Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 619: Đế sủng kiều dung 5
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Thà không nói thì thôi.Đạo lý lớn này người nào không biết, có người nào trong lòng không thấy ủy khuất đâu.Từ lễ thành thân đến bây giờ, mà chỉ có thể ở từ xa trông thấy một bên mặt, một bóng lưng, thậm chí còn không có nhìn cẩn thận đã biến mất ở trước mắt.Lời nói của Huệ phi đâm vào tâm của mọi người.Các nàng cũng là danh chánh ngôn thuận, chẳng lẽ nghĩ gặp Hoàng thượng một lần là phạm vào vương pháp.“Tỷ tỷ nói rất đúng, bổn cung cũng không đi, hôm nay không phải là nhìn thấy Hoàng thượng thì không về, mọi thị phi khúc mắc phải hỏi cho rõ, thật sự không muốn chúng ta, thì hãy đuổi ra cung đi, chúng ta tới cùng nhau thì cùng lắm là ra đi cùng nhau.” (Mấy bà này chưa biết mặt “Sát thần” của Hi Hi nhà ta =.= )Có một người đi theo phụ họa, chúng nữ nhân tâm đang phân vân cũng kiên định hơn.“Chúng ta lúc nào thì đi tìm Hoàng thượng?” Trước cửa có thị vệ canh giữ, xem ra chỉ có thể xông vào, các nàng nhiều người lại là các cung phi có kim sắc phong hiệu nương nương, nếu cùng nhau xông vào, bọn họ cũng không dám cản trở.Huệ phi lắc đầu, “Chờ một chút, hôm nay nhân vật chính là Chiêu Dương quý phi, chờ một lát vị nương nương kia nhìn thấy bệ hạ còn dẫn nghiêng theo mỹ nhân nghiêng thành nghiêng nước đi thăm bệnh, không biết nàng ta có thể hay không nhịn xuống khuất nhục này, chúng ta kiên nhẫn cho nàng ta có cơ hội nổi đóa, vốn là đang bị bệnh, nếu ẩn nhẫn không phát tiết đi ra ngoài, sẽ là chuyện “tốt” “.Những cung phi kia nghe ra hàm nghĩa thì cũng lấy tay che miệng lại, lặng lẽ cười thầm.Đúng vậy a, làm sao lại quên mất vị quý phi nương nương này cũng không phải là đèn đã cạn dầu, có nàng đánh trận trước, làm chim đầu đàn, cũng là thoát được phiền toái cho họ.Mà bên trong tẩm cung đang trên giường bệnh…Tô Bối Nhi người đang mang bệnh, được khuyên can của cung nữ nên không có đến cửa cung nghênh đón hoàng đế, chỉ có Quý Hỉ dẫn theo một đám nô tài, cung kính mời tân hoàng tiến đến.Khi lão thái giám ánh mắt bay tới trên người hồng nhan xinh đẹp bên cạnh Nhan Hi, tim của hắn cũng đi theo lộp bộp xuống.Xong, bên ngoài các nương nương chuẩn bị làm loạn, ngay cả hắn cũng không nghĩ tới, bệ hạ tiến cung thăm bệnh lại đem vị chủ tử này cũng mang đến.“Chiêu Dương quý phi là bằng hữu lâu ngày của ta, Hoàng thượng, chúng ta bây giờ đi vào thăm nàng một chút đi.” Đào Tiểu Vi cười tươi nghịch ngợm, nhìn không ra thần sắc không hề vui mừng, nghĩ đến một đường ở trong kiệu ngủ rất rầm ổn, lúc này tinh thần cũng rất khoan khoái.
Thà không nói thì thôi.
Đạo lý lớn này người nào không biết, có người nào trong lòng không thấy ủy khuất đâu.
Từ lễ thành thân đến bây giờ, mà chỉ có thể ở từ xa trông thấy một bên
mặt, một bóng lưng, thậm chí còn không có nhìn cẩn thận đã biến mất ở
trước mắt.
Lời nói của Huệ phi đâm vào tâm của mọi người.
Các nàng cũng là danh chánh ngôn thuận, chẳng lẽ nghĩ gặp Hoàng thượng một lần là phạm vào vương pháp.
“Tỷ tỷ nói rất đúng, bổn cung cũng không đi, hôm nay không phải là nhìn
thấy Hoàng thượng thì không về, mọi thị phi khúc mắc phải hỏi cho rõ,
thật sự không muốn chúng ta, thì hãy đuổi ra cung đi, chúng ta tới cùng
nhau thì cùng lắm là ra đi cùng nhau.” (Mấy bà này chưa biết mặt “Sát
thần” của Hi Hi nhà ta =.= )
Có một người đi theo phụ họa, chúng nữ nhân tâm đang phân vân cũng kiên định hơn.
“Chúng ta lúc nào thì đi tìm Hoàng thượng?” Trước cửa có thị vệ canh giữ, xem
ra chỉ có thể xông vào, các nàng nhiều người lại là các cung phi có kim
sắc phong hiệu nương nương, nếu cùng nhau xông vào, bọn họ cũng không
dám cản trở.
