Tác giả:

Lúc này đêm đã khuya, khu nhà trọ mười hai tầng lầu khu vườn hoa Cẩm Hồ ở thành phố A, cả ngày dường như cũng không có người ở, lúc này đang chợt thay đổi náo nhiệt hẳn lên. Một cô gái nhìn còn rất trẻ từ trong thang máy bước ra ngoài. Cô có đôi mắt xếch sáng như sao nổi bật trên gương mặt ngăm ngăm đen nhìn rất khỏe mạnh. Đi theo cô con có mười mấy người, thoạt nhìn bộ dạng cũng nhận ra họ đã được huấn luyện rất nghiêm chỉnh. Tốp người chia làm hai nhóm đi theo hai bên người cô, lặng lẽ không tiếng động. Đỗ Phương Phương thoáng nhìn cánh cửa đóng chặt, trên môi liền hiện lên nụ cười đầy vẻ khinh thường. Nghe nói sống trong đó là cô tình nhân bé bỏng của ông xã tương lai của cô. Hà Dĩ Kiệt không tiếc tiền mua căn hộ đẹp đẽ này cho người đẹp bé bỏng ở, nghe đâu cô tình nhân nhỏ này đã đi theo Hà Dĩ Kiệt được bốn năm, thật đúng là hiếm có! Nhưng dù sao cũng phải nói, cô ta thật sự là người có chút thủ đoạn, chỉ có điều, những loại hồ ly tinh như vậy, có giữ lại cuối cùng cũng chỉ gieo…

Chương 76-3

Đừng Bỏ Lỡ Tình YêuTác giả: Minh Châu HoànTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc này đêm đã khuya, khu nhà trọ mười hai tầng lầu khu vườn hoa Cẩm Hồ ở thành phố A, cả ngày dường như cũng không có người ở, lúc này đang chợt thay đổi náo nhiệt hẳn lên. Một cô gái nhìn còn rất trẻ từ trong thang máy bước ra ngoài. Cô có đôi mắt xếch sáng như sao nổi bật trên gương mặt ngăm ngăm đen nhìn rất khỏe mạnh. Đi theo cô con có mười mấy người, thoạt nhìn bộ dạng cũng nhận ra họ đã được huấn luyện rất nghiêm chỉnh. Tốp người chia làm hai nhóm đi theo hai bên người cô, lặng lẽ không tiếng động. Đỗ Phương Phương thoáng nhìn cánh cửa đóng chặt, trên môi liền hiện lên nụ cười đầy vẻ khinh thường. Nghe nói sống trong đó là cô tình nhân bé bỏng của ông xã tương lai của cô. Hà Dĩ Kiệt không tiếc tiền mua căn hộ đẹp đẽ này cho người đẹp bé bỏng ở, nghe đâu cô tình nhân nhỏ này đã đi theo Hà Dĩ Kiệt được bốn năm, thật đúng là hiếm có! Nhưng dù sao cũng phải nói, cô ta thật sự là người có chút thủ đoạn, chỉ có điều, những loại hồ ly tinh như vậy, có giữ lại cuối cùng cũng chỉ gieo… Lúc Thanh Thu đẩy cửa tiến vào, Tĩnh Tri cố ý liếc nhìn sang Thẩm Bắc Thành một cái. Tựa như anh đang cố nén sự kích động nên cũng không để lộ ra vẻ mặt khoa trương, nhưng đôi tay của anh lại không ngừng run rẩy, đôi tròng mắt rạng rỡ, chói sáng lạ thường.Mà người phụ nữ vừa đẩy cửa bước vào kia lại giống như ánh mặt trời chói mắt, diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn trong nháy mắt trái tim của anh chợt đau nhói. Đột nhiên trong lúc đó Thẩm Bắc Thành cảm thấy mình gần như không còn chỗ nào để có thể chạy trốn. Thậm chí anh còn hối hận tại sao trong lúc này mình lại xuất hiện ở đây. Thậm chí anh cảm thấy bản thân thực sợ hãi khi nhìn thấy cô, hoặc nói đúng hơn là, anh sợ không biết phải làm thế nào nếu như nhìn thấy vẻ mặt của cô khi bắt gặp anh cũng ở đây...Không biết cô sẽ khinh thường, hay là sẽ cười lạnh lùng, cũng có thể là bình thản giống như nhìn một người qua đường. diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn Trong lòng anh rối loạn đến tê dại, mồ hôi vã ra làm lòng bàn tay anh thấy dinh dính. Dần dần anh cảm thấy có chút bất an khi ngồi ở chỗ này, thậm chí, thậm chí anh còn nảy ra một ý nghĩ vô cùng buồn cười... Anh vừa nghĩ có lẽ mình nên chạy trốn Thanh Thu... bộ dáng đã tựa như “vừa lâm trận vội muốn đào thoát”...

