Tác giả:

Khách sạn lớn Hoàng Đình, cửa thang máy! “Yên nhi, sao đột nhiên mình cảm thấy tim đập nhanh quá, nhanh đến nỗi không thể hít thở!” Chúc Vô Song mặc một bộ váy quây màu hồng bó sát người, bộ váy vốn là mượn của Thư Yên, hơi nhỏ, lại siết hơi chặt, hay là do cô quá khẩn trương, tim đập nhanh, tạo thành hơi thở không thoải mái, hơi thiếu dưỡng khí. “Này, bình thường!” Ngay lập tức từ con gái biến thành phụ nữ, có thể không khẩn trương sao. Thư Yên nắm hai cánh tay trắng mịn của cô ấy, cẩn thận nhìn trang phục trên người cô ấy, màu sắc chiếc váy cùng đồ trang sức trang nhã tương xứng với khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy, cái vây siết chặt lộ ra rãnh thanh xuân như ẩn như hiện giữa hai vú, tuyệt đối khiến đàn ông thấy thì x**n t*nh nhộn nhạo. Nhìn xuống chút nữa, cặp chân Chúc Vô Song cân đối, trắng trơn mềm, cô ấy có phần không được tự nhiên mà vặn vẹo uốn éo, có vẻ càng thêm quyến rũ động lòng người. “Vô Song, đừng uốn éo nữa, mình sắp phun máu mũi rồi!” Thư Yên biết không phải là nói khoa…

