"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…
Chương 553: Chung Tình ghen (22)
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Dịch Giản không có để ý tới cô, lúc này chỉ muốn ăn sạch sẽ người phụ nữ nho nhỏ này, cho dù là ăn như hùm như sói, thế nhưng vẫn phải nhai chậm nuốt kĩ, hắn muốn tinh tế hưởng thụ một phen.Chung Tình giẫy giụa, ngón tay của hắn càng thâm nhập, cô càng lên run, cảm thấy một luồng k*ch th*ch không nói ra lời, đang bao phủ toàn thân cô.Cô quyến rũ xinh đẹp nhìn hắn, la to nói không muốn.Thế nhưng lúc ngón tay bắn thật sự buông tha cô, cô lại bảo muốn.Hắn vô cùng thích dáng vẻ nửa e thẹn nửa bạo dạng khi ở dưới thân hắn của cô, hắn cúi đầu, mạnh mẽ hôn cô, tàn nhẫn mà hôn.Cô không được thỏa mãn, muốn...... d*c v*ng đang bốc lên rất cao.Cô đã quên nơi này là ở bên trong xe, quấn quít lấy Dịch Giản, khẩn cầu hắn cho cô.Hắn không lên tiếng, cứ thế dằn vặt cô.Cô cuống lên đến nỗi rớt nước mắt, thân thể vô cùng khó chịu, hô một tiếng: "Cho em, ô ô........."Lúc sau, hắn sợ cô không chịu nổi, lúc này mới rút ngón tay ra, cho cô cái cô muốn.Hắn đi vào, cô liền thoải mái hừ hừ, càng nghênh hợp với hắn.Hắn kích động, động tác vừa mạnh vừa nhanh, ngược lại cô không hề cảm thấy khó chịu, càng bám vào trên người hắn chặt hơn, nhắm mắt lại, vẻ mặt ý loạn mê tình.Cuối cùng, hắn vẫn cảm thấy không đủ, cô phải khóc lóc xin tha, cũng không biết cô đã nói cái gì, mà hắn lại tiếp tục vận động đến khi hết sức mới chịu ngưng.Sau đó, cô cũng không thèm chỉnh lại quần áo mà nằm ở trong ngực hắn.Chậm chạp không chịu nói câu nào.Dịch Giản cúi đầu, hôn một cái vào khuôn mặt nhỏ đang đỏ bừng của cô, ngón tay nhẹ nhàng nhéo eo cô, sau đó tỉ mỉ chỉnh lại quần áo cho cô, lúc này mới nghiêng người, gõ cửa xe.Từ Ngang lúc này mới dám mở cửa xe, lên xe.Bên trong xe còn tràn ngập khí......... tức ám muội.Chung Tình tỉnh táo lại, cô nhìn Từ Ngang ở phía trước, mặt càng đỏ, cô c*n m** d***, đã không còn mặt mũi để gặp người.Trong lòng tức giận, liếc mắt nhìn Dịch Giản đang nhếch mép cười ngồi ở một bên, tâm tình vô cùng vui vẻ, cô tức giận, vươn ra tay, véo eo của hắn một cái, hắn quay đầu nhìn cô, cô nghiêng đầu đi, không thèm nhìn hắn.Hắn đưa tay ra, muốn rút tay cô ra khỏi eo mình, ai ngờ không cẩn thận đụng tới vết thương của cô, cô tê rần, đôi mắt trợn tròn nhìn hắn.
Dịch Giản không có để ý tới cô, lúc này chỉ muốn ăn sạch sẽ người phụ nữ nho nhỏ này, cho dù là ăn như hùm như sói, thế nhưng vẫn phải nhai chậm nuốt kĩ, hắn muốn tinh tế hưởng thụ một phen.
Chung Tình giẫy giụa, ngón tay của hắn càng thâm nhập, cô càng lên run, cảm thấy một luồng k*ch th*ch không nói ra lời, đang bao phủ toàn thân cô.
Cô quyến rũ xinh đẹp nhìn hắn, la to nói không muốn.
Thế nhưng lúc ngón tay bắn thật sự buông tha cô, cô lại bảo muốn.
Hắn vô cùng thích dáng vẻ nửa e thẹn nửa bạo dạng khi ở dưới thân hắn của cô, hắn cúi đầu, mạnh mẽ hôn cô, tàn nhẫn mà hôn.
Cô không được thỏa mãn, muốn...... d*c v*ng đang bốc lên rất cao.
Cô đã quên nơi này là ở bên trong xe, quấn quít lấy Dịch Giản, khẩn cầu hắn cho cô.
Hắn không lên tiếng, cứ thế dằn vặt cô.
Cô cuống lên đến nỗi rớt nước mắt, thân thể vô cùng khó chịu, hô một tiếng: "Cho em, ô ô........."
Lúc sau, hắn sợ cô không chịu nổi, lúc này mới rút ngón tay ra, cho cô cái cô muốn.
Hắn đi vào, cô liền thoải mái hừ hừ, càng nghênh hợp với hắn.
