"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…
Chương 955: Thiếu tướng tính kế
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Editor: MayĐến sau này, lại là muốn khóc cũng khóc không được.Cô nghĩ, cô là yếu đuối đi.Lúc đầu, là có thể khóc cho Trác Nhiên xem, nhưng là sau đó, lại khóc cũng không dám khóc cho Trác Nhiên nhìn.........Người đàn ông kia sẽ phiền não, sẽ phất tay áo rời đi.Thật ra trong tiềm thức của cô, sợ Trác Nhiên hưu chính mình, nhưng hiện tại, cô lại cảm thấy, đáy lòng Trác Nhiên đã muốn triệt triệt để để không có cô.“Hơn nữa, Trác Nhiên và người phụ nữ kia, cùng một chỗ, đã muốn hơn một năm.........”“Thật sao?” Sau một lúc lâu, Chung Tình mới run run hỏi lại Chung Hân, cô quay đầu, nhìn ngoài cửa sổ, đã muốn hoàn toàn không thèm để ý thất thố của chính mình, chỉ là gương mặt, mang theo vài phần thất vọng và luống cuống nói không nên lời, như là một đứa nhỏ, mất đi dựa vào mà đáy lòng của mình từng cho là không thể chê vào đâu được nhất.Sau khi Chung Tình nói xong, lại kéo miệng, cười cười, nhẹ nhàng phun ra một câu: “Thật sao?”Ngữ khí giống nhau, chữ giống nhau.Chung Hân nhìn Chung Tình, tiếp tục nói: “Những chuyện này, cô không biết đi......... Cô còn không biết chính là......... Người phụ nữ kia, dáng dấp có vài phần tương tự với cô.”Chung Tình hơi mở miệng ra, một loại chua sót, trải rộng toàn thân.“Có ý tứ gì?”“Cô không hiểu sao?” Chung Hân lại cười mở dung nhan, cười như vậy, so với khóc, làm cho người ta cảm giác còn bi thương hơn.
Editor: May
Đến sau này, lại là muốn khóc cũng khóc không được.
Cô nghĩ, cô là yếu đuối đi.
Lúc đầu, là có thể khóc cho Trác Nhiên xem, nhưng là sau đó, lại khóc cũng không dám khóc cho Trác Nhiên nhìn.........
Người đàn ông kia sẽ phiền não, sẽ phất tay áo rời đi.
Thật ra trong tiềm thức của cô, sợ Trác Nhiên hưu chính mình, nhưng hiện tại, cô lại cảm thấy, đáy lòng Trác Nhiên đã muốn triệt triệt để để không có cô.
“Hơn nữa, Trác Nhiên và người phụ nữ kia, cùng một chỗ, đã muốn hơn một năm.........”
“Thật sao?” Sau một lúc lâu, Chung Tình mới run run hỏi lại Chung Hân, cô quay đầu, nhìn ngoài cửa sổ, đã muốn hoàn toàn không thèm để ý thất thố của chính mình, chỉ là gương mặt, mang theo vài phần thất vọng và luống cuống nói không nên lời, như là một đứa nhỏ, mất đi dựa vào mà đáy lòng của mình từng cho là không thể chê vào đâu được nhất.
Sau khi Chung Tình nói xong, lại kéo miệng, cười cười, nhẹ nhàng phun ra một câu: “Thật sao?”
Ngữ khí giống nhau, chữ giống nhau.
Chung Hân nhìn Chung Tình, tiếp tục nói: “Những chuyện này, cô không biết đi......... Cô còn không biết chính là......... Người phụ nữ kia, dáng dấp có vài phần tương tự với cô.”
Chung Tình hơi mở miệng ra, một loại chua sót, trải rộng toàn thân.
“Có ý tứ gì?”
“Cô không hiểu sao?” Chung Hân lại cười mở dung nhan, cười như vậy, so với khóc, làm cho người ta cảm giác còn bi thương hơn.
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Editor: MayĐến sau này, lại là muốn khóc cũng khóc không được.Cô nghĩ, cô là yếu đuối đi.Lúc đầu, là có thể khóc cho Trác Nhiên xem, nhưng là sau đó, lại khóc cũng không dám khóc cho Trác Nhiên nhìn.........Người đàn ông kia sẽ phiền não, sẽ phất tay áo rời đi.Thật ra trong tiềm thức của cô, sợ Trác Nhiên hưu chính mình, nhưng hiện tại, cô lại cảm thấy, đáy lòng Trác Nhiên đã muốn triệt triệt để để không có cô.“Hơn nữa, Trác Nhiên và người phụ nữ kia, cùng một chỗ, đã muốn hơn một năm.........”“Thật sao?” Sau một lúc lâu, Chung Tình mới run run hỏi lại Chung Hân, cô quay đầu, nhìn ngoài cửa sổ, đã muốn hoàn toàn không thèm để ý thất thố của chính mình, chỉ là gương mặt, mang theo vài phần thất vọng và luống cuống nói không nên lời, như là một đứa nhỏ, mất đi dựa vào mà đáy lòng của mình từng cho là không thể chê vào đâu được nhất.Sau khi Chung Tình nói xong, lại kéo miệng, cười cười, nhẹ nhàng phun ra một câu: “Thật sao?”Ngữ khí giống nhau, chữ giống nhau.Chung Hân nhìn Chung Tình, tiếp tục nói: “Những chuyện này, cô không biết đi......... Cô còn không biết chính là......... Người phụ nữ kia, dáng dấp có vài phần tương tự với cô.”Chung Tình hơi mở miệng ra, một loại chua sót, trải rộng toàn thân.“Có ý tứ gì?”“Cô không hiểu sao?” Chung Hân lại cười mở dung nhan, cười như vậy, so với khóc, làm cho người ta cảm giác còn bi thương hơn.