Chương 37: Có cừu tất báo

Cục Cưng Phúc Hắc: Mẹ Vẫn Còn Rất Thuần KhiếtTác giả: Đồng NiênTruyện Ngôn TìnhKhách sạn lớn Hoàng Đình, cửa thang máy! “Yên nhi, sao đột nhiên mình cảm thấy tim đập nhanh quá, nhanh đến nỗi không thể hít thở!” Chúc Vô Song mặc một bộ váy quây màu hồng bó sát người, bộ váy vốn là mượn của Thư Yên, hơi nhỏ, lại siết hơi chặt, hay là do cô quá khẩn trương, tim đập nhanh, tạo thành hơi thở không thoải mái, hơi thiếu dưỡng khí. “Này, bình thường!” Ngay lập tức từ con gái biến thành phụ nữ, có thể không khẩn trương sao. Thư Yên nắm hai cánh tay trắng mịn của cô ấy, cẩn thận nhìn trang phục trên người cô ấy, màu sắc chiếc váy cùng đồ trang sức trang nhã tương xứng với khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy, cái vây siết chặt lộ ra rãnh thanh xuân như ẩn như hiện giữa hai vú, tuyệt đối khiến đàn ông thấy thì x**n t*nh nhộn nhạo. Nhìn xuống chút nữa, cặp chân Chúc Vô Song cân đối, trắng trơn mềm, cô ấy có phần không được tự nhiên mà vặn vẹo uốn éo, có vẻ càng thêm quyến rũ động lòng người. “Vô Song, đừng uốn éo nữa, mình sắp phun máu mũi rồi!” Thư Yên biết không phải là nói khoa… Ban đêm, gió mang hơi lạnh phất qua màn cửa sổ bằng lụa mỏng, phát ra tiếng vang“Ào ào”, trong phòng có tiếng vang lục tung hỗn loạn.“Họ Chu kia, ông cầm số tiền này là muốn đi đưa cho con hồ ly tinh nào của ông hả?” Giọng người phụ nữ bén nhọn vang lên chất vấn. Người đàn ông đang lấy tiền ở trong tủ bảo hiểm bỏ vào valy, không nhịn được mà trả lời“Đàn bà thúi, cô lắm mồm vừa thôi hỏi nhiều thế làm gì, tiền của ông, đưa cho ai thì đưa, cô quản được à.”“Ơ ơ ơ, nghe giọng điệu này của ông, không giống như là đi tặng quà cho người ta, giống như là......” Người phụ nữ che miệng, nở nụ cười chê cười,“Gây họa, sợ bị trả thù, trốn đi!” Bọn họ chẳng qua là vợ chồng trên danh nghĩa, sau lưng thì mọi người đều tự chơi, ông ta bao tình nhân, cô nuôi ” tiểu bạch kiểm”, đây chính là hôn nhân của nhà giàu có, đám cưới kinh doanh, một nhân duyên. Nói tình, thương tiền...... Vốn là người đàn ông đang tức không có chỗ xả, tâm phiền ý loạn, lại bị người phụ nữ này giễu cợt, càng nổi trận lôi đình hơn, nên đứng dậy cho người phụ nữ một bạt tai,“Tiện nhân, ông xong rồi, thì con mẹ mày cũng xui xẻo thôi!” Người phụ nữ hung ác nhìn chằm chằm vào ông ta, siết chặt ngón tay. Người đàn ông thấy cô ta hung ác nhìn chằm chằm mình như vậy, thì đưa tay ra phía sau níu tóc của cô ta, hất tay đánh mấy bạt tai“Con đàn bà thúi, tao đã tìm luật sư lập di chúc, tao muốn khi chết, một phân tiền mày cũng đừng mong lấy được!”“Phi” Người phụ nữ phun nước miếng vào mặt ông ta, cắn răng nghiến lợi nói:“Họ Chu kia, tốt nhất là ông lập tức đi chết đi, mẹ nó, một phân tiền của ông tôi cũng muốn, tôi chính là gái đ**m sinh đấy!” Người đàn ông này, cô hận đến tận xương tủy! Trước hôn nhân, bọn họ lập khế ước, sau cưới mỗi bên đều chơi đùa, không quấy nhiễu lẫn nhau, không xâm phạm lẫn nhau. Nhưng ngay đêm tân hôn đó, người đàn ông này liền xé toang mặt nạ, cưỡng chiếm cô. Trong ba năm kết hôn, ông ta càng không bằng cầm thú, ở bên tình nhân không được lấy lòng, thì về nhà hành hạ cô, không ngừng xâm phạm cô, còn dùng dây lưng đánh cô. Cô thật sự chịu đựng tên khốn nạn này đủ rồi, mấy lần nói ly hôn, cũng không có kết quả, đối với hôn nhân cô càng tuyệt vọng, chỉ ước gì ông ta chết sớm để được sớm giải thoát!“Tiện nhân ——” Người đàn ông lại muốn đánh cô, đột nhiên nhớ tới còn có chuỵên quan trọng phải làm, nên đẩy cô ta ngã xuống đất, ông ta ngồi xổm người xuống kéo khóa kéo valy lên, đứng dậy xách valy tiền, đi về phía cửa. Chân trước còn không có bước ra cửa, thì đã bị chặn trở lại —— Đâm vào ba người, trong đó hẳn là đứa bé cầm đầu, đứa bé này ông không biết, nhưng mà không lạ mặt, nó là thằng nhóc Q Tử. Chỉ thấy khóe miệng nó nở một nụ cười lạnh thành thục không phù hợp với số tuổi, liếc mắt nhìn tủ bảo hiểm được mở rộng một cái, cùng với mấy tờ giấy lớn 100 nguyên rơi trên đất, cười nói:“Trời tối rồi, xách theo một valy tiền ra cửa, không sợ gặp quỷ à?”“Tụi mày vào bằng cách nào?” Cận vệ đâu rồi, ăn cứt đi? Cùng đi với cậu nhóc chính là hai người Ý, diện mạo hết sức tuấn tú, hơn nữa hai người bọn họ cũng có thể nói tiếng trung lưu loát, một người trong đó vuốt vuốt súng lục, nhíu mày nói“đang ngủ!” Ý là hôn mê rồi. Người đàn ông bắt đầu run rẩy cả người, valy da“Đông” một tiếng, rơi xuống đất! Người con trai kia lãnh khốc không nói, đưa đến cho Q Tử một cái ghế, cậu ngồi xuống, chéo hai chân, ôm cánh tay nhỏ, ánh mắt sắc bén nhìn người đàn ông đứng ngây ngốc. Một cái nhíu mày, thì người đàn ông biết mà quỳ xuống, sợ tới mức thở mạnh cũng không dám, liếc nhìn người con trai đang vuốt vuốt súng lục, sợ đến mức mồ hôi lạnh từ lòng bàn chân bốc lên đến đỉnh đầu. Thấy ông ta sợ như vậy, Q Tử buông chân đang bắt chéo xuống, nghiêng người, v**t v* đầu của ông ta giống như đang vuốt ve vật cưng, rõ ràng là khuôn mặt tươi cười đáng yêu như vậy, ở dưới ánh đèn chiếu ra lại giống như Diêm La lạnh lẽo, kinh khủng.“Nói một chút xem, món nợ này, ông nghĩ tôi làm thế nào để tính với ông đây, hử?”

