Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 628: Đế sủng kiều dung 14
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi khóe môi dạng ra vẻ cười yếu ớt, cũng không trả lời.Nói đến chuyện này, lại có thể làm cho hắn lộ ra cái có thể gọi là nụ cười, Đào Tiểu Vi hồ nghi nghiên cứu Nhan Hi khác thường.Nhất định có việc gì phát sinh.Bất quá, hắn không muốn nói, nàng cũng không có biện pháp.“Phu quân, chàng cái bộ dáng này rất dọa người.” Ngón tay hơi lạnh chỉ ở môi của hắn, vẽ lại nụ cười khó khăn khi nãy, “Nếu như Nhị ca ca thấy chàng cười, nhất định sẽ khua chiêng gõ trống chiếu cáo thiên hạ, còn có thể đem sử quan cũng chộp tới, tự mình giám sát bọn họ ghi sự kiện này, chứng minh nó thật từng tồn tại qua.”Đào Tiểu Vi cố ý giả ra hoa dung thất sắc, ngược lại đem nụ cười Nhan Hi nghẹn trở về, thở dài, không rõ từ khi nào thì bắt đầu, vẻ mặt bình thường của người khác đeo đến trên mặt hắn lại biến thành không bình thường.Xuất cung, Cửu Đỉnh cỡi khoái mã chạy tới hồi báo, Cửu Đỉnh ở bên cỗ kiệu thấp giọng nói, “Gia, Nhị điện hạ bình an về đến nhà.”“Truyền chỉ, bãi giá trở về phủ.” Nắm lỗ mũi, Đào Tiểu Vi giả ra thanh âm Nhan Hi trầm thấp giành trước ra lệnh.Dịch Dung Thuật có một chương đặc biệt nói đến khẩu kỹ, dựa vào nội lực vận chuyển điều tức, áp bách cổ họng, tiến tới tùy tâm mà phát ra thanh âm mình muốn. Đào Tiểu Vi không biết võ công, phát không ra nội lực, cho nên cơ hồ hoàn toàn không có học xong.Nàng lúc này cũng chỉ là tâm huyết dâng trào chỉ đùa một chút, dùng thanh âm cũng không lớn, trừ bên cạnh Nhan Hi, cũng là ngoài cửa sổ Cửu Đỉnh là nghe được.“Gia, còn có một việc.” Cửu Đỉnh dừng một chút, mới giảm thấp xuống âm lượng nhanh chóng nói, “Có người của Hỏa Thần giáo vừa vào lãnh thổ, lúc này đại khái đang ở khoảng cách kinh thành chưa đầy năm trăm dặm, ngày đêm kiên trình, xem ra là chạy tới kinh thành, bên ảnh vệ mới đưa tin tới, trong đó có một người cùng người cầm đầu ngày đó đến vương phủ ý đồ bất chính giống nhau, căn cứ vào thuộc hạ của Nhị điện hạ miêu tả, người nói đến rất có thể là giáo chủ của bọn hắn – Vân Diễm.”Đang lo không biết chỗ tìm hắn, lại tự động đưa tới cửa, Nhan Hi cặp mắt lạnh lùng cúi xuống nhìn chăm chú Đào Tiểu Vi, đồng mâu lộ ra tức giận không thể thỏa hiệp, nói rõ trong lòng đại hỏa lại bị người kích lên, “Truyền ý chỉ của trẫm, ảnh vệ cùng nội thị doanh tất cả đều bố trí thật tốt , lần này không cho phép để cho hắn chạy thoát.”
Nhan Hi khóe môi dạng ra vẻ cười yếu ớt, cũng không trả lời.
Nói đến chuyện này, lại có thể làm cho hắn lộ ra cái có thể gọi là nụ cười, Đào Tiểu Vi hồ nghi nghiên cứu Nhan Hi khác thường.
Nhất định có việc gì phát sinh.
Bất quá, hắn không muốn nói, nàng cũng không có biện pháp.
“Phu quân, chàng cái bộ dáng này rất dọa người.” Ngón tay hơi lạnh chỉ ở
môi của hắn, vẽ lại nụ cười khó khăn khi nãy, “Nếu như Nhị ca ca thấy
chàng cười, nhất định sẽ khua chiêng gõ trống chiếu cáo thiên hạ, còn có thể đem sử quan cũng chộp tới, tự mình giám sát bọn họ ghi sự kiện này, chứng minh nó thật từng tồn tại qua.”
Đào Tiểu Vi cố ý giả ra
hoa dung thất sắc, ngược lại đem nụ cười Nhan Hi nghẹn trở về, thở dài,
không rõ từ khi nào thì bắt đầu, vẻ mặt bình thường của người khác đeo
đến trên mặt hắn lại biến thành không bình thường.
Xuất cung, Cửu Đỉnh cỡi khoái mã chạy tới hồi báo, Cửu Đỉnh ở bên cỗ kiệu thấp giọng nói, “Gia, Nhị điện hạ bình an về đến nhà.”
“Truyền chỉ, bãi giá trở về phủ.” Nắm lỗ mũi, Đào Tiểu Vi giả ra thanh âm Nhan Hi trầm thấp giành trước ra lệnh.
