy đều k*ch th*ch d*c v*ng của Tư Đồ Viêm. Bất quá, 2 người chẳng ai quen biết ai trước đó. Một tiếng trước, Lâm Khả Tâm vì tâm tình không tốt nên mới đến quán bar uống rượu giải sầu không nghĩ tới lại bị kẻ xấu hạ dược, thiếu chút nữa bị đối phương kéo đi, ngay tại thời khắc vạn phần nguy kịch này, đột nhiên hoàng tử Tư Đồ Viêm lại xuất hiện, cứu cô từ trong tay kẻ xấu ra… "Nhưng mà đêm qua không phải anh đã muốn......" Lâm Khả Tâm nghiêng đầu sang một bên hỏi.Mà Tư Đồ Viêm đã cởi xong quần áo, không nói hai lời liền đặt cô dưới thân."Bây giờ trời còn sớm như vậy hay là thôi đi......" Lâm Khả Tâm muốn cự tuyệt nhưng anh căn bản không để ý tới những gì cô nói, anh bá đạo xé rách toàn bộ quần áo thành từng mảnh, sau đó mặc kệ cô có muốn hay không, anh điên cuồng như hổ đói mà ăn sạch sẽ."Không cần......Đau......"Sự khẩn cầu của Lâm Khả Tâm cũng không làm cho Tư Đồ Viêm dừng tay, màthậm chí còn k*ch th*ch động tác của anh ngày càng kịch liệt hơn, cô cau mày nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của anh, trên mặt mang theo chút phẫn nộ cùng tàn ác, sự ôn nhu của ngày hôm qua tìm một chút cũng không có.Trong lòng nói cho cô biết lúc này đây còn hơn là d*c v*ng, dường như anh đang đem cô ra để phát tiết cái gì đó, ý thức được anh thuần tuý đem cô thành công cụ cho anh phát tiết, cô bỗng cảm thấy thật buồn cười, mà cũng đúng thôi, từ ngày đầu tiên quen biết anh, anh chính là người lãnh khốc vô tình lại khó có thể nắm bắt, cho nên cô làm sao có thể chờ mong anh sẽ vì cô mà thay đổi? Mà cuộc hôn nhân này, cô có năng lực chờ mong cái gì đâu?Sau khi phát tiết xong, Tư Đồ Viêm đứng dậy tắm rửa, còn Lâm Khả Tâm không nhúc nhích nằm trên giường, ánh mắt giống như không có tiêu cự, không nhớ rõ anh đã phát tiết bao nhiêu lần, cô chỉ biết h* th*n đau đến tê điếng.. Lòng cô bây giờ đã không còn cảm giác gì nữa..Tắm xong, ánh mắt Tư Đồ Viêm thấy Lâm Khả Tâm trống rỗng nằm trên giường, liền nói một câu: " Anh đi công tác, ba ngày này em ở nhà cho anh, nếu để anh biết em dám tự tiện ra ngoài, hậu quả em hiểu rõ." Nói xong, anh đóng cửa lại, để cho một mình cô đối mặt với cả phòng trống không.Lâm Khả Tâm nằm trên giường từ giữa trưa cho đến tối mới bước xuống, hơn nữa chỉ cần động một cái thì cả người liền đau nhức.Bởi vì không có tâm tình và sức lực để nấu cơm nên cô đi tắm rửa, rồi tuỳ tiện lấy chút gì đó mà ăn.Ngồi trên sofa, vô tình cô nhìn thấy hôn thú rớt ngay cửa, cô đứng dậy nhặt lên, cô mở ra nhìn thấy chữ kí của chính mình rốt cuộc nhịn không được nước mắt liền chảy ra.Thì ra ngoài hôn thú giá rẻ, ngay cả hôn nhân của chính cô cũng rẻ như vậy.

Chương 71: Cô có khả năng mong chờ cái gì đâu?