"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…
Chương 742: Giản, em yêu anh! 【3】
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Hà An Viện nhìn những hình này, im lặng, cô ta lại cảm thấy, đây thật là một cơ hội ngàn năm có một......Một cơ hội để cho Chung Tình cùng Chung Hân tan vỡ.Khi cô ta biết Chung Tình cùng Chung Hân hôm nay sẽ đi dạo phố, cô ta lập tức phái người đi đến rạp hát bên sông Hoài, quả thật Trác Nhiên ở đấy, hơn nữa còn về tới thành phố X vào mười hai giờ đêm, xuống xe lửa, liền vội vội vàng vàng đến rạp hát trong, gọi La Mai.Hà An Viện nghĩ, biện pháp tốt nhất, là để cho Chung Hân bắt kẻ thông dâm tại chỗ!...............Chung Hân đi dạo phố rất chậm, cô chọn lựa gì đó, đều là từ từ, hơn nữa rất biết thưởng thức."Vải vóc không tốt, Trác Nhiên thích mặc kín, chỉ tiếc hoa văn này rất đẹp mắt.""Cái này cũng rất hợp, thế nhưng chị không thích hoa văn, quá mức phức tạp, sánh không được với vẻ tuấn tú của Trác Nhiên!""Đôi giày này đẹp thật, ông chủ, cho tôi một đôi số bốn mươi......""Chung Tình, em xem cái đồng hồ đeo tay này như thế nào, lúc trước chị có mua cho Trác Nhiên mua một chiếc đồng hồ đeo tay, Trác Nhiên đã làm mất, hiện tại chị lại mua một chiếc khác cho Trác Nhiên......""Ồ, nơi này lại còn có lắc tay đậu hồng, em xem có giống vòng trên cổ tay chị không? Trác Nhiên đã làm mất đồng hồ đeo tay kia, vừa vặn hiện tại chị mua một chuỗi này, về cho anh ấy mang......".....................Chung Tình từ trước đến nay luôn tôn trọng chị hai của mình, theo Chung Hân như vậy, cô cũng không thấy chán chường, ôm đứa bé, theo Chung Hân từ từ đi.Đến một giờ, trong lúc bất chợt có một cô bé đi tới, đưa cho Chung Hân một tờ giấy, trên đó viết một câu nói ————Nhìn thấy ở rạp hát XX bên sông Hoài.Chung Tình cùng Chung Hân liếc mắt nhìn nhau, lại cảm thấy rất tò mò, cúi đầu, hỏi cô bé: "Đây là do một anh nào đó bảo em đưa cho hai người, nói là sẽ cho các chị một niềm vui bất ngờ.""Có phải em nhận lầm người không?" Chung Hân cau mày, hôm nay Trác Nhiên không trở lại, chẳng phải thiếu tướng nói buổi tối mới có thể đến sao? Làm sao có thể có thể như vậy đây?"Không có, bọn họ nói là hai người, một người tên là Chung Tình, một người tên là Chung Hân, bảo hai người đến địa chỉ trên tờ giấy, nơi đó có chuyện vui."Cô bé lắc đầu một cái, nghiêm trang lặp lại lời một lần.
Hà An Viện nhìn những hình này, im lặng, cô ta lại cảm thấy, đây thật là một cơ hội ngàn năm có một......
Một cơ hội để cho Chung Tình cùng Chung Hân tan vỡ.
Khi cô ta biết Chung Tình cùng Chung Hân hôm nay sẽ đi dạo phố, cô ta lập tức phái người đi đến rạp hát bên sông Hoài, quả thật Trác Nhiên ở đấy, hơn nữa còn về tới thành phố X vào mười hai giờ đêm, xuống xe lửa, liền vội vội vàng vàng đến rạp hát trong, gọi La Mai.
Hà An Viện nghĩ, biện pháp tốt nhất, là để cho Chung Hân bắt kẻ thông dâm tại chỗ!
...............
Chung Hân đi dạo phố rất chậm, cô chọn lựa gì đó, đều là từ từ, hơn nữa rất biết thưởng thức.
"Vải vóc không tốt, Trác Nhiên thích mặc kín, chỉ tiếc hoa văn này rất đẹp mắt."
"Cái này cũng rất hợp, thế nhưng chị không thích hoa văn, quá mức phức tạp, sánh không được với vẻ tuấn tú của Trác Nhiên!"
"Đôi giày này đẹp thật, ông chủ, cho tôi một đôi số bốn mươi......"
"Chung Tình, em xem cái đồng hồ đeo tay này như thế nào, lúc trước chị có mua cho Trác Nhiên mua một chiếc đồng hồ đeo tay, Trác Nhiên đã làm mất, hiện tại chị lại mua một chiếc khác cho Trác Nhiên......"