Huệ phi lắc đầu, “Chờ một chút, hôm nay nhân vật
chính là Chiêu Dương quý phi, chờ một lát vị nương nương kia nhìn thấy
bệ hạ còn dẫn nghiêng theo mỹ nhân nghiêng thành nghiêng nước đi thăm
bệnh, không biết nàng ta có thể hay không nhịn xuống khuất nhục này,
chúng ta kiên nhẫn cho nàng ta có cơ hội nổi đóa, vốn là đang bị bệnh,
nếu ẩn nhẫn không phát tiết đi ra ngoài, sẽ là chuyện “tốt” “.
Những cung phi kia nghe ra hàm nghĩa thì cũng lấy tay che miệng lại, lặng lẽ cười thầm.
Đúng vậy a, làm sao lại quên mất vị quý phi nương nương này cũng không phải
là đèn đã cạn dầu, có nàng đánh trận trước, làm chim đầu đàn, cũng là
thoát được phiền toái cho họ.
Mà bên trong tẩm cung đang trên giường bệnh…
Tô Bối Nhi người đang mang bệnh, được khuyên can của cung nữ nên không có
đến cửa cung nghênh đón hoàng đế, chỉ có Quý Hỉ dẫn theo một đám nô tài, cung kính mời tân hoàng tiến đến.
Khi lão thái giám ánh mắt bay tới trên người hồng nhan xinh đẹp bên cạnh Nhan Hi, tim của hắn cũng đi theo lộp bộp xuống.
Xong, bên ngoài các nương nương chuẩn bị làm loạn, ngay cả hắn cũng không
nghĩ tới, bệ hạ tiến cung thăm bệnh lại đem vị chủ tử này cũng mang đến.
“Chiêu Dương quý phi là bằng hữu lâu ngày của ta, Hoàng thượng, chúng ta bây
giờ đi vào thăm nàng một chút đi.” Đào Tiểu Vi cười tươi nghịch ngợm,
nhìn không ra thần sắc không hề vui mừng, nghĩ đến một đường ở trong
kiệu ngủ rất rầm ổn, lúc này tinh thần cũng rất khoan khoái.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Thà không nói thì thôi.Đạo lý lớn này người nào không biết, có người nào trong lòng không thấy ủy khuất đâu.Từ lễ thành thân đến bây giờ, mà chỉ có thể ở từ xa trông thấy một bên mặt, một bóng lưng, thậm chí còn không có nhìn cẩn thận đã biến mất ở trước mắt.Lời nói của Huệ phi đâm vào tâm của mọi người.Các nàng cũng là danh chánh ngôn thuận, chẳng lẽ nghĩ gặp Hoàng thượng một lần là phạm vào vương pháp.“Tỷ tỷ nói rất đúng, bổn cung cũng không đi, hôm nay không phải là nhìn thấy Hoàng thượng thì không về, mọi thị phi khúc mắc phải hỏi cho rõ, thật sự không muốn chúng ta, thì hãy đuổi ra cung đi, chúng ta tới cùng nhau thì cùng lắm là ra đi cùng nhau.” (Mấy bà này chưa biết mặt “Sát thần” của Hi Hi nhà ta =.= )Có một người đi theo phụ họa, chúng nữ nhân tâm đang phân vân cũng kiên định hơn.“Chúng ta lúc nào thì đi tìm Hoàng thượng?” Trước cửa có thị vệ canh giữ, xem ra chỉ có thể xông vào, các nàng nhiều người lại là các cung phi có kim sắc phong hiệu nương nương, nếu cùng nhau xông vào, bọn họ cũng không dám cản trở.Huệ phi lắc đầu, “Chờ một chút, hôm nay nhân vật chính là Chiêu Dương quý phi, chờ một lát vị nương nương kia nhìn thấy bệ hạ còn dẫn nghiêng theo mỹ nhân nghiêng thành nghiêng nước đi thăm bệnh, không biết nàng ta có thể hay không nhịn xuống khuất nhục này, chúng ta kiên nhẫn cho nàng ta có cơ hội nổi đóa, vốn là đang bị bệnh, nếu ẩn nhẫn không phát tiết đi ra ngoài, sẽ là chuyện “tốt” “.Những cung phi kia nghe ra hàm nghĩa thì cũng lấy tay che miệng lại, lặng lẽ cười thầm.Đúng vậy a, làm sao lại quên mất vị quý phi nương nương này cũng không phải là đèn đã cạn dầu, có nàng đánh trận trước, làm chim đầu đàn, cũng là thoát được phiền toái cho họ.Mà bên trong tẩm cung đang trên giường bệnh…Tô Bối Nhi người đang mang bệnh, được khuyên can của cung nữ nên không có đến cửa cung nghênh đón hoàng đế, chỉ có Quý Hỉ dẫn theo một đám nô tài, cung kính mời tân hoàng tiến đến.Khi lão thái giám ánh mắt bay tới trên người hồng nhan xinh đẹp bên cạnh Nhan Hi, tim của hắn cũng đi theo lộp bộp xuống.Xong, bên ngoài các nương nương chuẩn bị làm loạn, ngay cả hắn cũng không nghĩ tới, bệ hạ tiến cung thăm bệnh lại đem vị chủ tử này cũng mang đến.“Chiêu Dương quý phi là bằng hữu lâu ngày của ta, Hoàng thượng, chúng ta bây giờ đi vào thăm nàng một chút đi.” Đào Tiểu Vi cười tươi nghịch ngợm, nhìn không ra thần sắc không hề vui mừng, nghĩ đến một đường ở trong kiệu ngủ rất rầm ổn, lúc này tinh thần cũng rất khoan khoái.