Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 594: Họa thủy chảy về hướng đông (17)
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Nghe nói nữ quốc sư Lỗ quốc tiến cung làm Chiêu Dương quý phi, thật không biết ả ta nghĩ như thế nào, ở Hoa Cốc còn cùng gia “ngươi chết ta sống”, hận không được đem chúng ta bắt lại, đem đến chỗ Lỗ quốc hoàng đế lãnh thưởng, lúc này lại biến thành công chúa hòa thân, ngông nghênh tới đây, người nói xem ả ta chẳng lẽ trong lòng không có tính toán gì sao?” Thiên Đồng đi theo Đào Tiểu Vi bên cạnh thời gian đã lâu, rất nhiều chuyện nói chẳng phải kiêng kỵ, khi Nhan Hi không có ở đây, Đào Tiểu Vi còn cùng nàng giống như tỷ muội, không nỡ làm cho nàng cùng Thiên Sương làm việc quá nhiều, sợ mệt nhọc.Phần này tình cảm, từ nhỏ đến lớn đã càng gắn chặt, quả quyết sẽ không bởi vì mấy câu nói liền có gì thay đổi.Đối với Tô Bối Nhi, Đào Tiểu Vi ấn tượng so với Thiên Đồng càng khắc sâu nhiều hơn, kia hai mươi mấy ngày đêm bị nhốt, Tô Bối Nhi không có chuyện gì sẽ một thân bạch y tới cùng nàng nói chuyện, bình thường là nàng không muốn nghe, mà Tô Bối Nhi cũng là bướng bỉnh muốn nói…, từ khi đó Đào Tiểu Vi đã mơ hồ có dự cảm, Tô Bối Nhi đối với Nhan Hi cảm giác tuyệt đối sẽ không ở lúc đó kết thúc, ả ta và Nhan Hi là cùng một loại người, đã quyết định cái gì thì cho dù là chết cũng không chịu quay đầu.Quả nhiên, vẫn là một đường chạy tới Yến quốc, lấy tư thái công chúa trở thành một trong những cung phi của Yến quốc hoàng đế, may mắn phu quân tốt của nàng cũng không sợ người khác làm phiền, trong cung bầy nữ nhân kia đều là cưới cho hoàng đế, mà ở trên điện Kim Loan Nhan Hi mới là một bệ hạ quan lâm thiên hạ, trở lại Duệ vương phủ, hắn cũng chỉ là phu quân của một mình nàng.Nhan Hi nói như vậy cũng là làm như vậy, chưa bao giờ một ngày từng có ngoại lệ, Đào Tiểu Vi đã thành thói quen, đem hai thân phận của Nhan Hi phân biệt rõ ràng, làm hoàng đế cũng chỉ là một chức quan bọc trên người Nhan Hi, trên thực tế cuộc sống của bọn họ cũng không có gì thay đổi.Biết Thiên Đồng lo lắng, Đào Tiểu Vi không biết muốn như thế nào cùng nàng giải thích, không phải là người trong cuộc, căn bản là không cách nào hiểu phần tâm tình Nhan Hi đối với Đào Tiểu Vi, đây là một loại cảm giác không cách nào nói rõ.“Ngươi nha, không nên nghĩ quá nhiều, đều sắp làm tân nương rồi, lo cho phu quân tương lai Cửu Đỉnh là được.” Hài hước vỗ vỗ bàn tayThiên Đồng, Đào Tiểu Vi cười chớp mắt, “Nếu như ngươi bị trả về, ta cũng không nhận lại nha.”
“Nghe nói nữ quốc
sư Lỗ quốc tiến cung làm Chiêu Dương quý phi, thật không biết ả ta nghĩ
như thế nào, ở Hoa Cốc còn cùng gia “ngươi chết ta sống”, hận không được đem chúng ta bắt lại, đem đến chỗ Lỗ quốc hoàng đế lãnh thưởng, lúc này lại biến thành công chúa hòa thân, ngông nghênh tới đây, người nói xem ả ta chẳng lẽ trong lòng không có tính toán gì sao?” Thiên Đồng đi theo
Đào Tiểu Vi bên cạnh thời gian đã lâu, rất nhiều chuyện nói chẳng phải
kiêng kỵ, khi Nhan Hi không có ở đây, Đào Tiểu Vi còn cùng nàng giống
như tỷ muội, không nỡ làm cho nàng cùng Thiên Sương làm việc quá nhiều,
sợ mệt nhọc.
Phần này tình cảm, từ nhỏ đến lớn đã càng gắn chặt, quả quyết sẽ không bởi vì mấy câu nói liền có gì thay đổi.
Đối với Tô Bối Nhi, Đào Tiểu Vi ấn tượng so với Thiên Đồng càng khắc sâu
nhiều hơn, kia hai mươi mấy ngày đêm bị nhốt, Tô Bối Nhi không có chuyện gì sẽ một thân bạch y tới cùng nàng nói chuyện, bình thường là nàng
không muốn nghe, mà Tô Bối Nhi cũng là bướng bỉnh muốn nói…, từ khi đó
Đào Tiểu Vi đã mơ hồ có dự cảm, Tô Bối Nhi đối với Nhan Hi cảm giác
tuyệt đối sẽ không ở lúc đó kết thúc, ả ta và Nhan Hi là cùng một loại
người, đã quyết định cái gì thì cho dù là chết cũng không chịu quay đầu.
