Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…
Chương 359: Hóa ra chú tên Bắc Bắc
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Tiên sinh, chúng ta cần phải đi.”Tần Hãn cực kỳ không thể tưởng tượng, mấy năm nay Sở Ngự Bắc biến hóa quá lớn, sau khi nắm giữ thực quyền, sấm rền gió cuốn, sát phạt quyết đoán, thành viên nội các gần như đều bị anh thay đổi máu một lần.Hiện giờ tuyệt đối là bá chủ nói một không hai của Bắc Thần Quốc, đến Minh Lãng cũng không dám đụng vào mũi nhọn này chút nào.Chỉ là, người càng ngày càng lạnh băng, càng ngày càng vô tình.Tần Hãn nghĩ, vương giả, chú định đều là cô độc đi.Sở Ngự Bắc nhìn quanh bốn phía một chút, tựa hồ không có nhìn thấy người nhà của đứa bé này gần đây, lại kiên nhẫn hỏi một lần, “Người bạn nhỏ, người nhà của con đâu?”“Người nhà……”Lộ Bảo Bối cắn cắn ngón tay đô đô, xuẩn manh xuẩn manh, tựa hồ không rõ Sở Ngự Bắc đang nói cái gì.Sở Ngự Bắc nhíu mày, bé trai thoạt nhìn thông minh như thế, lại có thể không hiểu được người nhà là cái gì sao?“Vậy con tên là gì?”Lộ Tình Không trốn ở một bên nhìn lén, trái tim đều treo lên cổ họng.Cô trăm triệu không nghĩ tới, mới ngày đầu tiên về nước, còn chưa ra sân bay liền đụng phải Sở Ngự Bắc.Này chẳng may Lộ Bảo Bối nói ra tên của mình, một khi anh nổi lên lòng nghi ngờ, hỏi lại tên mẹ thằng bé, bí mật ẩn dấu bốn năm này, đại khái lập tức liền sẽ lộ ra ngoài ánh sáng.Lần này cô trở về, cũng không phải là vì tìm phiền toái cho anh.Lộ Bảo Bối chớp mắt to, rất vui lòng trả lời vấn đề này của anh, “Con tên Bảo Bối nga.”Nghe được bé trả lời như thế, tâm treo lên của Tình Không hơi thả lỏng một chút.Sở Ngự Bắc phỏng chừng mọi người đều gọi bé trai này là Bảo Bối, cho nên anh mới nói như thế.“Chú soái cao chú tên là gì?”“Sở Ngự Bắc.”“A, hóa ra chú tên Bắc Bắc nha, dễ nghe!”
Editor: May
“Tiên sinh, chúng ta cần phải đi.”
Tần Hãn cực kỳ không thể tưởng tượng, mấy năm nay Sở Ngự Bắc biến hóa quá lớn, sau khi nắm giữ thực quyền, sấm rền gió cuốn, sát phạt quyết đoán, thành viên nội các gần như đều bị anh thay đổi máu một lần.
Hiện giờ tuyệt đối là bá chủ nói một không hai của Bắc Thần Quốc, đến Minh Lãng cũng không dám đụng vào mũi nhọn này chút nào.
Chỉ là, người càng ngày càng lạnh băng, càng ngày càng vô tình.
Tần Hãn nghĩ, vương giả, chú định đều là cô độc đi.
Sở Ngự Bắc nhìn quanh bốn phía một chút, tựa hồ không có nhìn thấy người nhà của đứa bé này gần đây, lại kiên nhẫn hỏi một lần, “Người bạn nhỏ, người nhà của con đâu?”
“Người nhà……”
Lộ Bảo Bối cắn cắn ngón tay đô đô, xuẩn manh xuẩn manh, tựa hồ không rõ Sở Ngự Bắc đang nói cái gì.
Sở Ngự Bắc nhíu mày, bé trai thoạt nhìn thông minh như thế, lại có thể không hiểu được người nhà là cái gì sao?
“Vậy con tên là gì?”
Lộ Tình Không trốn ở một bên nhìn lén, trái tim đều treo lên cổ họng.
Cô trăm triệu không nghĩ tới, mới ngày đầu tiên về nước, còn chưa ra sân bay liền đụng phải Sở Ngự Bắc.
Này chẳng may Lộ Bảo Bối nói ra tên của mình, một khi anh nổi lên lòng nghi ngờ, hỏi lại tên mẹ thằng bé, bí mật ẩn dấu bốn năm này, đại khái lập tức liền sẽ lộ ra ngoài ánh sáng.
Lần này cô trở về, cũng không phải là vì tìm phiền toái cho anh.
Lộ Bảo Bối chớp mắt to, rất vui lòng trả lời vấn đề này của anh, “Con tên Bảo Bối nga.”
Nghe được bé trả lời như thế, tâm treo lên của Tình Không hơi thả lỏng một chút.
Sở Ngự Bắc phỏng chừng mọi người đều gọi bé trai này là Bảo Bối, cho nên anh mới nói như thế.
“Chú soái cao chú tên là gì?”
“Sở Ngự Bắc.”
“A, hóa ra chú tên Bắc Bắc nha, dễ nghe!”
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Tiên sinh, chúng ta cần phải đi.”Tần Hãn cực kỳ không thể tưởng tượng, mấy năm nay Sở Ngự Bắc biến hóa quá lớn, sau khi nắm giữ thực quyền, sấm rền gió cuốn, sát phạt quyết đoán, thành viên nội các gần như đều bị anh thay đổi máu một lần.Hiện giờ tuyệt đối là bá chủ nói một không hai của Bắc Thần Quốc, đến Minh Lãng cũng không dám đụng vào mũi nhọn này chút nào.Chỉ là, người càng ngày càng lạnh băng, càng ngày càng vô tình.Tần Hãn nghĩ, vương giả, chú định đều là cô độc đi.Sở Ngự Bắc nhìn quanh bốn phía một chút, tựa hồ không có nhìn thấy người nhà của đứa bé này gần đây, lại kiên nhẫn hỏi một lần, “Người bạn nhỏ, người nhà của con đâu?”“Người nhà……”Lộ Bảo Bối cắn cắn ngón tay đô đô, xuẩn manh xuẩn manh, tựa hồ không rõ Sở Ngự Bắc đang nói cái gì.Sở Ngự Bắc nhíu mày, bé trai thoạt nhìn thông minh như thế, lại có thể không hiểu được người nhà là cái gì sao?“Vậy con tên là gì?”Lộ Tình Không trốn ở một bên nhìn lén, trái tim đều treo lên cổ họng.Cô trăm triệu không nghĩ tới, mới ngày đầu tiên về nước, còn chưa ra sân bay liền đụng phải Sở Ngự Bắc.Này chẳng may Lộ Bảo Bối nói ra tên của mình, một khi anh nổi lên lòng nghi ngờ, hỏi lại tên mẹ thằng bé, bí mật ẩn dấu bốn năm này, đại khái lập tức liền sẽ lộ ra ngoài ánh sáng.Lần này cô trở về, cũng không phải là vì tìm phiền toái cho anh.Lộ Bảo Bối chớp mắt to, rất vui lòng trả lời vấn đề này của anh, “Con tên Bảo Bối nga.”Nghe được bé trả lời như thế, tâm treo lên của Tình Không hơi thả lỏng một chút.Sở Ngự Bắc phỏng chừng mọi người đều gọi bé trai này là Bảo Bối, cho nên anh mới nói như thế.“Chú soái cao chú tên là gì?”“Sở Ngự Bắc.”“A, hóa ra chú tên Bắc Bắc nha, dễ nghe!”