“Ding ling ling…ling ling ling…” Tiếng chuông tan học đang reo vui tai là một sự giải thoát đối với Quách Tiễn Ni tôi, vừa mới tải được phần mềm game di động mới nhất,cuối cùng có thể chơi thoải mái rồi. Làm ra vẻ ngoan ngõan với bà cô mặt tròn như cái bánh bao suốt năm mươi phút,mặt của tôi cũng muốn tê cứng luôn rồi.-,.-^ Đành chịu thôi,ai bảo tôi quyết định làm một nữ sinh lặng lẽ bình thường trong cuộc sống học sinh cấp ba mới bắt đầu này làm chi?Ôi thật là nhớ nhung những cảnh tượng hòanh tráng thời cấp hai quá-lúc học ở Trung học Đông Nguyên,à,và cả Tịnh Mỹ ,là thần tượng của biết bao nữ sinh đấy… “-_- Cô là Quách Tiễn Ni?” Bỗng dưng trong huyện náo vang lên một giọng nói lạnh băng tựa hồ phát ra từ tủ lạnh, mà hình như giọng nói này đang chĩa vào tôi, khiến tôi bất giác hoài nghi thính giác của mình có vấn đề. Khi cằm của tôi nghếch lên vừa đủ để nhìn thấy khuôn mặt của người cất lên giọng nói đó, đột ngột tôi cảm thấy giống như có thứ gì đó chèn cứng lại, không thể nhúc nhích…
Chương 171: Kỳ tích
Nụ Hôn Của QuỷTác giả: Tiểu Ni Tử“Ding ling ling…ling ling ling…” Tiếng chuông tan học đang reo vui tai là một sự giải thoát đối với Quách Tiễn Ni tôi, vừa mới tải được phần mềm game di động mới nhất,cuối cùng có thể chơi thoải mái rồi. Làm ra vẻ ngoan ngõan với bà cô mặt tròn như cái bánh bao suốt năm mươi phút,mặt của tôi cũng muốn tê cứng luôn rồi.-,.-^ Đành chịu thôi,ai bảo tôi quyết định làm một nữ sinh lặng lẽ bình thường trong cuộc sống học sinh cấp ba mới bắt đầu này làm chi?Ôi thật là nhớ nhung những cảnh tượng hòanh tráng thời cấp hai quá-lúc học ở Trung học Đông Nguyên,à,và cả Tịnh Mỹ ,là thần tượng của biết bao nữ sinh đấy… “-_- Cô là Quách Tiễn Ni?” Bỗng dưng trong huyện náo vang lên một giọng nói lạnh băng tựa hồ phát ra từ tủ lạnh, mà hình như giọng nói này đang chĩa vào tôi, khiến tôi bất giác hoài nghi thính giác của mình có vấn đề. Khi cằm của tôi nghếch lên vừa đủ để nhìn thấy khuôn mặt của người cất lên giọng nói đó, đột ngột tôi cảm thấy giống như có thứ gì đó chèn cứng lại, không thể nhúc nhích… Một buổi sớm mai, khi ánh nắng dịu dàng chiếu khắp hòn đảo, Thuần Hy đang chuẩn bị bữa sáng trong bếp, còn tôi đang cầm cuốn “Nụ hôn của quỷ” đọc cho Tuấn Hạo nghe…Đột nhiên, một mùi hương bay đến, ánh mắt tôi rơi xuống chiếc túi nhỏ màu xanh lục đặt cạnh gối Tuấn Hạo, he he, đó là “túi cầu nguyện xanh lục đặc biệt Margaret” mà tôi làm cho anh, hy vọng có ngày anh tỉnh dậy trong mùi hương hoa Margaret…“Tuấn Hạo, lần nào ngửi mùi thơm trà hoa Margaret em đều thấy phấn chấn gấp trăm lần”. Tôi nắm một nhúm hoa khô lên đặt vào lòng bàn tay anh, “Tuấn Hạo, anh nhìn này, đó là trà hoa anh làm cho em, anh phải nhanh tỉnh lại mới được, trà hoa đã không còn nhiều nữa. Thuần Hy và em đều không biết cách làm, he he. Anh nhất định không tin là Kim Thuần Hy thiên tài cũng có thứ không biết làm nhỉ?”Bỗng nhiên~!Một cảnh tượng khiến tôi kinh ngạc và không dám tin đang xảy ra!!!