Quả nhiên, vẫn là một đường chạy tới Yến quốc, lấy tư thái công chúa trở
thành một trong những cung phi của Yến quốc hoàng đế, may mắn phu quân
tốt của nàng cũng không sợ người khác làm phiền, trong cung bầy nữ nhân
kia đều là cưới cho hoàng đế, mà ở trên điện Kim Loan Nhan Hi mới là một bệ hạ quan lâm thiên hạ, trở lại Duệ vương phủ, hắn cũng chỉ là phu
quân của một mình nàng.
Nhan Hi nói như vậy cũng là làm như vậy,
chưa bao giờ một ngày từng có ngoại lệ, Đào Tiểu Vi đã thành thói quen,
đem hai thân phận của Nhan Hi phân biệt rõ ràng, làm hoàng đế cũng chỉ
là một chức quan bọc trên người Nhan Hi, trên thực tế cuộc sống của bọn
họ cũng không có gì thay đổi.
Biết Thiên Đồng lo lắng, Đào Tiểu
Vi không biết muốn như thế nào cùng nàng giải thích, không phải là người trong cuộc, căn bản là không cách nào hiểu phần tâm tình Nhan Hi đối
với Đào Tiểu Vi, đây là một loại cảm giác không cách nào nói rõ.
“Ngươi nha, không nên nghĩ quá nhiều, đều sắp làm tân nương rồi, lo cho phu
quân tương lai Cửu Đỉnh là được.” Hài hước vỗ vỗ bàn tayThiên Đồng, Đào
Tiểu Vi cười chớp mắt, “Nếu như ngươi bị trả về, ta cũng không nhận lại
nha.”
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Nghe nói nữ quốc sư Lỗ quốc tiến cung làm Chiêu Dương quý phi, thật không biết ả ta nghĩ như thế nào, ở Hoa Cốc còn cùng gia “ngươi chết ta sống”, hận không được đem chúng ta bắt lại, đem đến chỗ Lỗ quốc hoàng đế lãnh thưởng, lúc này lại biến thành công chúa hòa thân, ngông nghênh tới đây, người nói xem ả ta chẳng lẽ trong lòng không có tính toán gì sao?” Thiên Đồng đi theo Đào Tiểu Vi bên cạnh thời gian đã lâu, rất nhiều chuyện nói chẳng phải kiêng kỵ, khi Nhan Hi không có ở đây, Đào Tiểu Vi còn cùng nàng giống như tỷ muội, không nỡ làm cho nàng cùng Thiên Sương làm việc quá nhiều, sợ mệt nhọc.Phần này tình cảm, từ nhỏ đến lớn đã càng gắn chặt, quả quyết sẽ không bởi vì mấy câu nói liền có gì thay đổi.Đối với Tô Bối Nhi, Đào Tiểu Vi ấn tượng so với Thiên Đồng càng khắc sâu nhiều hơn, kia hai mươi mấy ngày đêm bị nhốt, Tô Bối Nhi không có chuyện gì sẽ một thân bạch y tới cùng nàng nói chuyện, bình thường là nàng không muốn nghe, mà Tô Bối Nhi cũng là bướng bỉnh muốn nói…, từ khi đó Đào Tiểu Vi đã mơ hồ có dự cảm, Tô Bối Nhi đối với Nhan Hi cảm giác tuyệt đối sẽ không ở lúc đó kết thúc, ả ta và Nhan Hi là cùng một loại người, đã quyết định cái gì thì cho dù là chết cũng không chịu quay đầu.Quả nhiên, vẫn là một đường chạy tới Yến quốc, lấy tư thái công chúa trở thành một trong những cung phi của Yến quốc hoàng đế, may mắn phu quân tốt của nàng cũng không sợ người khác làm phiền, trong cung bầy nữ nhân kia đều là cưới cho hoàng đế, mà ở trên điện Kim Loan Nhan Hi mới là một bệ hạ quan lâm thiên hạ, trở lại Duệ vương phủ, hắn cũng chỉ là phu quân của một mình nàng.Nhan Hi nói như vậy cũng là làm như vậy, chưa bao giờ một ngày từng có ngoại lệ, Đào Tiểu Vi đã thành thói quen, đem hai thân phận của Nhan Hi phân biệt rõ ràng, làm hoàng đế cũng chỉ là một chức quan bọc trên người Nhan Hi, trên thực tế cuộc sống của bọn họ cũng không có gì thay đổi.Biết Thiên Đồng lo lắng, Đào Tiểu Vi không biết muốn như thế nào cùng nàng giải thích, không phải là người trong cuộc, căn bản là không cách nào hiểu phần tâm tình Nhan Hi đối với Đào Tiểu Vi, đây là một loại cảm giác không cách nào nói rõ.“Ngươi nha, không nên nghĩ quá nhiều, đều sắp làm tân nương rồi, lo cho phu quân tương lai Cửu Đỉnh là được.” Hài hước vỗ vỗ bàn tayThiên Đồng, Đào Tiểu Vi cười chớp mắt, “Nếu như ngươi bị trả về, ta cũng không nhận lại nha.”