Tác giả:

Minh Tinh là một ngôi sao hết thời, hắn có 154 vạn fan hâm mộ, nhưng trong đó có 152 vạn là fan cương thi do hắn mua. Vì để tăng độ chân thật, hắn còn mua cả gói Like + comment + share. Một hôm hắn đăng Weibo, đợi hai phút liền F5 xem bình luận, từ trên xuống dưới một hàng đều là “Cố gắng lên!” “Ủng hộ anh!” nhạt tuếch của đám cương thi. Hắn nhíu mày, nhanh chóng đăng nhập QQ, click chuột vào avatar của bạn tốt có tên “Trưởng Fandom.” Minh Tinh: Có thể đổi mới mục bình luận không, phải biểu đạt tình cảm sao cho phong phú một chút? Trưởng Fandom: Anh muốn phong phú thế nào? Minh Tinh: Mười lăm chữ trở lên. Trưởng Fandom: Được. Trưởng Fandom: Thêm tiền. Minh Tinh: … Minh Tinh: Được! Trưởng Fandom: OK. Mấy phút sau, Minh Tinh nhấn F5 lần nữa. [Mỗi lần nhìn thấy anh diễn cổ trang, em thậm chí không màng tất cả chỉ muốn đè anh xuống giường, làm loạn trang phục của anh, từ phía sau cưỡi lên lưng anh, cởi mũ trùm đầu của anh, sau đó giúp anh tết bím tóc.] Minh Tinh: … Minh Tinh: Quá đáng…

Chương 41

Vì Sao Lấp Lánh NhấtTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcMinh Tinh là một ngôi sao hết thời, hắn có 154 vạn fan hâm mộ, nhưng trong đó có 152 vạn là fan cương thi do hắn mua. Vì để tăng độ chân thật, hắn còn mua cả gói Like + comment + share. Một hôm hắn đăng Weibo, đợi hai phút liền F5 xem bình luận, từ trên xuống dưới một hàng đều là “Cố gắng lên!” “Ủng hộ anh!” nhạt tuếch của đám cương thi. Hắn nhíu mày, nhanh chóng đăng nhập QQ, click chuột vào avatar của bạn tốt có tên “Trưởng Fandom.” Minh Tinh: Có thể đổi mới mục bình luận không, phải biểu đạt tình cảm sao cho phong phú một chút? Trưởng Fandom: Anh muốn phong phú thế nào? Minh Tinh: Mười lăm chữ trở lên. Trưởng Fandom: Được. Trưởng Fandom: Thêm tiền. Minh Tinh: … Minh Tinh: Được! Trưởng Fandom: OK. Mấy phút sau, Minh Tinh nhấn F5 lần nữa. [Mỗi lần nhìn thấy anh diễn cổ trang, em thậm chí không màng tất cả chỉ muốn đè anh xuống giường, làm loạn trang phục của anh, từ phía sau cưỡi lên lưng anh, cởi mũ trùm đầu của anh, sau đó giúp anh tết bím tóc.] Minh Tinh: … Minh Tinh: Quá đáng… Minh Tinh và Phí ca cãi nhau. Hai người quen biết nhiều năm như vậy nhưng Minh Tinh chưa một lần giận dữ với gã, chỉ riêng lần này hắn quả thật không nhịn nổi nữa.Chuyện bắt đầu từ một buổi hoạt động hắn tham gia, do đạo diễn Dương tổ chức, dùng để tuyên truyền cho phim “Tranh đoạt”. Trong buổi hôm ấy hắn và đạo diễn có hàn huyên mấy câu, đạo diễn đột nhiên hỏi hắn sau này có nhận phim khác thì thử của đạo diễn Mã xem.Minh Tinh mờ mịt nói, nhận gì anh, trong tay em đã có tập kịch bản nào đâu. Đạo diễn nghe xong cũng mờ mịt theo.“Gì cơ, người đại diện của cậu nói cậu không xếp được lịch, còn đề cử một người khác trong công ty cậu, tên là La cái gì ấy…” Nói đến đây mặt hắn lập tức biến sắc, chợt hiểu ra vấn đề.Minh Tinh cũng đã hiểu, da đầu run lên, kinh hãi tới mức hồn bay đi mất.Đạo diễn thấy hắn không nói lời nào cũng hơi lúng túng, vỗ vai hắn an ủi: “Trong giới này là như vậy đấy, cậu nên nhìn thoáng một chút…”Minh Tinh thấy khớp hàm mình cứng ngắc, trong lòng khó chịu gần chết nhưng vẫn cố gật đầu.“Em biết mà.”Sau khi hoạt động kết thúc, Minh Tinh ở trên đường gọi điện thoại cho Phí ca chửi nhau một trận.Mà Phí ca thà chết chứ không nhận, chí choé cả buổi cũng không có kết quả gì.Hắn về đến nhà, ngay cả đèn cũng không thèm mở, như người mất hồn ngã xuống sô pha.Hắn lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Vua Đào Hố.Minh Tinh: Tiểu Vương, chú chơi với anh lâu vậy rồi, chú thấy quan hệ của chúng ta như thế nào?Vua Đào Hố: Rất tốt.Minh Tinh: Vậy chúng ta có phải là bạn không?Minh Tinh: Có phải là huynh đệ không!Vua Đào Hố: …Ai nhập anh nữa rồi?Minh Tinh: Có phải hay không!!Vua Đào Hố: Phải!Minh Tinh: Tốt lắm! Bây giờ có người ăn h**p anh, chú đồng ý dẫn trăm vạn cương thi ra trận báo thù cho anh chứ!!Minh Tinh đưa ra một cái tên, chính là thằng cha nghệ sĩ dạo này được Phí ca tận lực nâng đỡ.Minh Tinh: Chú giúp anh dìm chết nó! Không cần dùng giọng điệu ba ba ngọt ngào chi hết, đổi sang mood Bà thím chửi đổng cho anh!!Vua Đào Hố: …OK.Mà lúc này Phí ca vẫn chưa biết gã đã đắc tội với đối thủ đáng sợ đến nhường nào.