"Ồ, nơi này lại còn có lắc tay đậu hồng, em xem có giống vòng trên cổ tay chị không? Trác Nhiên đã làm mất đồng hồ đeo tay kia, vừa vặn hiện tại chị mua một chuỗi này, về cho anh ấy mang......"
.....................
Chung Tình từ trước đến nay luôn tôn trọng chị hai của mình, theo Chung Hân như vậy, cô cũng không thấy chán chường, ôm đứa bé, theo Chung Hân từ từ đi.
Đến một giờ, trong lúc bất chợt có một cô bé đi tới, đưa cho Chung Hân một tờ giấy, trên đó viết một câu nói ————
Nhìn thấy ở rạp hát XX bên sông Hoài.
Chung Tình cùng Chung Hân liếc mắt nhìn nhau, lại cảm thấy rất tò mò, cúi đầu, hỏi cô bé: "Đây là do một anh nào đó bảo em đưa cho hai người, nói là sẽ cho các chị một niềm vui bất ngờ."
"Có phải em nhận lầm người không?" Chung Hân cau mày, hôm nay Trác Nhiên không trở lại, chẳng phải thiếu tướng nói buổi tối mới có thể đến sao? Làm sao có thể có thể như vậy đây?
"Không có, bọn họ nói là hai người, một người tên là Chung Tình, một người tên là Chung Hân, bảo hai người đến địa chỉ trên tờ giấy, nơi đó có chuyện vui."
Cô bé lắc đầu một cái, nghiêm trang lặp lại lời một lần.
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Hà An Viện nhìn những hình này, im lặng, cô ta lại cảm thấy, đây thật là một cơ hội ngàn năm có một......Một cơ hội để cho Chung Tình cùng Chung Hân tan vỡ.Khi cô ta biết Chung Tình cùng Chung Hân hôm nay sẽ đi dạo phố, cô ta lập tức phái người đi đến rạp hát bên sông Hoài, quả thật Trác Nhiên ở đấy, hơn nữa còn về tới thành phố X vào mười hai giờ đêm, xuống xe lửa, liền vội vội vàng vàng đến rạp hát trong, gọi La Mai.Hà An Viện nghĩ, biện pháp tốt nhất, là để cho Chung Hân bắt kẻ thông dâm tại chỗ!...............Chung Hân đi dạo phố rất chậm, cô chọn lựa gì đó, đều là từ từ, hơn nữa rất biết thưởng thức."Vải vóc không tốt, Trác Nhiên thích mặc kín, chỉ tiếc hoa văn này rất đẹp mắt.""Cái này cũng rất hợp, thế nhưng chị không thích hoa văn, quá mức phức tạp, sánh không được với vẻ tuấn tú của Trác Nhiên!""Đôi giày này đẹp thật, ông chủ, cho tôi một đôi số bốn mươi......""Chung Tình, em xem cái đồng hồ đeo tay này như thế nào, lúc trước chị có mua cho Trác Nhiên mua một chiếc đồng hồ đeo tay, Trác Nhiên đã làm mất, hiện tại chị lại mua một chiếc khác cho Trác Nhiên......""Ồ, nơi này lại còn có lắc tay đậu hồng, em xem có giống vòng trên cổ tay chị không? Trác Nhiên đã làm mất đồng hồ đeo tay kia, vừa vặn hiện tại chị mua một chuỗi này, về cho anh ấy mang......".....................Chung Tình từ trước đến nay luôn tôn trọng chị hai của mình, theo Chung Hân như vậy, cô cũng không thấy chán chường, ôm đứa bé, theo Chung Hân từ từ đi.Đến một giờ, trong lúc bất chợt có một cô bé đi tới, đưa cho Chung Hân một tờ giấy, trên đó viết một câu nói ————Nhìn thấy ở rạp hát XX bên sông Hoài.Chung Tình cùng Chung Hân liếc mắt nhìn nhau, lại cảm thấy rất tò mò, cúi đầu, hỏi cô bé: "Đây là do một anh nào đó bảo em đưa cho hai người, nói là sẽ cho các chị một niềm vui bất ngờ.""Có phải em nhận lầm người không?" Chung Hân cau mày, hôm nay Trác Nhiên không trở lại, chẳng phải thiếu tướng nói buổi tối mới có thể đến sao? Làm sao có thể có thể như vậy đây?"Không có, bọn họ nói là hai người, một người tên là Chung Tình, một người tên là Chung Hân, bảo hai người đến địa chỉ trên tờ giấy, nơi đó có chuyện vui."Cô bé lắc đầu một cái, nghiêm trang lặp lại lời một lần.