Ôi? Tôi có nhìn lầm không? Ngón tay Tuấn Hạo hình như đang nhúc nhích!Anh... anh dần dần... dần nắm chặt đóa hoa khô ấy~! “Anh không biết làm gì?”Á? Tôi ngạc nhiên quay lại, thấy Thuần Hy vẻ mặt tỏ rõ hai chữ “không phục” đang tiến lại gần.“Thuần Hy, anh nhìn mau~! Ngón tay Tuấn Hạo hình như nhúc nhích~!”“Đừng đánh trống lảng!”“Thật mà. Em không lừa anh đâu”.“… Lúc nãy… hình như em nhìn thấy tay Tuấn Hạo cử động…”“Ngốc! Lúc nãy anh nghe rõ em nói anh không biết làm gì đấy?”“A… ồ… em có nói à?” Tôi giả ngây, giả ngô… cho qua chuyện…“Rõ ràng là có!”Bỗng nhiên, khắp xung quanh tôi như được phép thuật của tiểu tiên nữ thắp sáng, trở nên trong trẻo rạng rỡ, căn phòng trong tích tắc tràn ngập mùi hương hoa Margaret, ngoài cửa sổ thoáng chốc cũng bắt đầu bay đầy những cánh hoa Margaret đáng yêu…HẾT TRỌN BỘ
Một buổi sớm mai, khi ánh nắng dịu dàng chiếu khắp hòn đảo, Thuần Hy đang chuẩn bị bữa sáng
trong bếp, còn tôi đang cầm cuốn “Nụ hôn của quỷ” đọc cho Tuấn Hạo nghe…
Đột nhiên, một mùi hương bay đến, ánh mắt tôi rơi xuống chiếc túi nhỏ màu
xanh lục đặt cạnh gối Tuấn Hạo, he he, đó là “túi cầu nguyện xanh lục
đặc biệt Margaret” mà tôi làm cho anh, hy vọng có ngày anh tỉnh dậy
trong mùi hương hoa Margaret…
“Tuấn Hạo, lần nào ngửi mùi thơm
trà hoa Margaret em đều thấy phấn chấn gấp trăm lần”. Tôi nắm một nhúm
hoa khô lên đặt vào lòng bàn tay anh, “Tuấn Hạo, anh nhìn này, đó là trà hoa anh làm cho em, anh phải nhanh tỉnh lại mới được, trà hoa đã không
còn nhiều nữa. Thuần Hy và em đều không biết cách làm, he he. Anh nhất
định không tin là Kim Thuần Hy thiên tài cũng có thứ không biết làm
nhỉ?”
Bỗng nhiên~!
Một cảnh tượng khiến tôi kinh ngạc và không dám tin đang xảy ra!!!
Ôi? Tôi có nhìn lầm không? Ngón tay Tuấn Hạo hình như đang nhúc nhích!
Anh... anh dần dần... dần nắm chặt đóa hoa khô ấy~! “Anh không biết làm gì?”
Á? Tôi ngạc nhiên quay lại, thấy Thuần Hy vẻ mặt tỏ rõ hai chữ “không phục” đang tiến lại gần.
“Thuần Hy, anh nhìn mau~! Ngón tay Tuấn Hạo hình như nhúc nhích~!”
“Đừng đánh trống lảng!”
“Thật mà. Em không lừa anh đâu”.
“… Lúc nãy… hình như em nhìn thấy tay Tuấn Hạo cử động…”
“Ngốc! Lúc nãy anh nghe rõ em nói anh không biết làm gì đấy?”
“A… ồ… em có nói à?” Tôi giả ngây, giả ngô… cho qua chuyện…
“Rõ ràng là có!”