Ban đêm, gió mang hơi lạnh phất qua màn cửa sổ bằng lụa mỏng, phát
ra tiếng vang

“Ào ào”, trong phòng có tiếng vang lục tung hỗn loạn.

“Họ Chu kia, ông cầm số tiền này là muốn đi đưa
cho con hồ ly tinh nào của ông hả?” Giọng người phụ nữ bén nhọn vang lên chất vấn. Người đàn ông đang lấy tiền ở trong tủ bảo hiểm
bỏ vào valy, không nhịn được mà trả lời

“Đàn bà thúi, cô lắm mồm vừa
thôi hỏi nhiều thế làm gì, tiền của ông, đưa cho ai thì đưa, cô quản
được à.”

“Ơ ơ ơ, nghe giọng điệu này của ông, không giống như là đi tặng quà cho người ta, giống như là......” Người phụ nữ
che miệng, nở nụ cười chê cười,

“Gây họa, sợ bị trả thù, trốn đi!” Bọn
họ chẳng qua là vợ chồng trên danh nghĩa, sau lưng thì mọi người đều tự
chơi, ông ta bao tình nhân, cô nuôi ” tiểu bạch kiểm”, đây chính là hôn
nhân của nhà giàu có, đám cưới kinh doanh, một nhân duyên. Nói tình, thương tiền...... Vốn là người đàn ông đang tức không có chỗ xả,
tâm phiền ý loạn, lại bị người phụ nữ này giễu cợt, càng nổi trận lôi
đình hơn, nên đứng dậy cho người phụ nữ một bạt tai,

“Tiện nhân, ông
xong rồi, thì con mẹ mày cũng xui xẻo thôi!” Người phụ nữ hung ác nhìn chằm chằm vào ông ta, siết chặt ngón tay. Người đàn ông thấy cô ta hung ác nhìn chằm chằm
mình như vậy, thì đưa tay ra phía sau níu tóc của cô ta, hất tay đánh
mấy bạt tai

“Con đàn bà thúi, tao đã tìm luật sư lập di chúc, tao muốn
khi chết, một phân tiền mày cũng đừng mong lấy được!”

“Phi” Người phụ nữ phun nước miếng vào mặt ông
ta, cắn răng nghiến lợi nói:

“Họ Chu kia, tốt nhất là ông lập tức đi
chết đi, mẹ nó, một phân tiền của ông tôi cũng muốn, tôi chính là gái
đ**m sinh đấy!” Người đàn ông này, cô hận đến tận xương tủy! Trước hôn nhân, bọn họ lập khế ước, sau cưới mỗi bên đều chơi đùa, không quấy nhiễu lẫn nhau, không xâm phạm lẫn nhau. Nhưng ngay đêm tân hôn đó, người đàn ông này liền xé toang mặt nạ, cưỡng chiếm cô. Trong ba năm kết hôn, ông ta càng không bằng cầm thú, ở bên tình nhân không được lấy lòng, thì về nhà hành hạ cô, không
ngừng xâm phạm cô, còn dùng dây lưng đánh cô. Cô thật sự chịu đựng tên khốn nạn này đủ rồi,
mấy lần nói ly hôn, cũng không có kết quả, đối với hôn nhân cô càng
tuyệt vọng, chỉ ước gì ông ta chết sớm để được sớm giải thoát!

“Tiện nhân ——” Người đàn ông lại muốn đánh cô,
đột nhiên nhớ tới còn có chuỵên quan trọng phải làm, nên đẩy cô ta ngã
xuống đất, ông ta ngồi xổm người xuống kéo khóa kéo valy lên, đứng dậy
xách valy tiền, đi về phía cửa. Chân trước còn không có bước ra cửa, thì đã bị chặn trở lại —— Đâm vào ba người, trong đó hẳn là đứa bé cầm
đầu, đứa bé này ông không biết, nhưng mà không lạ mặt, nó là thằng nhóc Q Tử. Chỉ thấy khóe miệng nó nở một nụ cười lạnh thành thục không phù hợp với số tuổi, liếc mắt nhìn tủ bảo hiểm được mở rộng
một cái, cùng với mấy tờ giấy lớn 100 nguyên rơi trên đất, cười nói:

“Trời tối rồi, xách theo một valy tiền ra cửa, không sợ gặp quỷ à?”

