Tháng giêng rét đậm. Tuyết rơi trong không trung khiến bầu trời trở nên u ám. Một tiếng cười trong veo vang lên lan trong không trung, một nam đồng quần áo hoa mỹ vui vẻ từ đi ngôi chùa hoang hướng cầu thang nhảy xuống. Nam đồng không để ý người phía sau gọi, bướng bỉnh hướng rừng cây chạy tới, lại chạy trốn quá vội nên vấp ngã trên nền tuyết. Nam đồng miệng đầy tuyết, mũi hơi nhíu, sắp lên tiếng khóc lớn. Bỗng nhiên truyền ra một tiếng nói khác quan tâm hỏi—— “Ngươi không sao chứ?” Nam đồng hơi hướng lên nam hài đứng cách đó không xa lo lắng nhìn hắn. Thấy hắn té ngã cũng không đứng lên, hẳn là ở đám người trốn đi, nó muốn đỡ hắn nhưng cũng không dám. Nam đồng quỳ rạp trên mặt đất quay đầu nhìn phía thanh âm phát ra, mắt đã dính đầy nước mắt, mở to, tò mò nhìn về phía phát ra tiếng nói của người xa lạ. “Té ngã phải chính mình đứng lên a!” nam hài mỉm cười nhìn lại nam đồng. “Ngươi đang làm cái gì?” nam đồng giãy dụa trên mặt đất bò lên, tò mò cùng nghi hoặc hướng đến nam hài. “Ta……”…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...