Dưới bầu trời trong xanh, một án mạng đang xảy ra. Viên đạn dọc theo quỹ đạo đã định trước mà bắn trúng mục tiêu, Phong Triển Nặc không lộ ra sắc mặt hài lòng bởi vì chuyện này đối với hắn chỉ đơn giản tựa như đang hô hấp mà thôi. “Anh…” Trước ngực của người bị họng súng chỉa vào đang lan ra những đóm máu đỏ tươi, đôi tay vươn dài vẫn không thể chạm được ống tay áo của Phong Triển Nặc, cùng máu tươi tràn ra còn có nỗi đau đớn và ngỡ ngàng, “Vì sao….anh gạt tôi….anh nói là anh yêu tôi…..” Đế giày máu đen giẫm lên vũng máu, ở trong mắt của Phong Triển Nặc thì những giọt máu đỏ tươi này cũng tuyệt vời như những bông tuyết xinh đẹp, “Tôi không gạt anh, nhưng thật đáng tiếc là tôi phải giết anh, thật xin lỗi.” Giọng nói nhẹ nhàng, ngay cả đôi mắt xinh đẹp màu xanh biển cũng hiện lên một chút gợn sóng khổ sở khiến người ta không đành lòng chỉ trích. Đây không phải là lần đầu tiên Phong Triển Nặc giết người, nói cho chính xác thì đây không phải là lần đầu tiên hắn giết tình nhân của mình,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...