“Tụi mày vào bằng cách nào?” Cận vệ đâu rồi, ăn cứt đi? Cùng đi với cậu nhóc chính là hai người Ý, diện
mạo hết sức tuấn tú, hơn nữa hai người bọn họ cũng có thể nói tiếng
trung lưu loát, một người trong đó vuốt vuốt súng lục, nhíu mày nói

“đang ngủ!” Ý là hôn mê rồi. Người đàn ông bắt đầu run rẩy cả người, valy da

“Đông” một tiếng, rơi xuống đất! Người con trai kia lãnh khốc không nói, đưa đến
cho Q Tử một cái ghế, cậu ngồi xuống, chéo hai chân, ôm cánh tay nhỏ,
ánh mắt sắc bén nhìn người đàn ông đứng ngây ngốc. Một cái nhíu mày, thì người đàn ông biết mà quỳ
xuống, sợ tới mức thở mạnh cũng không dám, liếc nhìn người con trai đang vuốt vuốt súng lục, sợ đến mức mồ hôi lạnh từ lòng bàn chân bốc lên đến đỉnh đầu. Thấy ông ta sợ như vậy, Q Tử buông chân đang bắt chéo xuống, nghiêng người, v**t v* đầu của ông ta giống như đang vuốt
ve vật cưng, rõ ràng là khuôn mặt tươi cười đáng yêu như vậy, ở dưới ánh đèn chiếu ra lại giống như Diêm La lạnh lẽo, kinh khủng.

“Nói một chút xem, món nợ này, ông nghĩ tôi làm thế nào để tính với ông đây, hử?”

