Tại 1 thành phố S, quốc gia A đang có 1 cuộc đấu giá lớn c*̉a tập đoàn Bắc Dĩ thuộc quốc gia J. Thế mà mọi người không hề hay biết, trên một bến cảng, một thiếu nữ xinh đẹp, nhếch miệng cười hình bán cung nhìn vào chiếc du thuyền sang trọng nhất thế giới đang trôi nổi. Chiếc du thuyền chạy tới chân cô, cô nhẹ nhàng nhảy xuống mái thuyền không một chút tiếng động. Cô nhảy lên và biến mất khỏi hư không. Ở bên trong, cuộc đấu giá lớn đã đến hồi kết, 1 cậu ấm nói:-Hôm nay những thứ được đấu giấ đều được bán giá rất cao. -Đúng vậy! Chiếc vương miện lúc nãy được đấu với giá trên trời. -Người kia đáp lại. -Thưa quý vị, món đồ đấu giá cuối c*̀ng c*̉a hôm nay là 1 mảnh ngọc quý đến từ phương Đông. Nó có tên gọi là "Vạn thú vô cương" -Người đấu giá nói lớn. Vạn thú vô cương là 1 mảnh ngọc được khắc theo 1 vạn loài thú, trông xảo quyệt vô c*̀ng. Chủ nhân nào có…
Chương 6: Lễ hội hoa anh đào (p2)
Quận Chúa Lạnh LùngTác giả: Hoàng Bắc NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTại 1 thành phố S, quốc gia A đang có 1 cuộc đấu giá lớn c*̉a tập đoàn Bắc Dĩ thuộc quốc gia J. Thế mà mọi người không hề hay biết, trên một bến cảng, một thiếu nữ xinh đẹp, nhếch miệng cười hình bán cung nhìn vào chiếc du thuyền sang trọng nhất thế giới đang trôi nổi. Chiếc du thuyền chạy tới chân cô, cô nhẹ nhàng nhảy xuống mái thuyền không một chút tiếng động. Cô nhảy lên và biến mất khỏi hư không. Ở bên trong, cuộc đấu giá lớn đã đến hồi kết, 1 cậu ấm nói:-Hôm nay những thứ được đấu giấ đều được bán giá rất cao. -Đúng vậy! Chiếc vương miện lúc nãy được đấu với giá trên trời. -Người kia đáp lại. -Thưa quý vị, món đồ đấu giá cuối c*̀ng c*̉a hôm nay là 1 mảnh ngọc quý đến từ phương Đông. Nó có tên gọi là "Vạn thú vô cương" -Người đấu giá nói lớn. Vạn thú vô cương là 1 mảnh ngọc được khắc theo 1 vạn loài thú, trông xảo quyệt vô c*̀ng. Chủ nhân nào có… Sau khi Tiêu Vận bỏ đi, Bắc Nguyệt kéo Đông Lăng lại và nói:-Đông Lăng, em lấy cho ta một ly rượu.-Nhưng thưa tiểu thư, người có sức khỏe yếu mà, uống rượu thì chắc bệnh tái phát mất! -Đông Lăng hốt hoảng nói.-Không sao, cứ lấy cho ta đi. -Bắc Nguyệt trả lời.-Vâng! -Đông Lăng gật đầu rồi chạy đi lấy rượu.5 phút sau, Đông Lăng quay lại, đúng lúc Tiêu lão gia giới thiệu:-Các vị gia tộc, hôm nay, lễ hội hoa anh đào hằng năm c*̉a Tiêu gia mạn thức được bắt đầu. Để chiêu đãi các vị, tôi có một tiết mục múa do các tiểu thư c*̉a Tiêu gia chúng tôi trình diễn.Mọi người vỗ tay hoan hô. Bên kia bàn dành cho Hoàng tộc 3 ánh mắt đang dõi theo Bắc Nguyệt, nàng như cảm nhận được, liền liếc ánh mắt sắc lạnh về phía họ khiến họ lạnh sống lưng.-Tiết mục đầu tiên là c*̉a đại tiểu thư Tiêu Linh! -Cầm di nương nói.Dứt lời, một đại tiểu thư c*̀ng bộ váy đủ màu sắc, y chang một con tắc kè hoa thứ thiệt bước ra. Trình diễn những bước nhảy rất ư là không đẹp cho lắm. Nhưng mọi người muốn làm người lịch sự, gắng gượng mỉm cười, vỗ tay hoan hô. Tiêu Linh mỉm cười bước vào.-Tiếp theo là tuyết mục múa đôi c*̉a hai vị tiểu thư, nhị tiểu thư Tiêu Vận và tứ tiểu thư Tiêu Nhu. -Tuyết di nương nói.Tiêu Vận và Tiêu Nhu bước ra, diện những bộ váy rất "mốt " khiến những tiểu thư khác ganh tỵ ganh ghét. Hai người bọn họ bắt đầu trình diễn với những bước nhảy đẹp nhưng hơi cứng. Đôi lúc còn bị trượt chân nhưng vẫn còn hơn Tiêu Linh. Mọi người vỗ tay to lớn. Tiêu lão gia bước ra và nói:-Và cuối c*̀ng là tiết mục múa c*̉a tam tiểu thư Bắc Nguyệt, mời tiểu thư lên múa.Mọi ánh mắt đổ dồn vào Bắc Nguyệt, khúc khích cười và tin rằng cô sẽ sợ và khóc. Bắc Nguyệt cất tiếng:-Hôm nay ta mệt, không muốn làm gì cả!Mọi người khúc khích, tiếp tục tận hưởng lễ hội. Tiêu Linh bước tới Bắc Nguyệt nói:-Muội hôm nay không được khỏe à?-Có cần muội gọi Thái y không tỷ tỷ? -Tiêu Nhu xen vào châm chọc.-Muội không sao, khụ khụ, cám ơn Linh tỷ và Nhu muội. -Bắc Nguyệt vừa nói vừa giả vờ ho-Cô ta vẫn chưa nhận ra hay sao! Đúng là phế vật. -Tiêu Linh và Tiêu NhuNghĩ xong, hai người liền bỏ đi.-Tiểu thư, người không sao chứ? -Đông Lăng hỏi.-Ta không sao! -Bắc Nguyệt trả lời.
