Những tia nắng ban mai đầu tiên của buổi sáng đầu tuần len lỏi qua kẽ hở trên rèm cửa, chầm chậm chiếu lên khuôn mặt vẫn còn chìm trong giấc ngủ của Lam Tử Tuyết. " Không phải dạng vừa đâu, vừa vừa vừa vừa vừa đâu... Tôi không phải dạng vừa đâu, vừa vừa vừa vừa đâu....." Năm phút trôi qua, Lam Tử Tuyết mới chớp chớp rèm mi dài như cánh bướm. Hình như có cái gì đó không đúng ! Má nó, sao đèn sáng quá vậy ? Lam Tử Tuyết ngồi dậy, lấy tay xoa xoa mắt. 6h 45' " Á á á !!!" Lam Tử Tuyết lao nhanh như tên b*n r* khỏi phòng ngủ, vệ sinh cá nhân, cầm tạm một ổ bánh mì. Đồ dùng học tập, sách vở, tiền , điện thoại, may quá, đủ cả. Lần sau phải đổi chuông báo thức mới được, nghe bài này chỉ có nước ngủ thêm thôi. Không thể phí phạm bất cứ một giây nào, Lam Tử Tuyết nhanh chóng lấy cái ván trượt mới toanh xà loanh, phóng ra khỏi nhà. Hôm nay quả là một ngày đẹp trời. Bầu trời trong xanh, ánh nắng tuy có phần hơi gay nhưng nó cũng giống như ân nhân cứu mạng Lam Tử Tuyết nên nó cũng đẹp nốt. Nghêu…
Tác giả: