“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…
Chương 159: Vì hắn cởi áo nới dây lưng
Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… "Vậy cũng không được." Phượng Thiên Vũ cười híp mắt nhìn nàng, một chút đường sống thương lượng cũng không có: "Ban đầu ta cũng không có thị nữ bên người, chỉ có thị thiếp, chẳng lẽ —— Nàng muốn để cho các nàng ấy đến hầu hạ ta?" Trong tròng mắt của Phượng Thiên Vũ lóe lên ánh sáng nguy hiểm."Cái kia...... Tùy tiện......" Cũng không biết là vì sao, trong lòng Long Phù Nguyệt dâng lên một loại cảm giác quái dị chưa bao giờ có, giống như tức giận, lại như có chút đố kỵ......Đố kỵ?! Long Phù Nguyệt bị cảm xúc kia làm kinh hoàng.Ông trời, chính mình sẽ không thật sự thích tên phong lưu háo sắc này chứ chứ?Nàng bị ý nghĩ của chính mình dọa sợ, trên mặt đỏ tươi một mảnh.Ngón tay thon dài trắng nõn của Phượng Thiên Vũ nhẹ nâng cằm của nàng, ánh sáng trong đôi mắt sâu như biển, lưu chuyển không chừng, lóe lên cực kì nguy hiểm: "Tùy tiện? Tiểu nha đầu, nàng lặp lại lần nữa thử xem?!" Ngón tay của hắn lướt qua môi của nàng, hơi hơi cúi đầu xuống, môi của hắn lại sát nàng vài phần, theo nàng không tinh xác thực nhìn ra, cách đôi môi của nàng khoảng cách mấy cm.Long Phù Nguyệt kìm lòng không đậu nuốt nước miếng một chút, con thỏ một lòng dường như nhảy không ngừng.Nữ nhân tốt không ăn thiệt thòi trước mắt! Từ để cho người khác thị tẩm cũng không dám nói ra nữa. Cười vẻ mặt chân chó, suýt nữa cười như đóa hoa nở trước mặt hắn: "Đâu có, đâu có, ta là thị nữ duy nhất bên người của ngươi nha, yên tâm, ta sẽ làm tốt bổn phận của ta, sẽ không lại để cho người khác chiếm đi. Ừm, cái kia, ta đầu tiên nói trước, ta chỉ là hầu hạ bắt đầu cuộc sống hàng ngày của ngươi nga, cũng không bao gồm chuyện khác......"Phượng Thiên Vũ hài lòng gật gật đầu: "Ừ, như thế mới ngoan." Hắn vươn cánh tay ra: "Tốt, trước thay quần áo ta đi."Long Phù Nguyệt âm thầm cắn chặt răng: "Con bà nó, trách không được người ta nói Vương gia cổ đại đều là ký sinh trùng, ngay cả mặc quần áo cũng muốn người ta giúp......Bất quá, những lời nói này đó nàng cũng vẻn vẹn dám ở trong bụng oán thầm, cũng không dám nói ra. Kiên trì đi lên phía trước, giúp hắn cởi áo nới dây lưng......Vì thế, cuộc sống thị nữ bên người của Long Phù Nguyệt chính thức mở màn.Thời gian giống như nước chảy, đảo mắt trôi qua hơn mười ngày, Long Phù Nguyệt cũng dần dần thích ứng loại cuộc sống thị nữ này, nàng cùng hắn đồng nằm một phòng, nàng ngủ ở giường ngoài, hắn ngủ ở giường trong, không xâm phạm lẫn nhau, cũng là bình an vô sự.
"Vậy cũng không được." Phượng Thiên Vũ cười híp mắt nhìn nàng, một chút đường sống thương lượng cũng không có: "Ban đầu ta cũng không có thị nữ bên người, chỉ có thị thiếp, chẳng lẽ —— Nàng muốn để cho các nàng ấy đến hầu hạ ta?" Trong tròng mắt của Phượng Thiên Vũ lóe lên ánh sáng nguy hiểm.
"Cái kia...... Tùy tiện......" Cũng không biết là vì sao, trong lòng Long Phù Nguyệt dâng lên một loại cảm giác quái dị chưa bao giờ có, giống như tức giận, lại như có chút đố kỵ......
Đố kỵ?! Long Phù Nguyệt bị cảm xúc kia làm kinh hoàng.
Ông trời, chính mình sẽ không thật sự thích tên phong lưu háo sắc này chứ chứ?
Nàng bị ý nghĩ của chính mình dọa sợ, trên mặt đỏ tươi một mảnh.
Ngón tay thon dài trắng nõn của Phượng Thiên Vũ nhẹ nâng cằm của nàng, ánh sáng trong đôi mắt sâu như biển, lưu chuyển không chừng, lóe lên cực kì nguy hiểm: "Tùy tiện? Tiểu nha đầu, nàng lặp lại lần nữa thử xem?!" Ngón tay của hắn lướt qua môi của nàng, hơi hơi cúi đầu xuống, môi của hắn lại sát nàng vài phần, theo nàng không tinh xác thực nhìn ra, cách đôi môi của nàng khoảng cách mấy cm.
Long Phù Nguyệt kìm lòng không đậu nuốt nước miếng một chút, con thỏ một lòng dường như nhảy không ngừng.