Minh Tinh và Phí ca cãi nhau. Hai người quen biết nhiều năm như vậy nhưng Minh Tinh chưa một lần giận dữ với gã, chỉ riêng lần này hắn quả thật không nhịn nổi nữa.

Chuyện bắt đầu từ một buổi hoạt động hắn tham gia, do đạo diễn Dương tổ chức, dùng để tuyên truyền cho phim “Tranh đoạt”

.

 Trong buổi hôm ấy hắn và đạo diễn có hàn huyên mấy câu, đạo diễn đột nhiên hỏi hắn sau này có nhận phim khác thì thử của đạo diễn Mã xem.

Minh Tinh mờ mịt nói, nhận gì anh, trong tay em đã có tập kịch bản nào đâu. Đạo diễn nghe xong cũng mờ mịt theo.

“Gì cơ, người đại diện của cậu nói cậu không xếp được lịch, còn đề cử một người khác trong công ty cậu, tên là La cái gì ấy…” Nói đến đây mặt hắn lập tức biến sắc, chợt hiểu ra vấn đề.

Minh Tinh cũng đã hiểu, da đầu run lên, kinh hãi tới mức hồn bay đi mất.

Đạo diễn thấy hắn không nói lời nào cũng hơi lúng túng, vỗ vai hắn an ủi: “Trong giới này là như vậy đấy, cậu nên nhìn thoáng một chút…”

Minh Tinh thấy khớp hàm mình cứng ngắc, trong lòng khó chịu gần chết nhưng vẫn cố gật đầu.

“Em biết mà.”

Sau khi hoạt động kết thúc, Minh Tinh ở trên đường gọi điện thoại cho Phí ca chửi nhau một trận.

Mà Phí ca thà chết chứ không nhận, chí choé cả buổi cũng không có kết quả gì.

Hắn về đến nhà, ngay cả đèn cũng không thèm mở, như người mất hồn ngã xuống sô pha.

Hắn lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Vua Đào Hố.

Minh Tinh: Tiểu Vương, chú chơi với anh lâu vậy rồi, chú thấy quan hệ của chúng ta như thế nào?

Vua Đào Hố: Rất tốt.

Minh Tinh: Vậy chúng ta có phải là bạn không?

Minh Tinh: Có phải là huynh đệ không!

Vua Đào Hố: …Ai nhập anh nữa rồi?

Minh Tinh: Có phải hay không!!

Vua Đào Hố: Phải!

Minh Tinh: Tốt lắm! Bây giờ có người ăn h**p anh, chú đồng ý dẫn trăm vạn cương thi ra trận báo thù cho anh chứ!!

Minh Tinh đưa ra một cái tên, chính là thằng cha nghệ sĩ dạo này được Phí ca tận lực nâng đỡ.

Minh Tinh: Chú giúp anh dìm chết nó! Không cần dùng giọng điệu ba ba ngọt ngào chi hết, đổi sang mood 

Bà thím chửi đổng

 cho anh!!

Vua Đào Hố: …OK.

Mà lúc này Phí ca vẫn chưa biết gã đã đắc tội với đối thủ đáng sợ đến nhường nào.