Bỗng nhiên, khắp xung quanh tôi như được phép thuật của tiểu tiên nữ thắp
sáng, trở nên trong trẻo rạng rỡ, căn phòng trong tích tắc tràn ngập mùi hương hoa Margaret, ngoài cửa sổ thoáng chốc cũng bắt đầu bay đầy những cánh hoa Margaret đáng yêu…
HẾT TRỌN BỘ
Nụ Hôn Của QuỷTác giả: Tiểu Ni Tử“Ding ling ling…ling ling ling…” Tiếng chuông tan học đang reo vui tai là một sự giải thoát đối với Quách Tiễn Ni tôi, vừa mới tải được phần mềm game di động mới nhất,cuối cùng có thể chơi thoải mái rồi. Làm ra vẻ ngoan ngõan với bà cô mặt tròn như cái bánh bao suốt năm mươi phút,mặt của tôi cũng muốn tê cứng luôn rồi.-,.-^ Đành chịu thôi,ai bảo tôi quyết định làm một nữ sinh lặng lẽ bình thường trong cuộc sống học sinh cấp ba mới bắt đầu này làm chi?Ôi thật là nhớ nhung những cảnh tượng hòanh tráng thời cấp hai quá-lúc học ở Trung học Đông Nguyên,à,và cả Tịnh Mỹ ,là thần tượng của biết bao nữ sinh đấy… “-_- Cô là Quách Tiễn Ni?” Bỗng dưng trong huyện náo vang lên một giọng nói lạnh băng tựa hồ phát ra từ tủ lạnh, mà hình như giọng nói này đang chĩa vào tôi, khiến tôi bất giác hoài nghi thính giác của mình có vấn đề. Khi cằm của tôi nghếch lên vừa đủ để nhìn thấy khuôn mặt của người cất lên giọng nói đó, đột ngột tôi cảm thấy giống như có thứ gì đó chèn cứng lại, không thể nhúc nhích… Một buổi sớm mai, khi ánh nắng dịu dàng chiếu khắp hòn đảo, Thuần Hy đang chuẩn bị bữa sáng trong bếp, còn tôi đang cầm cuốn “Nụ hôn của quỷ” đọc cho Tuấn Hạo nghe…Đột nhiên, một mùi hương bay đến, ánh mắt tôi rơi xuống chiếc túi nhỏ màu xanh lục đặt cạnh gối Tuấn Hạo, he he, đó là “túi cầu nguyện xanh lục đặc biệt Margaret” mà tôi làm cho anh, hy vọng có ngày anh tỉnh dậy trong mùi hương hoa Margaret…“Tuấn Hạo, lần nào ngửi mùi thơm trà hoa Margaret em đều thấy phấn chấn gấp trăm lần”. Tôi nắm một nhúm hoa khô lên đặt vào lòng bàn tay anh, “Tuấn Hạo, anh nhìn này, đó là trà hoa anh làm cho em, anh phải nhanh tỉnh lại mới được, trà hoa đã không còn nhiều nữa. Thuần Hy và em đều không biết cách làm, he he. Anh nhất định không tin là Kim Thuần Hy thiên tài cũng có thứ không biết làm nhỉ?”Bỗng nhiên~!Một cảnh tượng khiến tôi kinh ngạc và không dám tin đang xảy ra!!!Ôi? Tôi có nhìn lầm không? Ngón tay Tuấn Hạo hình như đang nhúc nhích!Anh... anh dần dần... dần nắm chặt đóa hoa khô ấy~! “Anh không biết làm gì?”Á? Tôi ngạc nhiên quay lại, thấy Thuần Hy vẻ mặt tỏ rõ hai chữ “không phục” đang tiến lại gần.“Thuần Hy, anh nhìn mau~! Ngón tay Tuấn Hạo hình như nhúc nhích~!”“Đừng đánh trống lảng!”“Thật mà. Em không lừa anh đâu”.“… Lúc nãy… hình như em nhìn thấy tay Tuấn Hạo cử động…”“Ngốc! Lúc nãy anh nghe rõ em nói anh không biết làm gì đấy?”“A… ồ… em có nói à?” Tôi giả ngây, giả ngô… cho qua chuyện…“Rõ ràng là có!”Bỗng nhiên, khắp xung quanh tôi như được phép thuật của tiểu tiên nữ thắp sáng, trở nên trong trẻo rạng rỡ, căn phòng trong tích tắc tràn ngập mùi hương hoa Margaret, ngoài cửa sổ thoáng chốc cũng bắt đầu bay đầy những cánh hoa Margaret đáng yêu…HẾT TRỌN BỘ