Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 361: Mẹ nó là ai?

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayLần này Lộ Bảo Bối không ngừng gật đầu, “Con nhớ rõ, con nhớ rõ……”Tình Không che miệng lại, Lộ Bảo Bối xuẩn manh này, sẽ không thật sự lập tức liền bán cô chứ?Từng nói với nó bao nhiêu lần đừng tùy tiện đến gần người xa lạ, sao lại không nghe chứ?Nghĩ lại, Sở Ngự Bắc và Lộ Bảo Bối, rốt cuộc có tính là người xa lạ không?Tình Không trộm nhìn mặt mày tinh xảo nhưng lạnh lùng kia, trong lòng nổi lên chua xót.“Bảo bối, hóa ra con ở chỗ này a? Hại mẹ nuôi phải tìm một lúc, nên đánh mông nha!”Tính tình hấp tấp, sạch sẽ lưu loát, khi thì động kinh này, tự nhiên chính là mẹ nuôi Lộ Bảo Bối sợ nhất lại yêu nhất, Diệp Nam Sanh tới, đồng thời tới, còn có tiểu tướng quân bé tâm tâm niệm niệm.Lộ Bảo Bối nhanh chóng che lại mông nhỏ của mình, lắc đầu, “Mẹ nuôi, con là nam tử hán, không thể đét mông, tiểu tướng quân, tớ rất nhớ cậu nha.”Lộ Bảo Bối nhìn thấy tiểu tướng quân, quyết đoán từ bỏ chú soái cao, nhào tới.“Di, Tổng Thống đại nhân, sao ngài lại ở chỗ này?” Diệp Nam Sanh thần kinh hề hề mà nhìn chung quanh,“Đây là cải trang đi tuần?”Sở Ngự Bắc tự nhiên sẽ không trả lời vấn đề cô, hỏi ngược lại, “Cô là mẹ nuôi bé trai này?”“Có vấn đề gì? Tôi không giống sao?”Sở Ngự Bắc quét quét bé trai còn chưa cao bằng Husky kia, lại hỏi, “Mẹ nó là ai?”Diệp Nam Sanh để sát vào anh, thần thần bí bí mà hỏi lại, “Như thế nào? Thấy người ta manh như vậy, anh cũng muốn nhận làm con nuôi sao? “Nói xong, cô lầm bầm lầu bầu vẫy vẫy tay, “Vậy không được, rối loạn bối phận?”Sở Ngự Bắc nhíu mày.Diệp Nam Sanh tự biết nói sai lời nói, mặt không đỏ thở không gấp mà lấp l**m, “Cha nuôi con nuôi tôi tự nhiên chỉ có thể là anh Mặc nhà tôi, anh không được.”Sở Ngự Bắc sợ nhất là giao tiếp với loại người thần kinh thô này, lúc Tình Không vừa mới đi, anh đi tìm Diệp Nam Sanh vài lần, đều không chiếm được đáp án mình muốn.

Editor: May

Lần này Lộ Bảo Bối không ngừng gật đầu, “Con nhớ rõ, con nhớ rõ……”

Tình Không che miệng lại, Lộ Bảo Bối xuẩn manh này, sẽ không thật sự lập tức liền bán cô chứ?

Từng nói với nó bao nhiêu lần đừng tùy tiện đến gần người xa lạ, sao lại không nghe chứ?

Nghĩ lại, Sở Ngự Bắc và Lộ Bảo Bối, rốt cuộc có tính là người xa lạ không?

Tình Không trộm nhìn mặt mày tinh xảo nhưng lạnh lùng kia, trong lòng nổi lên chua xót.

“Bảo bối, hóa ra con ở chỗ này a? Hại mẹ nuôi phải tìm một lúc, nên đánh mông nha!”

Tính tình hấp tấp, sạch sẽ lưu loát, khi thì động kinh này, tự nhiên chính là mẹ nuôi Lộ Bảo Bối sợ nhất lại yêu nhất, Diệp Nam Sanh tới, đồng thời tới, còn có tiểu tướng quân bé tâm tâm niệm niệm.

Lộ Bảo Bối nhanh chóng che lại mông nhỏ của mình, lắc đầu, “Mẹ nuôi, con là nam tử hán, không thể đét mông, tiểu tướng quân, tớ rất nhớ cậu nha.”

Lộ Bảo Bối nhìn thấy tiểu tướng quân, quyết đoán từ bỏ chú soái cao, nhào tới.

