Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 566: Thiếu tướng, em có! 【5】

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Chung Tình nghe được Dịch Giản nói như thế, liền lập tức gật đầu một cái, không chậm trễ chút nào xoay người, hướng một bên đám người nhiệt nhiệt nháo nháo đi tới.Dịch Giản lặng lẽ nhìn bóng lưng Chung Tình một chút, anh cảm giác lúc này Chung Tình có chút lạ lùng, nhưng là không nói ra kỳ lạ chỗ nào.Dương Đình từ trước đến nay quen Dịch Giản, ở Anh quốc, Bạc Địch, Dịch Giản, Tần Diệp từ trước đến nay đều coi cô là con trai, cho nên giữa mọi người, cũng không có nhiều như vậy ràng buộc.Cô nhìn thấy Chung Tình rời đi, thuận theo tự nhiên vươn tay, nhốt chặt cánh tay Dịch Giản, “Giản, chúng ta tốc chiến tốc tanhg, tâm tư của anh, cũng không ở chỗ này.”Dịch Giản hồi thần, hướng về phía Dương Đình gật đầu một cái, liền không chậm trễ chút nào đi tới ghế sa lon, đi theo Dương Đình ngồi xuống, hai người liền trò chuyện với nhau.Chung Tình đứng ở đàng xa, cũng không nhúc nhích nhìn hai người bọn họ ở chung một chỗ.Bởi vì, vào giờ phút này, cô cũng không tìm được động tác thích hợp hơn.Cô cùng những người đó, không biết, tùy tiện tiến lên, có chút không tốt.Nhưng là, Dịch Giản ngồi ở bên người Dương Đình, nghe hai người bọn họ chuyện với nhau, nhìn gò má của anh, tinh xảo mà huy hoàng như vậy, ánh mắt hiện lên tia sáng, giống như ánh sao.Sau đó, ngẩng đầu lên, chính là Dương Đình nhăn mày nở nụ cười, tiết lộ ra đại khí.Cô ngồi ở bên cạnh, cô không giống như là vợ Dịch Giản, mà Dương Đình mới giống.Bọn họ đơn giản giống như là một đôi trời đất tạo nên.Chung Tình càng nghĩ, càng cảm thấy đáy lòng giống như bị chèn ép bởi một cái gì.Dịch Giản rất ưu tú, vốn là xuất chúng, bỏ qua gia thế làm người ghen tỵ hâm mộ, chỉ cần nhìn anh, cũng đã để cho rất nhiều người thét chói tai mất khống chế.Bên cạnh anh, bao quanh đều là tuấn nam mỹ nữ, những người có danh tiếng.Mà lúc này đây?Bên cạnh còn có cô gái gọi là Dương Đình cho anh thêm gấm thêm hoa.Số mạng, là như vậy như vậy chiếu cố anh.Anh thoạt nhìn, giống như là thần tiên sống ở thế giới khác mà con người không thể chạm vào.

Chung Tình nghe được Dịch Giản nói như thế, liền lập tức gật đầu một cái, không chậm trễ chút nào xoay người, hướng một bên đám người nhiệt nhiệt nháo nháo đi tới.

Dịch Giản lặng lẽ nhìn bóng lưng Chung Tình một chút, anh cảm giác lúc này Chung Tình có chút lạ lùng, nhưng là không nói ra kỳ lạ chỗ nào.

Dương Đình từ trước đến nay quen Dịch Giản, ở Anh quốc, Bạc Địch, Dịch Giản, Tần Diệp từ trước đến nay đều coi cô là con trai, cho nên giữa mọi người, cũng không có nhiều như vậy ràng buộc.

Cô nhìn thấy Chung Tình rời đi, thuận theo tự nhiên vươn tay, nhốt chặt cánh tay Dịch Giản, “Giản, chúng ta tốc chiến tốc tanhg, tâm tư của anh, cũng không ở chỗ này.”

Dịch Giản hồi thần, hướng về phía Dương Đình gật đầu một cái, liền không chậm trễ chút nào đi tới ghế sa lon, đi theo Dương Đình ngồi xuống, hai người liền trò chuyện với nhau.

Chung Tình đứng ở đàng xa, cũng không nhúc nhích nhìn hai người bọn họ ở chung một chỗ.

Bởi vì, vào giờ phút này, cô cũng không tìm được động tác thích hợp hơn.