Sau khi Tiêu Vận bỏ đi, Bắc Nguyệt kéo Đông Lăng lại và nói:-Đông Lăng, em lấy cho ta một ly rượu.
-Nhưng thưa tiểu thư, người có sức khỏe yếu mà, uống rượu thì chắc bệnh tái phát mất! -Đông Lăng hốt hoảng nói.
-Không sao, cứ lấy cho ta đi. -Bắc Nguyệt trả lời.
-Vâng! -Đông Lăng gật đầu rồi chạy đi lấy rượu.
5 phút sau, Đông Lăng quay lại, đúng lúc Tiêu lão gia giới thiệu:
-Các vị gia tộc, hôm nay, lễ hội hoa anh đào hằng năm c*̉a Tiêu gia mạn thức được bắt đầu. Để chiêu đãi các vị, tôi có một tiết mục múa do các tiểu thư c*̉a Tiêu gia chúng tôi trình diễn.
Mọi người vỗ tay hoan hô. Bên kia bàn dành cho Hoàng tộc 3 ánh mắt đang dõi theo Bắc Nguyệt, nàng như cảm nhận được, liền liếc ánh mắt sắc lạnh về phía họ khiến họ lạnh sống lưng.
-Tiết mục đầu tiên là c*̉a đại tiểu thư Tiêu Linh! -Cầm di nương nói.
Dứt lời, một đại tiểu thư c*̀ng bộ váy đủ màu sắc, y chang một con tắc kè hoa thứ thiệt bước ra. Trình diễn những bước nhảy rất ư là không đẹp cho lắm. Nhưng mọi người muốn làm người lịch sự, gắng gượng mỉm cười, vỗ tay hoan hô. Tiêu Linh mỉm cười bước vào.
-Tiếp theo là tuyết mục múa đôi c*̉a hai vị tiểu thư, nhị tiểu thư Tiêu Vận và tứ tiểu thư Tiêu Nhu. -Tuyết di nương nói.
Tiêu Vận và Tiêu Nhu bước ra, diện những bộ váy rất "mốt " khiến những tiểu thư khác ganh tỵ ganh ghét. Hai người bọn họ bắt đầu trình diễn với những bước nhảy đẹp nhưng hơi cứng. Đôi lúc còn bị trượt chân nhưng vẫn còn hơn Tiêu Linh. Mọi người vỗ tay to lớn. Tiêu lão gia bước ra và nói:
-Và cuối c*̀ng là tiết mục múa c*̉a tam tiểu thư Bắc Nguyệt, mời tiểu thư lên múa.
Mọi ánh mắt đổ dồn vào Bắc Nguyệt, khúc khích cười và tin rằng cô sẽ sợ và khóc. Bắc Nguyệt cất tiếng:
-Hôm nay ta mệt, không muốn làm gì cả!
Mọi người khúc khích, tiếp tục tận hưởng lễ hội. Tiêu Linh bước tới Bắc Nguyệt nói:
-Muội hôm nay không được khỏe à?
-Có cần muội gọi Thái y không tỷ tỷ? -Tiêu Nhu xen vào châm chọc.
-Muội không sao, khụ khụ, cám ơn Linh tỷ và Nhu muội. -Bắc Nguyệt vừa nói vừa giả vờ ho
-Cô ta vẫn chưa nhận ra hay sao! Đúng là phế vật. -Tiêu Linh và Tiêu Nhu
Nghĩ xong, hai người liền bỏ đi.
-Tiểu thư, người không sao chứ? -Đông Lăng hỏi.
-Ta không sao! -Bắc Nguyệt trả lời.