“Di, Tổng Thống đại nhân, sao ngài lại ở chỗ này?” Diệp Nam Sanh thần kinh hề hề mà nhìn chung quanh,

“Đây là cải trang đi tuần?”

Sở Ngự Bắc tự nhiên sẽ không trả lời vấn đề cô, hỏi ngược lại, “Cô là mẹ nuôi bé trai này?”

“Có vấn đề gì? Tôi không giống sao?”

Sở Ngự Bắc quét quét bé trai còn chưa cao bằng Husky kia, lại hỏi, “Mẹ nó là ai?”

Diệp Nam Sanh để sát vào anh, thần thần bí bí mà hỏi lại, “Như thế nào? Thấy người ta manh như vậy, anh cũng muốn nhận làm con nuôi sao? “

Nói xong, cô lầm bầm lầu bầu vẫy vẫy tay, “Vậy không được, rối loạn bối phận?”

Sở Ngự Bắc nhíu mày.

Diệp Nam Sanh tự biết nói sai lời nói, mặt không đỏ thở không gấp mà lấp l**m, “Cha nuôi con nuôi tôi tự nhiên chỉ có thể là anh Mặc nhà tôi, anh không được.”

Sở Ngự Bắc sợ nhất là giao tiếp với loại người thần kinh thô này, lúc Tình Không vừa mới đi, anh đi tìm Diệp Nam Sanh vài lần, đều không chiếm được đáp án mình muốn.

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayLần này Lộ Bảo Bối không ngừng gật đầu, “Con nhớ rõ, con nhớ rõ……”Tình Không che miệng lại, Lộ Bảo Bối xuẩn manh này, sẽ không thật sự lập tức liền bán cô chứ?Từng nói với nó bao nhiêu lần đừng tùy tiện đến gần người xa lạ, sao lại không nghe chứ?Nghĩ lại, Sở Ngự Bắc và Lộ Bảo Bối, rốt cuộc có tính là người xa lạ không?Tình Không trộm nhìn mặt mày tinh xảo nhưng lạnh lùng kia, trong lòng nổi lên chua xót.“Bảo bối, hóa ra con ở chỗ này a? Hại mẹ nuôi phải tìm một lúc, nên đánh mông nha!”Tính tình hấp tấp, sạch sẽ lưu loát, khi thì động kinh này, tự nhiên chính là mẹ nuôi Lộ Bảo Bối sợ nhất lại yêu nhất, Diệp Nam Sanh tới, đồng thời tới, còn có tiểu tướng quân bé tâm tâm niệm niệm.Lộ Bảo Bối nhanh chóng che lại mông nhỏ của mình, lắc đầu, “Mẹ nuôi, con là nam tử hán, không thể đét mông, tiểu tướng quân, tớ rất nhớ cậu nha.”Lộ Bảo Bối nhìn thấy tiểu tướng quân, quyết đoán từ bỏ chú soái cao, nhào tới.“Di, Tổng Thống đại nhân, sao ngài lại ở chỗ này?” Diệp Nam Sanh thần kinh hề hề mà nhìn chung quanh,“Đây là cải trang đi tuần?”Sở Ngự Bắc tự nhiên sẽ không trả lời vấn đề cô, hỏi ngược lại, “Cô là mẹ nuôi bé trai này?”“Có vấn đề gì? Tôi không giống sao?”Sở Ngự Bắc quét quét bé trai còn chưa cao bằng Husky kia, lại hỏi, “Mẹ nó là ai?”Diệp Nam Sanh để sát vào anh, thần thần bí bí mà hỏi lại, “Như thế nào? Thấy người ta manh như vậy, anh cũng muốn nhận làm con nuôi sao? “Nói xong, cô lầm bầm lầu bầu vẫy vẫy tay, “Vậy không được, rối loạn bối phận?”Sở Ngự Bắc nhíu mày.Diệp Nam Sanh tự biết nói sai lời nói, mặt không đỏ thở không gấp mà lấp l**m, “Cha nuôi con nuôi tôi tự nhiên chỉ có thể là anh Mặc nhà tôi, anh không được.”Sở Ngự Bắc sợ nhất là giao tiếp với loại người thần kinh thô này, lúc Tình Không vừa mới đi, anh đi tìm Diệp Nam Sanh vài lần, đều không chiếm được đáp án mình muốn.

Chương 361: Mẹ nó là ai?