Hắn kích động, động tác vừa mạnh vừa nhanh, ngược lại cô không hề cảm thấy khó chịu, càng bám vào trên người hắn chặt hơn, nhắm mắt lại, vẻ mặt ý loạn mê tình.
Cuối cùng, hắn vẫn cảm thấy không đủ, cô phải khóc lóc xin tha, cũng không biết cô đã nói cái gì, mà hắn lại tiếp tục vận động đến khi hết sức mới chịu ngưng.
Sau đó, cô cũng không thèm chỉnh lại quần áo mà nằm ở trong ngực hắn.
Chậm chạp không chịu nói câu nào.
Dịch Giản cúi đầu, hôn một cái vào khuôn mặt nhỏ đang đỏ bừng của cô, ngón tay nhẹ nhàng nhéo eo cô, sau đó tỉ mỉ chỉnh lại quần áo cho cô, lúc này mới nghiêng người, gõ cửa xe.
Từ Ngang lúc này mới dám mở cửa xe, lên xe.
Bên trong xe còn tràn ngập khí......... tức ám muội.
Chung Tình tỉnh táo lại, cô nhìn Từ Ngang ở phía trước, mặt càng đỏ, cô c*n m** d***, đã không còn mặt mũi để gặp người.
Trong lòng tức giận, liếc mắt nhìn Dịch Giản đang nhếch mép cười ngồi ở một bên, tâm tình vô cùng vui vẻ, cô tức giận, vươn ra tay, véo eo của hắn một cái, hắn quay đầu nhìn cô, cô nghiêng đầu đi, không thèm nhìn hắn.
Hắn đưa tay ra, muốn rút tay cô ra khỏi eo mình, ai ngờ không cẩn thận đụng tới vết thương của cô, cô tê rần, đôi mắt trợn tròn nhìn hắn.
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Dịch Giản không có để ý tới cô, lúc này chỉ muốn ăn sạch sẽ người phụ nữ nho nhỏ này, cho dù là ăn như hùm như sói, thế nhưng vẫn phải nhai chậm nuốt kĩ, hắn muốn tinh tế hưởng thụ một phen.Chung Tình giẫy giụa, ngón tay của hắn càng thâm nhập, cô càng lên run, cảm thấy một luồng k*ch th*ch không nói ra lời, đang bao phủ toàn thân cô.Cô quyến rũ xinh đẹp nhìn hắn, la to nói không muốn.Thế nhưng lúc ngón tay bắn thật sự buông tha cô, cô lại bảo muốn.Hắn vô cùng thích dáng vẻ nửa e thẹn nửa bạo dạng khi ở dưới thân hắn của cô, hắn cúi đầu, mạnh mẽ hôn cô, tàn nhẫn mà hôn.Cô không được thỏa mãn, muốn...... d*c v*ng đang bốc lên rất cao.Cô đã quên nơi này là ở bên trong xe, quấn quít lấy Dịch Giản, khẩn cầu hắn cho cô.Hắn không lên tiếng, cứ thế dằn vặt cô.Cô cuống lên đến nỗi rớt nước mắt, thân thể vô cùng khó chịu, hô một tiếng: "Cho em, ô ô........."Lúc sau, hắn sợ cô không chịu nổi, lúc này mới rút ngón tay ra, cho cô cái cô muốn.Hắn đi vào, cô liền thoải mái hừ hừ, càng nghênh hợp với hắn.Hắn kích động, động tác vừa mạnh vừa nhanh, ngược lại cô không hề cảm thấy khó chịu, càng bám vào trên người hắn chặt hơn, nhắm mắt lại, vẻ mặt ý loạn mê tình.Cuối cùng, hắn vẫn cảm thấy không đủ, cô phải khóc lóc xin tha, cũng không biết cô đã nói cái gì, mà hắn lại tiếp tục vận động đến khi hết sức mới chịu ngưng.Sau đó, cô cũng không thèm chỉnh lại quần áo mà nằm ở trong ngực hắn.Chậm chạp không chịu nói câu nào.Dịch Giản cúi đầu, hôn một cái vào khuôn mặt nhỏ đang đỏ bừng của cô, ngón tay nhẹ nhàng nhéo eo cô, sau đó tỉ mỉ chỉnh lại quần áo cho cô, lúc này mới nghiêng người, gõ cửa xe.Từ Ngang lúc này mới dám mở cửa xe, lên xe.Bên trong xe còn tràn ngập khí......... tức ám muội.Chung Tình tỉnh táo lại, cô nhìn Từ Ngang ở phía trước, mặt càng đỏ, cô c*n m** d***, đã không còn mặt mũi để gặp người.Trong lòng tức giận, liếc mắt nhìn Dịch Giản đang nhếch mép cười ngồi ở một bên, tâm tình vô cùng vui vẻ, cô tức giận, vươn ra tay, véo eo của hắn một cái, hắn quay đầu nhìn cô, cô nghiêng đầu đi, không thèm nhìn hắn.Hắn đưa tay ra, muốn rút tay cô ra khỏi eo mình, ai ngờ không cẩn thận đụng tới vết thương của cô, cô tê rần, đôi mắt trợn tròn nhìn hắn.