Nữ nhân tốt không ăn thiệt thòi trước mắt! Từ để cho người khác thị tẩm cũng không dám nói ra nữa. Cười vẻ mặt chân chó, suýt nữa cười như đóa hoa nở trước mặt hắn: "Đâu có, đâu có, ta là thị nữ duy nhất bên người của ngươi nha, yên tâm, ta sẽ làm tốt bổn phận của ta, sẽ không lại để cho người khác chiếm đi. Ừm, cái kia, ta đầu tiên nói trước, ta chỉ là hầu hạ bắt đầu cuộc sống hàng ngày của ngươi nga, cũng không bao gồm chuyện khác......"
Phượng Thiên Vũ hài lòng gật gật đầu: "Ừ, như thế mới ngoan." Hắn vươn cánh tay ra: "Tốt, trước thay quần áo ta đi."
Long Phù Nguyệt âm thầm cắn chặt răng: "Con bà nó, trách không được người ta nói Vương gia cổ đại đều là ký sinh trùng, ngay cả mặc quần áo cũng muốn người ta giúp......
Bất quá, những lời nói này đó nàng cũng vẻn vẹn dám ở trong bụng oán thầm, cũng không dám nói ra. Kiên trì đi lên phía trước, giúp hắn cởi áo nới dây lưng......
Vì thế, cuộc sống thị nữ bên người của Long Phù Nguyệt chính thức mở màn.
Thời gian giống như nước chảy, đảo mắt trôi qua hơn mười ngày, Long Phù Nguyệt cũng dần dần thích ứng loại cuộc sống thị nữ này, nàng cùng hắn đồng nằm một phòng, nàng ngủ ở giường ngoài, hắn ngủ ở giường trong, không xâm phạm lẫn nhau, cũng là bình an vô sự.
Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… "Vậy cũng không được." Phượng Thiên Vũ cười híp mắt nhìn nàng, một chút đường sống thương lượng cũng không có: "Ban đầu ta cũng không có thị nữ bên người, chỉ có thị thiếp, chẳng lẽ —— Nàng muốn để cho các nàng ấy đến hầu hạ ta?" Trong tròng mắt của Phượng Thiên Vũ lóe lên ánh sáng nguy hiểm."Cái kia...... Tùy tiện......" Cũng không biết là vì sao, trong lòng Long Phù Nguyệt dâng lên một loại cảm giác quái dị chưa bao giờ có, giống như tức giận, lại như có chút đố kỵ......Đố kỵ?! Long Phù Nguyệt bị cảm xúc kia làm kinh hoàng.Ông trời, chính mình sẽ không thật sự thích tên phong lưu háo sắc này chứ chứ?Nàng bị ý nghĩ của chính mình dọa sợ, trên mặt đỏ tươi một mảnh.Ngón tay thon dài trắng nõn của Phượng Thiên Vũ nhẹ nâng cằm của nàng, ánh sáng trong đôi mắt sâu như biển, lưu chuyển không chừng, lóe lên cực kì nguy hiểm: "Tùy tiện? Tiểu nha đầu, nàng lặp lại lần nữa thử xem?!" Ngón tay của hắn lướt qua môi của nàng, hơi hơi cúi đầu xuống, môi của hắn lại sát nàng vài phần, theo nàng không tinh xác thực nhìn ra, cách đôi môi của nàng khoảng cách mấy cm.Long Phù Nguyệt kìm lòng không đậu nuốt nước miếng một chút, con thỏ một lòng dường như nhảy không ngừng.Nữ nhân tốt không ăn thiệt thòi trước mắt! Từ để cho người khác thị tẩm cũng không dám nói ra nữa. Cười vẻ mặt chân chó, suýt nữa cười như đóa hoa nở trước mặt hắn: "Đâu có, đâu có, ta là thị nữ duy nhất bên người của ngươi nha, yên tâm, ta sẽ làm tốt bổn phận của ta, sẽ không lại để cho người khác chiếm đi. Ừm, cái kia, ta đầu tiên nói trước, ta chỉ là hầu hạ bắt đầu cuộc sống hàng ngày của ngươi nga, cũng không bao gồm chuyện khác......"Phượng Thiên Vũ hài lòng gật gật đầu: "Ừ, như thế mới ngoan." Hắn vươn cánh tay ra: "Tốt, trước thay quần áo ta đi."Long Phù Nguyệt âm thầm cắn chặt răng: "Con bà nó, trách không được người ta nói Vương gia cổ đại đều là ký sinh trùng, ngay cả mặc quần áo cũng muốn người ta giúp......Bất quá, những lời nói này đó nàng cũng vẻn vẹn dám ở trong bụng oán thầm, cũng không dám nói ra. Kiên trì đi lên phía trước, giúp hắn cởi áo nới dây lưng......Vì thế, cuộc sống thị nữ bên người của Long Phù Nguyệt chính thức mở màn.Thời gian giống như nước chảy, đảo mắt trôi qua hơn mười ngày, Long Phù Nguyệt cũng dần dần thích ứng loại cuộc sống thị nữ này, nàng cùng hắn đồng nằm một phòng, nàng ngủ ở giường ngoài, hắn ngủ ở giường trong, không xâm phạm lẫn nhau, cũng là bình an vô sự.