“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…
Chương 629: Đam mê không thể nói cùng người khác
Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Là nên cao hứng sự si tình của hắn, hay là nên vì chính mình cảm thấy bi ai?Hi vọng hắn cả đời chỉ cưới một mình nàng, đối tốt với một mình nàng.Nay hắn đã làm được, nhưng linh hồn trong thân thể kia đã không phải là nàng......Đại Vũ Mao, chẳng lẽ ngươi thật không nhìn ra thân mình kia đã không phải là ta? Vẫn cùng nàng có đứa nhỏ......Miệng ngươi luôn nói yêu ta, vậy ngươi rốt cuộc yêu là thân thể kia, hay là ta vậy?Trong lòng Long Phù Nguyệt vạn phần rối rắm, hốc mắt nóng lên, nước mắt suýt nữa tràn mi chảy ra.Hoa Bão Nguyệt nói nàng vừa thẹn lại quẫn, xấu hổ tới cực điểm, nàng ngược lại bỗng nhiên bình tĩnh.Bị động bị đánh không phải là tác phong của nàng, nàng muốn phản kích đến cùng!Nàng hít một hơi dài, hướng về phía Phượng Thiên Vũ cười nhẹ một tiếng: "Hoa đại ca thích cùng người nói đùa, Cửu vương gia đừng để ở trong lòng. Hắn có chút đam mê không thể nói cùng người khác...... Nên lấy ta làm ngụy trang đây."Những lời này của nàng dị thường mờ ám, Hoa Bão Nguyệt sững sờ một chút, đưa mắt liếc nhìn Long Phù Nguyệt: "Nha đầu, ta có cái đam mê gì không thể nói cùng người khác? Tại sao bản thân ta lại không biết?"Phượng Thiên Vũ cũng ngẩn ra, tâm tư hắn luôn luôn nhanh nhẹn, vừa nghe đã hiểu, một miệng trà thiếu chút nữa phun ra.Tiểu cô nương này không hề nhu nhược nhu thuận, giống như bề ngoài vậy......Hơi nhanh mồm nhanh miệng.Hắn cũng không nói chuyện, ôm cánh tay ngồi ở chỗ kia, xem ‘ huynh muội ’ hai người này đấu võ mồm.Long Phù Nguyệt chậm rãi duỗi lưng một cái, mở to đôi mắt: "Ta nghe lão ca ta nói, bình thường huynh thích xem đam mỹ......"Hoa Bão Nguyệt nhảy dựng lên: "Tiểu tử thúi kia ngay cả chuyện này cũng nói với ngươi?! Đại gia chỉ là nhàn rỗi nhàm chán nhìn xem mà thôi, cái này có cái gì không thể nói với người khác......"Nói tới đây, hắn bỗng nhiên kịp phản ứng: "Xú nha đầu, thì ra ngươi đang móc méo nói ta là đồng tính sao!"Long Phù Nguyệt mở to hai mắt, vẻ mặt vô tội: "Hoa đại ca là đồng tính? Nga, ta đây lại không biết. Ừm, trách không được ngươi đối với chuyện của Cửu vương gia cảm thấy hứng thú như thế......"Lần này, ngay cả Lục vương gia Phượng Thiên Diệp cũng xì một tiếng bật cười.Cửu đệ này của hắn luôn luôn rất được nữ nhân ái mộ, lại không nghĩ rằng thì ra cũng rất được nam nhân ái mộ đi......
Là nên cao hứng sự si tình của hắn, hay là nên vì chính mình cảm thấy bi ai?
Hi vọng hắn cả đời chỉ cưới một mình nàng, đối tốt với một mình nàng.
Nay hắn đã làm được, nhưng linh hồn trong thân thể kia đã không phải là nàng......
Đại Vũ Mao, chẳng lẽ ngươi thật không nhìn ra thân mình kia đã không phải là ta? Vẫn cùng nàng có đứa nhỏ......
Miệng ngươi luôn nói yêu ta, vậy ngươi rốt cuộc yêu là thân thể kia, hay là ta vậy?
Trong lòng Long Phù Nguyệt vạn phần rối rắm, hốc mắt nóng lên, nước mắt suýt nữa tràn mi chảy ra.
Hoa Bão Nguyệt nói nàng vừa thẹn lại quẫn, xấu hổ tới cực điểm, nàng ngược lại bỗng nhiên bình tĩnh.
Bị động bị đánh không phải là tác phong của nàng, nàng muốn phản kích đến cùng!
Nàng hít một hơi dài, hướng về phía Phượng Thiên Vũ cười nhẹ một tiếng: "Hoa đại ca thích cùng người nói đùa, Cửu vương gia đừng để ở trong lòng. Hắn có chút đam mê không thể nói cùng người khác...... Nên lấy ta làm ngụy trang đây."
Những lời này của nàng dị thường mờ ám, Hoa Bão Nguyệt sững sờ một chút, đưa mắt liếc nhìn Long Phù Nguyệt: "Nha đầu, ta có cái đam mê gì không thể nói cùng người khác? Tại sao bản thân ta lại không biết?"
