“Ngươi nói cái gì? Ngươi đã cùng thập nhị cách cách quyết định trao đổi – Ư!” Lan Hiên kinh ngạc cất giọng nói to, nhưng lời chưa nói hết đã bị Tình Tâm bịt miệng lại. “Hừ! Chỗ này mặc dù là hoa viên bí mật của “công chúa bang” chúng ta, nhưng cũng phải đề phòng tai vách mạch rừng chứ.” “Phải phải, phải phải.” Phức Vi cùng Tĩnh Du cũng song song gật đầu phụ họa. Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, thế nên chỗ các nàng đang đứng hiện nay, chính là hậu hoa viên trong Tử Cấm thành! Những cung nữ thái giám kia, tuy rằng cách các nàng rất xa, nhưng cũng phải cẩn thận trông chừng. Bốn vị cách cách các nàng, chính là “phần tử kh*ng b*” tiếng tăm vang dội ở Bắc thành. Các nàng vốn cũng không phải tỷ muội gì, chỉ là trạc tuổi nhau, nói chuyện lâu ngày trở thành hảo bằng hữu. Trong bốn người, Lan Hiên là kim chi ngọc diệp do hoàng thượng sinh ra, Tình Tâm là hòn ngọc quý trên tay Ngọc Thân Vương, còn Phức Vi và Tĩnh Du lại là ái nữ của Phúc Thân vương cùng Nghị Chính vương, hai thành…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...