Cô cùng những người đó, không biết, tùy tiện tiến lên, có chút không tốt.

Nhưng là, Dịch Giản ngồi ở bên người Dương Đình, nghe hai người bọn họ chuyện với nhau, nhìn gò má của anh, tinh xảo mà huy hoàng như vậy, ánh mắt hiện lên tia sáng, giống như ánh sao.

Sau đó, ngẩng đầu lên, chính là Dương Đình nhăn mày nở nụ cười, tiết lộ ra đại khí.

Cô ngồi ở bên cạnh, cô không giống như là vợ Dịch Giản, mà Dương Đình mới giống.

Bọn họ đơn giản giống như là một đôi trời đất tạo nên.

Chung Tình càng nghĩ, càng cảm thấy đáy lòng giống như bị chèn ép bởi một cái gì.

Dịch Giản rất ưu tú, vốn là xuất chúng, bỏ qua gia thế làm người ghen tỵ hâm mộ, chỉ cần nhìn anh, cũng đã để cho rất nhiều người thét chói tai mất khống chế.

Bên cạnh anh, bao quanh đều là tuấn nam mỹ nữ, những người có danh tiếng.

Mà lúc này đây?

Bên cạnh còn có cô gái gọi là Dương Đình cho anh thêm gấm thêm hoa.

Số mạng, là như vậy như vậy chiếu cố anh.

Anh thoạt nhìn, giống như là thần tiên sống ở thế giới khác mà con người không thể chạm vào.

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Chung Tình nghe được Dịch Giản nói như thế, liền lập tức gật đầu một cái, không chậm trễ chút nào xoay người, hướng một bên đám người nhiệt nhiệt nháo nháo đi tới.Dịch Giản lặng lẽ nhìn bóng lưng Chung Tình một chút, anh cảm giác lúc này Chung Tình có chút lạ lùng, nhưng là không nói ra kỳ lạ chỗ nào.Dương Đình từ trước đến nay quen Dịch Giản, ở Anh quốc, Bạc Địch, Dịch Giản, Tần Diệp từ trước đến nay đều coi cô là con trai, cho nên giữa mọi người, cũng không có nhiều như vậy ràng buộc.Cô nhìn thấy Chung Tình rời đi, thuận theo tự nhiên vươn tay, nhốt chặt cánh tay Dịch Giản, “Giản, chúng ta tốc chiến tốc tanhg, tâm tư của anh, cũng không ở chỗ này.”Dịch Giản hồi thần, hướng về phía Dương Đình gật đầu một cái, liền không chậm trễ chút nào đi tới ghế sa lon, đi theo Dương Đình ngồi xuống, hai người liền trò chuyện với nhau.Chung Tình đứng ở đàng xa, cũng không nhúc nhích nhìn hai người bọn họ ở chung một chỗ.Bởi vì, vào giờ phút này, cô cũng không tìm được động tác thích hợp hơn.Cô cùng những người đó, không biết, tùy tiện tiến lên, có chút không tốt.Nhưng là, Dịch Giản ngồi ở bên người Dương Đình, nghe hai người bọn họ chuyện với nhau, nhìn gò má của anh, tinh xảo mà huy hoàng như vậy, ánh mắt hiện lên tia sáng, giống như ánh sao.Sau đó, ngẩng đầu lên, chính là Dương Đình nhăn mày nở nụ cười, tiết lộ ra đại khí.Cô ngồi ở bên cạnh, cô không giống như là vợ Dịch Giản, mà Dương Đình mới giống.Bọn họ đơn giản giống như là một đôi trời đất tạo nên.Chung Tình càng nghĩ, càng cảm thấy đáy lòng giống như bị chèn ép bởi một cái gì.Dịch Giản rất ưu tú, vốn là xuất chúng, bỏ qua gia thế làm người ghen tỵ hâm mộ, chỉ cần nhìn anh, cũng đã để cho rất nhiều người thét chói tai mất khống chế.Bên cạnh anh, bao quanh đều là tuấn nam mỹ nữ, những người có danh tiếng.Mà lúc này đây?Bên cạnh còn có cô gái gọi là Dương Đình cho anh thêm gấm thêm hoa.Số mạng, là như vậy như vậy chiếu cố anh.Anh thoạt nhìn, giống như là thần tiên sống ở thế giới khác mà con người không thể chạm vào.

Chương 566: Thiếu tướng, em có! 【5】