Vì Sao Lấp Lánh NhấtTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcMinh Tinh là một ngôi sao hết thời, hắn có 154 vạn fan hâm mộ, nhưng trong đó có 152 vạn là fan cương thi do hắn mua. Vì để tăng độ chân thật, hắn còn mua cả gói Like + comment + share. Một hôm hắn đăng Weibo, đợi hai phút liền F5 xem bình luận, từ trên xuống dưới một hàng đều là “Cố gắng lên!” “Ủng hộ anh!” nhạt tuếch của đám cương thi. Hắn nhíu mày, nhanh chóng đăng nhập QQ, click chuột vào avatar của bạn tốt có tên “Trưởng Fandom.” Minh Tinh: Có thể đổi mới mục bình luận không, phải biểu đạt tình cảm sao cho phong phú một chút? Trưởng Fandom: Anh muốn phong phú thế nào? Minh Tinh: Mười lăm chữ trở lên. Trưởng Fandom: Được. Trưởng Fandom: Thêm tiền. Minh Tinh: … Minh Tinh: Được! Trưởng Fandom: OK. Mấy phút sau, Minh Tinh nhấn F5 lần nữa. [Mỗi lần nhìn thấy anh diễn cổ trang, em thậm chí không màng tất cả chỉ muốn đè anh xuống giường, làm loạn trang phục của anh, từ phía sau cưỡi lên lưng anh, cởi mũ trùm đầu của anh, sau đó giúp anh tết bím tóc.] Minh Tinh: … Minh Tinh: Quá đáng… Minh Tinh và Phí ca cãi nhau. Hai người quen biết nhiều năm như vậy nhưng Minh Tinh chưa một lần giận dữ với gã, chỉ riêng lần này hắn quả thật không nhịn nổi nữa.Chuyện bắt đầu từ một buổi hoạt động hắn tham gia, do đạo diễn Dương tổ chức, dùng để tuyên truyền cho phim “Tranh đoạt”. Trong buổi hôm ấy hắn và đạo diễn có hàn huyên mấy câu, đạo diễn đột nhiên hỏi hắn sau này có nhận phim khác thì thử của đạo diễn Mã xem.Minh Tinh mờ mịt nói, nhận gì anh, trong tay em đã có tập kịch bản nào đâu. Đạo diễn nghe xong cũng mờ mịt theo.“Gì cơ, người đại diện của cậu nói cậu không xếp được lịch, còn đề cử một người khác trong công ty cậu, tên là La cái gì ấy…” Nói đến đây mặt hắn lập tức biến sắc, chợt hiểu ra vấn đề.Minh Tinh cũng đã hiểu, da đầu run lên, kinh hãi tới mức hồn bay đi mất.Đạo diễn thấy hắn không nói lời nào cũng hơi lúng túng, vỗ vai hắn an ủi: “Trong giới này là như vậy đấy, cậu nên nhìn thoáng một chút…”Minh Tinh thấy khớp hàm mình cứng ngắc, trong lòng khó chịu gần chết nhưng vẫn cố gật đầu.“Em biết mà.”Sau khi hoạt động kết thúc, Minh Tinh ở trên đường gọi điện thoại cho Phí ca chửi nhau một trận.Mà Phí ca thà chết chứ không nhận, chí choé cả buổi cũng không có kết quả gì.Hắn về đến nhà, ngay cả đèn cũng không thèm mở, như người mất hồn ngã xuống sô pha.Hắn lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Vua Đào Hố.Minh Tinh: Tiểu Vương, chú chơi với anh lâu vậy rồi, chú thấy quan hệ của chúng ta như thế nào?Vua Đào Hố: Rất tốt.Minh Tinh: Vậy chúng ta có phải là bạn không?Minh Tinh: Có phải là huynh đệ không!Vua Đào Hố: …Ai nhập anh nữa rồi?Minh Tinh: Có phải hay không!!Vua Đào Hố: Phải!Minh Tinh: Tốt lắm! Bây giờ có người ăn h**p anh, chú đồng ý dẫn trăm vạn cương thi ra trận báo thù cho anh chứ!!Minh Tinh đưa ra một cái tên, chính là thằng cha nghệ sĩ dạo này được Phí ca tận lực nâng đỡ.Minh Tinh: Chú giúp anh dìm chết nó! Không cần dùng giọng điệu ba ba ngọt ngào chi hết, đổi sang mood Bà thím chửi đổng cho anh!!Vua Đào Hố: …OK.Mà lúc này Phí ca vẫn chưa biết gã đã đắc tội với đối thủ đáng sợ đến nhường nào.

Chương 41