Lúc Thanh Thu đẩy cửa tiến vào, Tĩnh Tri cố ý liếc nhìn sang Thẩm Bắc Thành một cái. Tựa như anh đang cố nén sự kích động nên cũng không để lộ ra vẻ mặt khoa trương, nhưng đôi tay của anh lại không ngừng run rẩy, đôi tròng mắt rạng rỡ, chói sáng lạ thường.

Mà người phụ nữ vừa đẩy cửa bước vào kia lại giống như ánh mặt trời chói mắt, diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn trong nháy mắt trái tim của anh chợt đau nhói. Đột nhiên trong lúc đó Thẩm Bắc Thành cảm thấy mình gần như không còn chỗ nào để có thể chạy trốn. Thậm chí anh còn hối hận tại sao trong lúc này mình lại xuất hiện ở đây. Thậm chí anh cảm thấy bản thân thực sợ hãi khi nhìn thấy cô, hoặc nói đúng hơn là, anh sợ không biết phải làm thế nào nếu như nhìn thấy vẻ mặt của cô khi bắt gặp anh cũng ở đây...

Không biết cô sẽ khinh thường, hay là sẽ cười lạnh lùng, cũng có thể là bình thản giống như nhìn một người qua đường. diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn Trong lòng anh rối loạn đến tê dại, mồ hôi vã ra làm lòng bàn tay anh thấy dinh dính. Dần dần anh cảm thấy có chút bất an khi ngồi ở chỗ này, thậm chí, thậm chí anh còn nảy ra một ý nghĩ vô cùng buồn cười... Anh vừa nghĩ có lẽ mình nên chạy trốn Thanh Thu... bộ dáng đã tựa như “vừa lâm trận vội muốn đào thoát”...

Đừng Bỏ Lỡ Tình YêuTác giả: Minh Châu HoànTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc này đêm đã khuya, khu nhà trọ mười hai tầng lầu khu vườn hoa Cẩm Hồ ở thành phố A, cả ngày dường như cũng không có người ở, lúc này đang chợt thay đổi náo nhiệt hẳn lên. Một cô gái nhìn còn rất trẻ từ trong thang máy bước ra ngoài. Cô có đôi mắt xếch sáng như sao nổi bật trên gương mặt ngăm ngăm đen nhìn rất khỏe mạnh. Đi theo cô con có mười mấy người, thoạt nhìn bộ dạng cũng nhận ra họ đã được huấn luyện rất nghiêm chỉnh. Tốp người chia làm hai nhóm đi theo hai bên người cô, lặng lẽ không tiếng động. Đỗ Phương Phương thoáng nhìn cánh cửa đóng chặt, trên môi liền hiện lên nụ cười đầy vẻ khinh thường. Nghe nói sống trong đó là cô tình nhân bé bỏng của ông xã tương lai của cô. Hà Dĩ Kiệt không tiếc tiền mua căn hộ đẹp đẽ này cho người đẹp bé bỏng ở, nghe đâu cô tình nhân nhỏ này đã đi theo Hà Dĩ Kiệt được bốn năm, thật đúng là hiếm có! Nhưng dù sao cũng phải nói, cô ta thật sự là người có chút thủ đoạn, chỉ có điều, những loại hồ ly tinh như vậy, có giữ lại cuối cùng cũng chỉ gieo… Lúc Thanh Thu đẩy cửa tiến vào, Tĩnh Tri cố ý liếc nhìn sang Thẩm Bắc Thành một cái. Tựa như anh đang cố nén sự kích động nên cũng không để lộ ra vẻ mặt khoa trương, nhưng đôi tay của anh lại không ngừng run rẩy, đôi tròng mắt rạng rỡ, chói sáng lạ thường.Mà người phụ nữ vừa đẩy cửa bước vào kia lại giống như ánh mặt trời chói mắt, diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn trong nháy mắt trái tim của anh chợt đau nhói. Đột nhiên trong lúc đó Thẩm Bắc Thành cảm thấy mình gần như không còn chỗ nào để có thể chạy trốn. Thậm chí anh còn hối hận tại sao trong lúc này mình lại xuất hiện ở đây. Thậm chí anh cảm thấy bản thân thực sợ hãi khi nhìn thấy cô, hoặc nói đúng hơn là, anh sợ không biết phải làm thế nào nếu như nhìn thấy vẻ mặt của cô khi bắt gặp anh cũng ở đây...Không biết cô sẽ khinh thường, hay là sẽ cười lạnh lùng, cũng có thể là bình thản giống như nhìn một người qua đường. diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn Trong lòng anh rối loạn đến tê dại, mồ hôi vã ra làm lòng bàn tay anh thấy dinh dính. Dần dần anh cảm thấy có chút bất an khi ngồi ở chỗ này, thậm chí, thậm chí anh còn nảy ra một ý nghĩ vô cùng buồn cười... Anh vừa nghĩ có lẽ mình nên chạy trốn Thanh Thu... bộ dáng đã tựa như “vừa lâm trận vội muốn đào thoát”...

Chương 76-3