Xin bà con lắng nghe tui kể ngọn nguồn Về Thiên Đàng nơi hạ giới Đồng ruộng phì nhiêu hai mươi vạn mẫu Dòng sông xanh nước chảy hiền hòa Đã nuôi dưỡng nam thanh nữ tú Nổi danh thiên hạ ngồng tỏi quê ta! Trích đoạn lời hát sẩm của Khấu mù Ở huyện Thiên Đường - Cao Dương! Trưa hôm ấy nắng như đổ lửa. Đã laâu trời không mưa, bụi hồng cuồn cuộn dạo chơi giữa trời và đất, mùi tỏi thối xông lên nồng nặc. Đàn quạ uể oải bay qua, bóng xám loang loáng trên sân. Trong sân, ngồng tỏi chưa bó chất đống, bốc mùi dưới ánh nắng gay gắt. Cao Dương ngồi xổm trên chiếc bàn ăn thấp ở gian giữa, nhướng cặp lông mày hãm tài hình chữ bát, tay bê bát canh ngồng tỏi, cố nén cảm giác buồn nôn chỉ chực trào lên từ dạ dày đễ húp một ngụm, thì nghe tiếng gọi giật giọng bên ngoài cổng khép hờ. Anh đặt vội bát canh, vừa đánh tiếng vừa bước ra sân. Dừng lại trước cửa buồng, anh hỏi: - Chú Kim Giác phải không ạ? Mời chú vào trong nhà. Giọng nói bên ngoài có dịu đi: - Cao Dương, ra ngoài này có việc cần bàn…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...