Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 599: Họa thủy chảy về hướng đông (End)
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Tô Bối Nhi thản nhiên nói, “Bổn cung bây giờ không muốn uống, trước để đó, đợi lát nữa rồi hãy nói.”Đối mặt với Chiêu Dương quý phi, Quý Hỉ thái giám cũng không dám bắt tội, lập tức trên mặt chất đầy nụ cười, không nhẹ không nặng trì hoãn thanh âm nói, “Nương nương, vậy cũng không được, lão nô nhận được ý chỉ của bệ hạ, vì thân thể của ngài sớm ngày khang phục, thuốc này phải dùng đúng giờ.”Tô Bối Nhi nhướng cao đôi mày thanh tú, thanh âm đi theo lạnh xuống, “Bổn cung bây giờ ngay cả chuyện nhỏ này cũng quyết định không được, muốn tùy ngươi một nô tài tới quản sao ? Hừ, ở chỗ này rốt cuộc ai mới là chủ tử?”Quý Hỉ thầm than, Ngô hoàng thật anh minh thần võ, đại khái là đã sớm ngờ tới hắn gặp được loại tình trạng quẫn bách này, mới nói trước viết thánh chỉ để cho hắn tới tiết chế quý phi nương nương, nếu như lúc này hắn không có thánh chỉ trong người, chỉ sợ cũng chỉ có thể chiều theo Chiêu Dương quý phi, làm cho nàng tiếp tục giả bộ bệnh không uống thuốc.“Tất nhiên nương nương là chủ tử, lão nô vốn không muốn nhiều chuyện này, bất quá bệ hạ liên tục phân phó, lão nô cũng là không có cách nào khác, hoàng mạng phải làm a.” Giống như không có chuyện gì xảy ra, hắn từ trong tay áo lấy ra thánh chỉ của Nhan Hi, cao cao nâng lên cho Chiêu Dương quý phi xem, đợi nàng xem xong rồi, mới yên lặng thu hồi đến trong tay áo, thánh chỉ có nội dung gì, trừ Quý Hỉ cũng chỉ có Tô Bối Nhi biết.Hắn đây là cho nàng lưu đủ thể diện.“Nương nương, thuốc đã nhanh nguội.” Lẳng lặng nhắc nhở, Quý Hỉ tự mình bưng lên chén thuốc, đem đến trước giường quý phi.Tô Bối Nhi hận nghiến răng lợi, thật không muốn chạm đến chén thuốc đen này, bất quá Quý Hỉ trên tay có thánh chỉ hoàng đế, ở hậu cung này, nàng cũng không nên làm trò trước mặt nô tài kháng chỉ bất tuân, may là cũng chỉ là uống một chén thuốc mà thôi, Nhan Hi có thể tới, so sánh với cái gì cũng quan trọng hơn, nếu là kiên quyết không uống, lão thái giám trở về học lại cho bệ hạ nghe, chỉ sợ hắn sẽ thay đổi chủ ý không đến nhìn nàng.Bởi vì … chút ít chuyện này mà hư nguyện vọng thật vất vả sắp đạt thành, đích xác là không đáng giá.“Nương nương, ngài nếu ngại đắng, nô tỳ cho ngài thêm chút mật ong sao.” Cung nữ nhìn Tô Bối Nhi bộ dạng phiền não có chút không đành.Quý Hỉ vừa lãnh băng băng trợn mắt nhìn một cái, “Ngự y kê đơn cũng không có mật ong, làm sao ngươi dám lung tung bỏ thêm, vạn nhất hư dược hiệu hại đến nương nương bệnh lâu không dứt, ngươi có mấy cái đầu có thể gánh chịu?” …
Tô Bối Nhi thản nhiên nói, “Bổn cung bây giờ không muốn uống, trước để đó, đợi lát nữa rồi hãy nói.”
Đối mặt với Chiêu Dương quý phi, Quý Hỉ thái giám cũng không dám bắt tội,
lập tức trên mặt chất đầy nụ cười, không nhẹ không nặng trì hoãn thanh
âm nói, “Nương nương, vậy cũng không được, lão nô nhận được ý chỉ của
bệ hạ, vì thân thể của ngài sớm ngày khang phục, thuốc này phải dùng
đúng giờ.”
Tô Bối Nhi nhướng cao đôi mày thanh tú, thanh âm đi
theo lạnh xuống, “Bổn cung bây giờ ngay cả chuyện nhỏ này cũng quyết
định không được, muốn tùy ngươi một nô tài tới quản sao ? Hừ, ở chỗ này
rốt cuộc ai mới là chủ tử?”
Quý Hỉ thầm than, Ngô hoàng thật anh
minh thần võ, đại khái là đã sớm ngờ tới hắn gặp được loại tình trạng
quẫn bách này, mới nói trước viết thánh chỉ để cho hắn tới tiết chế quý
phi nương nương, nếu như lúc này hắn không có thánh chỉ trong người, chỉ sợ cũng chỉ có thể chiều theo Chiêu Dương quý phi, làm cho nàng tiếp
tục giả bộ bệnh không uống thuốc.
“Tất nhiên nương nương là chủ
tử, lão nô vốn không muốn nhiều chuyện này, bất quá bệ hạ liên tục phân
phó, lão nô cũng là không có cách nào khác, hoàng mạng phải làm a.”