Cục Cưng Phúc Hắc: Mẹ Vẫn Còn Rất Thuần KhiếtTác giả: Đồng NiênTruyện Ngôn TìnhKhách sạn lớn Hoàng Đình, cửa thang máy! “Yên nhi, sao đột nhiên mình cảm thấy tim đập nhanh quá, nhanh đến nỗi không thể hít thở!” Chúc Vô Song mặc một bộ váy quây màu hồng bó sát người, bộ váy vốn là mượn của Thư Yên, hơi nhỏ, lại siết hơi chặt, hay là do cô quá khẩn trương, tim đập nhanh, tạo thành hơi thở không thoải mái, hơi thiếu dưỡng khí. “Này, bình thường!” Ngay lập tức từ con gái biến thành phụ nữ, có thể không khẩn trương sao. Thư Yên nắm hai cánh tay trắng mịn của cô ấy, cẩn thận nhìn trang phục trên người cô ấy, màu sắc chiếc váy cùng đồ trang sức trang nhã tương xứng với khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy, cái vây siết chặt lộ ra rãnh thanh xuân như ẩn như hiện giữa hai vú, tuyệt đối khiến đàn ông thấy thì x**n t*nh nhộn nhạo. Nhìn xuống chút nữa, cặp chân Chúc Vô Song cân đối, trắng trơn mềm, cô ấy có phần không được tự nhiên mà vặn vẹo uốn éo, có vẻ càng thêm quyến rũ động lòng người. “Vô Song, đừng uốn éo nữa, mình sắp phun máu mũi rồi!” Thư Yên biết không phải là nói khoa… Ban đêm, gió mang hơi lạnh phất qua màn cửa sổ bằng lụa mỏng, phát ra tiếng vang“Ào ào”, trong phòng có tiếng vang lục tung hỗn loạn.“Họ Chu kia, ông cầm số tiền này là muốn đi đưa cho con hồ ly tinh nào của ông hả?” Giọng người phụ nữ bén nhọn vang lên chất vấn. Người đàn ông đang lấy tiền ở trong tủ bảo hiểm bỏ vào valy, không nhịn được mà trả lời“Đàn bà thúi, cô lắm mồm vừa thôi hỏi nhiều thế làm gì, tiền của ông, đưa cho ai thì đưa, cô quản được à.”“Ơ ơ ơ, nghe giọng điệu này của ông, không giống như là đi tặng quà cho người ta, giống như là......” Người phụ nữ che miệng, nở nụ cười chê cười,“Gây họa, sợ bị trả thù, trốn đi!” Bọn họ chẳng qua là vợ chồng trên danh nghĩa, sau lưng thì mọi người đều tự chơi, ông ta bao tình nhân, cô nuôi ” tiểu bạch kiểm”, đây chính là hôn nhân của nhà giàu có, đám cưới kinh doanh, một nhân duyên. Nói tình, thương tiền...... Vốn là người đàn ông đang tức không có chỗ xả, tâm phiền ý loạn, lại bị người phụ nữ này giễu cợt, càng nổi trận lôi đình hơn, nên đứng dậy cho người phụ nữ một bạt tai,“Tiện nhân, ông xong rồi, thì con mẹ mày cũng xui xẻo thôi!” Người phụ nữ hung ác nhìn chằm chằm vào ông ta, siết chặt ngón tay. Người đàn ông thấy cô ta hung ác nhìn chằm chằm mình như vậy, thì đưa tay ra phía sau níu tóc của cô ta, hất tay đánh mấy bạt tai“Con đàn bà thúi, tao đã tìm luật sư lập di chúc, tao muốn khi chết, một phân tiền mày cũng đừng mong lấy được!”“Phi” Người phụ nữ phun nước miếng vào mặt ông ta, cắn răng nghiến lợi nói:“Họ Chu kia, tốt nhất là ông lập tức đi chết đi, mẹ nó, một phân tiền của ông tôi cũng muốn, tôi chính là gái đ**m sinh đấy!” Người đàn ông này, cô hận đến tận xương tủy! Trước hôn nhân, bọn họ lập khế ước, sau cưới mỗi bên đều chơi đùa, không quấy nhiễu lẫn nhau, không xâm phạm lẫn nhau. Nhưng ngay đêm tân hôn đó, người đàn ông này liền xé toang mặt nạ, cưỡng chiếm cô. Trong ba năm kết hôn, ông ta càng không bằng cầm thú, ở bên tình nhân không được lấy lòng, thì về nhà hành hạ cô, không ngừng xâm phạm cô, còn dùng dây lưng đánh cô. Cô thật sự chịu đựng tên khốn nạn này đủ rồi, mấy lần nói ly hôn, cũng không có kết quả, đối với hôn nhân cô càng tuyệt vọng, chỉ ước gì ông ta chết sớm để được sớm giải thoát!“Tiện nhân ——” Người đàn ông lại muốn đánh cô, đột nhiên nhớ tới còn có chuỵên quan trọng phải làm, nên đẩy cô ta ngã xuống đất, ông ta ngồi xổm người xuống kéo khóa kéo valy lên, đứng dậy xách valy tiền, đi về phía cửa. Chân trước còn không có bước ra cửa, thì đã bị chặn trở lại —— Đâm vào ba người, trong đó hẳn là đứa bé cầm đầu, đứa bé này ông không biết, nhưng mà không lạ mặt, nó là thằng nhóc Q Tử. Chỉ thấy khóe miệng nó nở một nụ cười lạnh thành thục không phù hợp với số tuổi, liếc mắt nhìn tủ bảo hiểm được mở rộng một cái, cùng với mấy tờ giấy lớn 100 nguyên rơi trên đất, cười nói:“Trời tối rồi, xách theo một valy tiền ra cửa, không sợ gặp quỷ à?”“Tụi mày vào bằng cách nào?” Cận vệ đâu rồi, ăn cứt đi? Cùng đi với cậu nhóc chính là hai người Ý, diện mạo hết sức tuấn tú, hơn nữa hai người bọn họ cũng có thể nói tiếng trung lưu loát, một người trong đó vuốt vuốt súng lục, nhíu mày nói“đang ngủ!” Ý là hôn mê rồi. Người đàn ông bắt đầu run rẩy cả người, valy da“Đông” một tiếng, rơi xuống đất! Người con trai kia lãnh khốc không nói, đưa đến cho Q Tử một cái ghế, cậu ngồi xuống, chéo hai chân, ôm cánh tay nhỏ, ánh mắt sắc bén nhìn người đàn ông đứng ngây ngốc. Một cái nhíu mày, thì người đàn ông biết mà quỳ xuống, sợ tới mức thở mạnh cũng không dám, liếc nhìn người con trai đang vuốt vuốt súng lục, sợ đến mức mồ hôi lạnh từ lòng bàn chân bốc lên đến đỉnh đầu. Thấy ông ta sợ như vậy, Q Tử buông chân đang bắt chéo xuống, nghiêng người, v**t v* đầu của ông ta giống như đang vuốt ve vật cưng, rõ ràng là khuôn mặt tươi cười đáng yêu như vậy, ở dưới ánh đèn chiếu ra lại giống như Diêm La lạnh lẽo, kinh khủng.“Nói một chút xem, món nợ này, ông nghĩ tôi làm thế nào để tính với ông đây, hử?”

Chương 37: Có cừu tất báo