Dịch Dung Thuật có một chương đặc biệt nói đến khẩu kỹ, dựa vào nội lực vận
chuyển điều tức, áp bách cổ họng, tiến tới tùy tâm mà phát ra thanh âm
mình muốn. Đào Tiểu Vi không biết võ công, phát không ra nội lực, cho
nên cơ hồ hoàn toàn không có học xong.
Nàng lúc này cũng chỉ là
tâm huyết dâng trào chỉ đùa một chút, dùng thanh âm cũng không lớn, trừ
bên cạnh Nhan Hi, cũng là ngoài cửa sổ Cửu Đỉnh là nghe được.
“Gia, còn có một việc.” Cửu Đỉnh dừng một chút, mới giảm thấp xuống âm lượng
nhanh chóng nói, “Có người của Hỏa Thần giáo vừa vào lãnh thổ, lúc này
đại khái đang ở khoảng cách kinh thành chưa đầy năm trăm dặm, ngày đêm
kiên trình, xem ra là chạy tới kinh thành, bên ảnh vệ mới đưa tin tới,
trong đó có một người cùng người cầm đầu ngày đó đến vương phủ ý đồ bất
chính giống nhau, căn cứ vào thuộc hạ của Nhị điện hạ miêu tả, người nói đến rất có thể là giáo chủ của bọn hắn – Vân Diễm.”
Đang lo
không biết chỗ tìm hắn, lại tự động đưa tới cửa, Nhan Hi cặp mắt lạnh
lùng cúi xuống nhìn chăm chú Đào Tiểu Vi, đồng mâu lộ ra tức giận không
thể thỏa hiệp, nói rõ trong lòng đại hỏa lại bị người kích lên, “Truyền ý chỉ của trẫm, ảnh vệ cùng nội thị doanh tất cả đều bố trí thật tốt ,
lần này không cho phép để cho hắn chạy thoát.”
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi khóe môi dạng ra vẻ cười yếu ớt, cũng không trả lời.Nói đến chuyện này, lại có thể làm cho hắn lộ ra cái có thể gọi là nụ cười, Đào Tiểu Vi hồ nghi nghiên cứu Nhan Hi khác thường.Nhất định có việc gì phát sinh.Bất quá, hắn không muốn nói, nàng cũng không có biện pháp.“Phu quân, chàng cái bộ dáng này rất dọa người.” Ngón tay hơi lạnh chỉ ở môi của hắn, vẽ lại nụ cười khó khăn khi nãy, “Nếu như Nhị ca ca thấy chàng cười, nhất định sẽ khua chiêng gõ trống chiếu cáo thiên hạ, còn có thể đem sử quan cũng chộp tới, tự mình giám sát bọn họ ghi sự kiện này, chứng minh nó thật từng tồn tại qua.”Đào Tiểu Vi cố ý giả ra hoa dung thất sắc, ngược lại đem nụ cười Nhan Hi nghẹn trở về, thở dài, không rõ từ khi nào thì bắt đầu, vẻ mặt bình thường của người khác đeo đến trên mặt hắn lại biến thành không bình thường.Xuất cung, Cửu Đỉnh cỡi khoái mã chạy tới hồi báo, Cửu Đỉnh ở bên cỗ kiệu thấp giọng nói, “Gia, Nhị điện hạ bình an về đến nhà.”“Truyền chỉ, bãi giá trở về phủ.” Nắm lỗ mũi, Đào Tiểu Vi giả ra thanh âm Nhan Hi trầm thấp giành trước ra lệnh.Dịch Dung Thuật có một chương đặc biệt nói đến khẩu kỹ, dựa vào nội lực vận chuyển điều tức, áp bách cổ họng, tiến tới tùy tâm mà phát ra thanh âm mình muốn. Đào Tiểu Vi không biết võ công, phát không ra nội lực, cho nên cơ hồ hoàn toàn không có học xong.Nàng lúc này cũng chỉ là tâm huyết dâng trào chỉ đùa một chút, dùng thanh âm cũng không lớn, trừ bên cạnh Nhan Hi, cũng là ngoài cửa sổ Cửu Đỉnh là nghe được.“Gia, còn có một việc.” Cửu Đỉnh dừng một chút, mới giảm thấp xuống âm lượng nhanh chóng nói, “Có người của Hỏa Thần giáo vừa vào lãnh thổ, lúc này đại khái đang ở khoảng cách kinh thành chưa đầy năm trăm dặm, ngày đêm kiên trình, xem ra là chạy tới kinh thành, bên ảnh vệ mới đưa tin tới, trong đó có một người cùng người cầm đầu ngày đó đến vương phủ ý đồ bất chính giống nhau, căn cứ vào thuộc hạ của Nhị điện hạ miêu tả, người nói đến rất có thể là giáo chủ của bọn hắn – Vân Diễm.”Đang lo không biết chỗ tìm hắn, lại tự động đưa tới cửa, Nhan Hi cặp mắt lạnh lùng cúi xuống nhìn chăm chú Đào Tiểu Vi, đồng mâu lộ ra tức giận không thể thỏa hiệp, nói rõ trong lòng đại hỏa lại bị người kích lên, “Truyền ý chỉ của trẫm, ảnh vệ cùng nội thị doanh tất cả đều bố trí thật tốt , lần này không cho phép để cho hắn chạy thoát.”