Giống như không có chuyện gì xảy ra, hắn từ trong tay áo lấy ra thánh
chỉ của Nhan Hi, cao cao nâng lên cho Chiêu Dương quý phi xem, đợi nàng
xem xong rồi, mới yên lặng thu hồi đến trong tay áo, thánh chỉ có nội
dung gì, trừ Quý Hỉ cũng chỉ có Tô Bối Nhi biết.
Hắn đây là cho nàng lưu đủ thể diện.
“Nương nương, thuốc đã nhanh nguội.” Lẳng lặng nhắc nhở, Quý Hỉ tự mình bưng lên chén thuốc, đem đến trước giường quý phi.
Tô Bối Nhi hận nghiến răng lợi, thật không muốn chạm đến chén thuốc đen
này, bất quá Quý Hỉ trên tay có thánh chỉ hoàng đế, ở hậu cung này, nàng cũng không nên làm trò trước mặt nô tài kháng chỉ bất tuân, may là cũng chỉ là uống một chén thuốc mà thôi, Nhan Hi có thể tới, so sánh với cái gì cũng quan trọng hơn, nếu là kiên quyết không uống, lão thái giám trở về học lại cho bệ hạ nghe, chỉ sợ hắn sẽ thay đổi chủ ý không đến nhìn
nàng.
Bởi vì … chút ít chuyện này mà hư nguyện vọng thật vất vả sắp đạt thành, đích xác là không đáng giá.
“Nương nương, ngài nếu ngại đắng, nô tỳ cho ngài thêm chút mật ong sao.” Cung
nữ nhìn Tô Bối Nhi bộ dạng phiền não có chút không đành.
Quý Hỉ
vừa lãnh băng băng trợn mắt nhìn một cái, “Ngự y kê đơn cũng không có
mật ong, làm sao ngươi dám lung tung bỏ thêm, vạn nhất hư dược hiệu hại
đến nương nương bệnh lâu không dứt, ngươi có mấy cái đầu có thể gánh
chịu?” …
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Tô Bối Nhi thản nhiên nói, “Bổn cung bây giờ không muốn uống, trước để đó, đợi lát nữa rồi hãy nói.”Đối mặt với Chiêu Dương quý phi, Quý Hỉ thái giám cũng không dám bắt tội, lập tức trên mặt chất đầy nụ cười, không nhẹ không nặng trì hoãn thanh âm nói, “Nương nương, vậy cũng không được, lão nô nhận được ý chỉ của bệ hạ, vì thân thể của ngài sớm ngày khang phục, thuốc này phải dùng đúng giờ.”Tô Bối Nhi nhướng cao đôi mày thanh tú, thanh âm đi theo lạnh xuống, “Bổn cung bây giờ ngay cả chuyện nhỏ này cũng quyết định không được, muốn tùy ngươi một nô tài tới quản sao ? Hừ, ở chỗ này rốt cuộc ai mới là chủ tử?”Quý Hỉ thầm than, Ngô hoàng thật anh minh thần võ, đại khái là đã sớm ngờ tới hắn gặp được loại tình trạng quẫn bách này, mới nói trước viết thánh chỉ để cho hắn tới tiết chế quý phi nương nương, nếu như lúc này hắn không có thánh chỉ trong người, chỉ sợ cũng chỉ có thể chiều theo Chiêu Dương quý phi, làm cho nàng tiếp tục giả bộ bệnh không uống thuốc.“Tất nhiên nương nương là chủ tử, lão nô vốn không muốn nhiều chuyện này, bất quá bệ hạ liên tục phân phó, lão nô cũng là không có cách nào khác, hoàng mạng phải làm a.” Giống như không có chuyện gì xảy ra, hắn từ trong tay áo lấy ra thánh chỉ của Nhan Hi, cao cao nâng lên cho Chiêu Dương quý phi xem, đợi nàng xem xong rồi, mới yên lặng thu hồi đến trong tay áo, thánh chỉ có nội dung gì, trừ Quý Hỉ cũng chỉ có Tô Bối Nhi biết.Hắn đây là cho nàng lưu đủ thể diện.“Nương nương, thuốc đã nhanh nguội.” Lẳng lặng nhắc nhở, Quý Hỉ tự mình bưng lên chén thuốc, đem đến trước giường quý phi.Tô Bối Nhi hận nghiến răng lợi, thật không muốn chạm đến chén thuốc đen này, bất quá Quý Hỉ trên tay có thánh chỉ hoàng đế, ở hậu cung này, nàng cũng không nên làm trò trước mặt nô tài kháng chỉ bất tuân, may là cũng chỉ là uống một chén thuốc mà thôi, Nhan Hi có thể tới, so sánh với cái gì cũng quan trọng hơn, nếu là kiên quyết không uống, lão thái giám trở về học lại cho bệ hạ nghe, chỉ sợ hắn sẽ thay đổi chủ ý không đến nhìn nàng.Bởi vì … chút ít chuyện này mà hư nguyện vọng thật vất vả sắp đạt thành, đích xác là không đáng giá.“Nương nương, ngài nếu ngại đắng, nô tỳ cho ngài thêm chút mật ong sao.” Cung nữ nhìn Tô Bối Nhi bộ dạng phiền não có chút không đành.Quý Hỉ vừa lãnh băng băng trợn mắt nhìn một cái, “Ngự y kê đơn cũng không có mật ong, làm sao ngươi dám lung tung bỏ thêm, vạn nhất hư dược hiệu hại đến nương nương bệnh lâu không dứt, ngươi có mấy cái đầu có thể gánh chịu?” …