Phần đệm Lễ Tạ ơn Vào ngày Lễ Tạ ơn năm 2012, Tiễn Phiêu Phiêu trịnh trọng nói với Lý Miêu: “Hôm nay là Lễ Tạ ơn.” Lý Miêu: “Ờ?” Tiễn Phiêu Phiêu: “Bởi vậy anh hãy dùng tấm lòng chân thành để đặc biệt cảm ơn một người, người đã thay đổi cuộc đời anh, thay đổi tương lai anh.” Lý Miêu: “Mẹ anh à?” “Người ấy cứu anh thoát khỏi cảnh cô đơn lẻ bóng, khiến anh cảm nhận hơi ấm của gia đình, không ngại khó khăn cho anh được làm cha, đưa tới hi vọng sống sót cho phần đời còn lại của anh.” Lý Miêu đột nhiên tỉnh ngộ: “ Anh biết rồi, chính là Lý Miêu Miêu (1).” (1)Lý Miêu Miêu là tên con gái tác giả.) Tiễn Phiêu Phiêu oán hận nói: “ Chính là em!” Lý Miêu ung dung đáp: “Nhưng mà, anh cũng đã cứu thoát em từ tập đoàn gái ế, hơn nữa để em được làm mẹ, công lao của anh là lớn nhất. Có điều chúng ta quen biết nhau nhiều năm rồi, không cần khách sáo không cần khách sáo, bởi thế em không phải cảm ơn anh đâu.” Tiễn Phiêu Phiêu: “…” Là một cô gái lãng mạn, lại gặp được loại người không thú vị, không…
Chương 24: Chuyện gió đông và gió tây 2
Thế Giới NhỏTác giả: Phiêu A HềTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhPhần đệm Lễ Tạ ơn Vào ngày Lễ Tạ ơn năm 2012, Tiễn Phiêu Phiêu trịnh trọng nói với Lý Miêu: “Hôm nay là Lễ Tạ ơn.” Lý Miêu: “Ờ?” Tiễn Phiêu Phiêu: “Bởi vậy anh hãy dùng tấm lòng chân thành để đặc biệt cảm ơn một người, người đã thay đổi cuộc đời anh, thay đổi tương lai anh.” Lý Miêu: “Mẹ anh à?” “Người ấy cứu anh thoát khỏi cảnh cô đơn lẻ bóng, khiến anh cảm nhận hơi ấm của gia đình, không ngại khó khăn cho anh được làm cha, đưa tới hi vọng sống sót cho phần đời còn lại của anh.” Lý Miêu đột nhiên tỉnh ngộ: “ Anh biết rồi, chính là Lý Miêu Miêu (1).” (1)Lý Miêu Miêu là tên con gái tác giả.) Tiễn Phiêu Phiêu oán hận nói: “ Chính là em!” Lý Miêu ung dung đáp: “Nhưng mà, anh cũng đã cứu thoát em từ tập đoàn gái ế, hơn nữa để em được làm mẹ, công lao của anh là lớn nhất. Có điều chúng ta quen biết nhau nhiều năm rồi, không cần khách sáo không cần khách sáo, bởi thế em không phải cảm ơn anh đâu.” Tiễn Phiêu Phiêu: “…” Là một cô gái lãng mạn, lại gặp được loại người không thú vị, không… 4/ Kính áp tròngTrong tiệc sinh nhật của bà nội, Tiễn Phiêu Phiêu – kẻ rất lâu rồi không đeo kính sát tròng, mới lôi kính ra đeo. Qua nửa buổi, mắt của cô bắt đầu sưng đỏ.Trên đường về nhà, Tiễn Phiêu Phiêu lo lắng nói với Lý Miêu: “Anh nói xem, rốt cuộc kính áp tròng có vấn đề hay là mắt em có vấn đề?”Lý Miêu nói chắc nịch: “Là nhân phẩm của em có vấn đề!”5/Ai tệ hơn aiTiễn Phiêu Phiêu và Lý Miêu thường xuyên cùng nhau thảo luận, xem giữa hai người họ, ai tệ hơn ai.Tiễn Phiêu Phiêu đi tắt đón đầu: “Anh là đồ không ra gì!”Lý Miêu nói: “Em cũng đâu có tốt!”Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Ít nhất tốt hơn anh!”Lý Miêu nói: “Xời, đúng là năm mươi bước cười một trăm bước.”Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Này này, anh đếm lại đi nhé, năm mươi đồng đổi lấy một trăm đồng thì anh có chịu không?”Lý Miêu nói: “Dù sao bản chất cũng như nhau.”Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Nói như thế thì, em sáu mươi phần, anh năm mươi chín phần, chốt như vậy nhé? Đừng thấy chúng ta chỉ kém nhau có một phần nhỏ, đây là khác nhau về mặt bản chất đấy, là ranh giới giữa đạt yêu cầu và không đạt yêu cầu, là bước nhảy vọt từ sự biến đổi về lượng dẫn tới sự biến đổi về chất! Anh đúng là dốt nát!”Rốt cuộc Lý Miêu không còn gì để nói….Trận này – Tiễn Phiêu Phiêu toàn thắng!