Quận Chúa Lạnh LùngTác giả: Hoàng Bắc NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTại 1 thành phố S, quốc gia A đang có 1 cuộc đấu giá lớn c*̉a tập đoàn Bắc Dĩ thuộc quốc gia J. Thế mà mọi người không hề hay biết, trên một bến cảng, một thiếu nữ xinh đẹp, nhếch miệng cười hình bán cung nhìn vào chiếc du thuyền sang trọng nhất thế giới đang trôi nổi. Chiếc du thuyền chạy tới chân cô, cô nhẹ nhàng nhảy xuống mái thuyền không một chút tiếng động. Cô nhảy lên và biến mất khỏi hư không. Ở bên trong, cuộc đấu giá lớn đã đến hồi kết, 1 cậu ấm nói:-Hôm nay những thứ được đấu giấ đều được bán giá rất cao. -Đúng vậy! Chiếc vương miện lúc nãy được đấu với giá trên trời. -Người kia đáp lại. -Thưa quý vị, món đồ đấu giá cuối c*̀ng c*̉a hôm nay là 1 mảnh ngọc quý đến từ phương Đông. Nó có tên gọi là "Vạn thú vô cương" -Người đấu giá nói lớn. Vạn thú vô cương là 1 mảnh ngọc được khắc theo 1 vạn loài thú, trông xảo quyệt vô c*̀ng. Chủ nhân nào có… Sau khi Tiêu Vận bỏ đi, Bắc Nguyệt kéo Đông Lăng lại và nói:-Đông Lăng, em lấy cho ta một ly rượu.-Nhưng thưa tiểu thư, người có sức khỏe yếu mà, uống rượu thì chắc bệnh tái phát mất! -Đông Lăng hốt hoảng nói.-Không sao, cứ lấy cho ta đi. -Bắc Nguyệt trả lời.-Vâng! -Đông Lăng gật đầu rồi chạy đi lấy rượu.5 phút sau, Đông Lăng quay lại, đúng lúc Tiêu lão gia giới thiệu:-Các vị gia tộc, hôm nay, lễ hội hoa anh đào hằng năm c*̉a Tiêu gia mạn thức được bắt đầu. Để chiêu đãi các vị, tôi có một tiết mục múa do các tiểu thư c*̉a Tiêu gia chúng tôi trình diễn.Mọi người vỗ tay hoan hô. Bên kia bàn dành cho Hoàng tộc 3 ánh mắt đang dõi theo Bắc Nguyệt, nàng như cảm nhận được, liền liếc ánh mắt sắc lạnh về phía họ khiến họ lạnh sống lưng.-Tiết mục đầu tiên là c*̉a đại tiểu thư Tiêu Linh! -Cầm di nương nói.Dứt lời, một đại tiểu thư c*̀ng bộ váy đủ màu sắc, y chang một con tắc kè hoa thứ thiệt bước ra. Trình diễn những bước nhảy rất ư là không đẹp cho lắm. Nhưng mọi người muốn làm người lịch sự, gắng gượng mỉm cười, vỗ tay hoan hô. Tiêu Linh mỉm cười bước vào.-Tiếp theo là tuyết mục múa đôi c*̉a hai vị tiểu thư, nhị tiểu thư Tiêu Vận và tứ tiểu thư Tiêu Nhu. -Tuyết di nương nói.Tiêu Vận và Tiêu Nhu bước ra, diện những bộ váy rất "mốt " khiến những tiểu thư khác ganh tỵ ganh ghét. Hai người bọn họ bắt đầu trình diễn với những bước nhảy đẹp nhưng hơi cứng. Đôi lúc còn bị trượt chân nhưng vẫn còn hơn Tiêu Linh. Mọi người vỗ tay to lớn. Tiêu lão gia bước ra và nói:-Và cuối c*̀ng là tiết mục múa c*̉a tam tiểu thư Bắc Nguyệt, mời tiểu thư lên múa.Mọi ánh mắt đổ dồn vào Bắc Nguyệt, khúc khích cười và tin rằng cô sẽ sợ và khóc. Bắc Nguyệt cất tiếng:-Hôm nay ta mệt, không muốn làm gì cả!Mọi người khúc khích, tiếp tục tận hưởng lễ hội. Tiêu Linh bước tới Bắc Nguyệt nói:-Muội hôm nay không được khỏe à?-Có cần muội gọi Thái y không tỷ tỷ? -Tiêu Nhu xen vào châm chọc.-Muội không sao, khụ khụ, cám ơn Linh tỷ và Nhu muội. -Bắc Nguyệt vừa nói vừa giả vờ ho-Cô ta vẫn chưa nhận ra hay sao! Đúng là phế vật. -Tiêu Linh và Tiêu NhuNghĩ xong, hai người liền bỏ đi.-Tiểu thư, người không sao chứ? -Đông Lăng hỏi.-Ta không sao! -Bắc Nguyệt trả lời.