Phượng Thiên Vũ cũng ngẩn ra, tâm tư hắn luôn luôn nhanh nhẹn, vừa nghe đã hiểu, một miệng trà thiếu chút nữa phun ra.
Tiểu cô nương này không hề nhu nhược nhu thuận, giống như bề ngoài vậy......
Hơi nhanh mồm nhanh miệng.
Hắn cũng không nói chuyện, ôm cánh tay ngồi ở chỗ kia, xem ‘ huynh muội ’ hai người này đấu võ mồm.
Long Phù Nguyệt chậm rãi duỗi lưng một cái, mở to đôi mắt: "Ta nghe lão ca ta nói, bình thường huynh thích xem đam mỹ......"
Hoa Bão Nguyệt nhảy dựng lên: "Tiểu tử thúi kia ngay cả chuyện này cũng nói với ngươi?! Đại gia chỉ là nhàn rỗi nhàm chán nhìn xem mà thôi, cái này có cái gì không thể nói với người khác......"
Nói tới đây, hắn bỗng nhiên kịp phản ứng: "Xú nha đầu, thì ra ngươi đang móc méo nói ta là đồng tính sao!"
Long Phù Nguyệt mở to hai mắt, vẻ mặt vô tội: "Hoa đại ca là đồng tính? Nga, ta đây lại không biết. Ừm, trách không được ngươi đối với chuyện của Cửu vương gia cảm thấy hứng thú như thế......"
Lần này, ngay cả Lục vương gia Phượng Thiên Diệp cũng xì một tiếng bật cười.
Cửu đệ này của hắn luôn luôn rất được nữ nhân ái mộ, lại không nghĩ rằng thì ra cũng rất được nam nhân ái mộ đi......
Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Là nên cao hứng sự si tình của hắn, hay là nên vì chính mình cảm thấy bi ai?Hi vọng hắn cả đời chỉ cưới một mình nàng, đối tốt với một mình nàng.Nay hắn đã làm được, nhưng linh hồn trong thân thể kia đã không phải là nàng......Đại Vũ Mao, chẳng lẽ ngươi thật không nhìn ra thân mình kia đã không phải là ta? Vẫn cùng nàng có đứa nhỏ......Miệng ngươi luôn nói yêu ta, vậy ngươi rốt cuộc yêu là thân thể kia, hay là ta vậy?Trong lòng Long Phù Nguyệt vạn phần rối rắm, hốc mắt nóng lên, nước mắt suýt nữa tràn mi chảy ra.Hoa Bão Nguyệt nói nàng vừa thẹn lại quẫn, xấu hổ tới cực điểm, nàng ngược lại bỗng nhiên bình tĩnh.Bị động bị đánh không phải là tác phong của nàng, nàng muốn phản kích đến cùng!Nàng hít một hơi dài, hướng về phía Phượng Thiên Vũ cười nhẹ một tiếng: "Hoa đại ca thích cùng người nói đùa, Cửu vương gia đừng để ở trong lòng. Hắn có chút đam mê không thể nói cùng người khác...... Nên lấy ta làm ngụy trang đây."Những lời này của nàng dị thường mờ ám, Hoa Bão Nguyệt sững sờ một chút, đưa mắt liếc nhìn Long Phù Nguyệt: "Nha đầu, ta có cái đam mê gì không thể nói cùng người khác? Tại sao bản thân ta lại không biết?"Phượng Thiên Vũ cũng ngẩn ra, tâm tư hắn luôn luôn nhanh nhẹn, vừa nghe đã hiểu, một miệng trà thiếu chút nữa phun ra.Tiểu cô nương này không hề nhu nhược nhu thuận, giống như bề ngoài vậy......Hơi nhanh mồm nhanh miệng.Hắn cũng không nói chuyện, ôm cánh tay ngồi ở chỗ kia, xem ‘ huynh muội ’ hai người này đấu võ mồm.Long Phù Nguyệt chậm rãi duỗi lưng một cái, mở to đôi mắt: "Ta nghe lão ca ta nói, bình thường huynh thích xem đam mỹ......"Hoa Bão Nguyệt nhảy dựng lên: "Tiểu tử thúi kia ngay cả chuyện này cũng nói với ngươi?! Đại gia chỉ là nhàn rỗi nhàm chán nhìn xem mà thôi, cái này có cái gì không thể nói với người khác......"Nói tới đây, hắn bỗng nhiên kịp phản ứng: "Xú nha đầu, thì ra ngươi đang móc méo nói ta là đồng tính sao!"Long Phù Nguyệt mở to hai mắt, vẻ mặt vô tội: "Hoa đại ca là đồng tính? Nga, ta đây lại không biết. Ừm, trách không được ngươi đối với chuyện của Cửu vương gia cảm thấy hứng thú như thế......"Lần này, ngay cả Lục vương gia Phượng Thiên Diệp cũng xì một tiếng bật cười.Cửu đệ này của hắn luôn luôn rất được nữ nhân ái mộ, lại không nghĩ rằng thì ra cũng rất được nam nhân ái mộ đi......