4/ Kính áp tròng
Trong tiệc sinh nhật của bà nội, Tiễn Phiêu Phiêu – kẻ rất lâu rồi không đeo kính sát tròng, mới lôi kính ra đeo. Qua nửa buổi, mắt của cô bắt đầu sưng đỏ.
Trên đường về nhà, Tiễn Phiêu Phiêu lo lắng nói với Lý Miêu: “Anh nói xem, rốt cuộc kính áp tròng có vấn đề hay là mắt em có vấn đề?”
Lý Miêu nói chắc nịch: “Là nhân phẩm của em có vấn đề!”
5/Ai tệ hơn ai
Tiễn Phiêu Phiêu và Lý Miêu thường xuyên cùng nhau thảo luận, xem giữa hai người họ, ai tệ hơn ai.
Tiễn Phiêu Phiêu đi tắt đón đầu: “Anh là đồ không ra gì!”
Lý Miêu nói: “Em cũng đâu có tốt!”
Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Ít nhất tốt hơn anh!”
Lý Miêu nói: “Xời, đúng là năm mươi bước cười một trăm bước.”
Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Này này, anh đếm lại đi nhé, năm mươi đồng đổi lấy một trăm đồng thì anh có chịu không?”
Lý Miêu nói: “Dù sao bản chất cũng như nhau.”
Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Nói như thế thì, em sáu mươi phần, anh năm mươi chín phần, chốt như vậy nhé? Đừng thấy chúng ta chỉ kém nhau có một phần nhỏ, đây là khác nhau về mặt bản chất đấy, là ranh giới giữa đạt yêu cầu và không đạt yêu cầu, là bước nhảy vọt từ sự biến đổi về lượng dẫn tới sự biến đổi về chất! Anh đúng là dốt nát!”
Rốt cuộc Lý Miêu không còn gì để nói….
Trận này – Tiễn Phiêu Phiêu toàn thắng!
Thế Giới NhỏTác giả: Phiêu A HềTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhPhần đệm Lễ Tạ ơn Vào ngày Lễ Tạ ơn năm 2012, Tiễn Phiêu Phiêu trịnh trọng nói với Lý Miêu: “Hôm nay là Lễ Tạ ơn.” Lý Miêu: “Ờ?” Tiễn Phiêu Phiêu: “Bởi vậy anh hãy dùng tấm lòng chân thành để đặc biệt cảm ơn một người, người đã thay đổi cuộc đời anh, thay đổi tương lai anh.” Lý Miêu: “Mẹ anh à?” “Người ấy cứu anh thoát khỏi cảnh cô đơn lẻ bóng, khiến anh cảm nhận hơi ấm của gia đình, không ngại khó khăn cho anh được làm cha, đưa tới hi vọng sống sót cho phần đời còn lại của anh.” Lý Miêu đột nhiên tỉnh ngộ: “ Anh biết rồi, chính là Lý Miêu Miêu (1).” (1)Lý Miêu Miêu là tên con gái tác giả.) Tiễn Phiêu Phiêu oán hận nói: “ Chính là em!” Lý Miêu ung dung đáp: “Nhưng mà, anh cũng đã cứu thoát em từ tập đoàn gái ế, hơn nữa để em được làm mẹ, công lao của anh là lớn nhất. Có điều chúng ta quen biết nhau nhiều năm rồi, không cần khách sáo không cần khách sáo, bởi thế em không phải cảm ơn anh đâu.” Tiễn Phiêu Phiêu: “…” Là một cô gái lãng mạn, lại gặp được loại người không thú vị, không… 4/ Kính áp tròngTrong tiệc sinh nhật của bà nội, Tiễn Phiêu Phiêu – kẻ rất lâu rồi không đeo kính sát tròng, mới lôi kính ra đeo. Qua nửa buổi, mắt của cô bắt đầu sưng đỏ.Trên đường về nhà, Tiễn Phiêu Phiêu lo lắng nói với Lý Miêu: “Anh nói xem, rốt cuộc kính áp tròng có vấn đề hay là mắt em có vấn đề?”Lý Miêu nói chắc nịch: “Là nhân phẩm của em có vấn đề!”5/Ai tệ hơn aiTiễn Phiêu Phiêu và Lý Miêu thường xuyên cùng nhau thảo luận, xem giữa hai người họ, ai tệ hơn ai.Tiễn Phiêu Phiêu đi tắt đón đầu: “Anh là đồ không ra gì!”Lý Miêu nói: “Em cũng đâu có tốt!”Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Ít nhất tốt hơn anh!”Lý Miêu nói: “Xời, đúng là năm mươi bước cười một trăm bước.”Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Này này, anh đếm lại đi nhé, năm mươi đồng đổi lấy một trăm đồng thì anh có chịu không?”Lý Miêu nói: “Dù sao bản chất cũng như nhau.”Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Nói như thế thì, em sáu mươi phần, anh năm mươi chín phần, chốt như vậy nhé? Đừng thấy chúng ta chỉ kém nhau có một phần nhỏ, đây là khác nhau về mặt bản chất đấy, là ranh giới giữa đạt yêu cầu và không đạt yêu cầu, là bước nhảy vọt từ sự biến đổi về lượng dẫn tới sự biến đổi về chất! Anh đúng là dốt nát!”Rốt cuộc Lý Miêu không còn gì để nói….Trận này – Tiễn Phiêu Phiêu toàn thắng!