Tác giả:

-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết…

Chương 107

Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… Tớ ngồi đây được không?Nhỏ đi thẳng xuống chỗ hắn,dịu dàng mở miệng.-Thực xin lỗi cậu quá,chỗ này đã có người ngồi rồi.Ánh mắt hắn khẽ liếc qua cô,nếu không phải tại ông thầy chuyển chỗ thì hắn có thể ngồi cạnh cô.-A,không sao,tớ ngồi chỗ khác c*̃ng được.Nhỏ gượng gạo cười,xem ra muốn tiếp cận hắn thì phải hơi tốn chút sức rồi.Nhưng mà không vấn đề gì,xưa nay làm gì có ai đã lọt vào mắt nhỏ còn có thể chạy thoát được chứ.-Bạn à,có thể cho mình ngồi chung không?Nhìn quanh lớp thì chỉ dư một cái bàn cuối,và lên bàn kế tiếp có một đứa con gái tóc đỏ đang nằm bò ra bàn.Mà đời nào nhỏ chịu ngồi góc cuối như một đứa cá biệt chứ.-Bàn cuối trống kìa,cậu xuống ngồi đó đi cho thoải mái.Chưa để cô kịp lên tiếng thì nhỏ Trang đã xen vào.Mặt mày Trang tỏ vẻ quan tâm nhưng thực chất là đang phản đối thay cô.Nhỏ không muốn cái người tên Hải Anh này ngồi gần Thiên.Hải Anh mặc dù tức giận nhưng vẫn cố nhẫn nhịn.Nhỏ không cam tâm là đi đến đâu c*̃ng bị xua đuổi như thế này.-Cậu ngồi đi.Cô tự giác dích vào trong,nhường chỗ bên ngoài cho nhỏ ngồi.Cô không muốn làm cho nhỏ ta phải khó xử.Dù sao c*̃ng là thành viên mới c*̉a lớp lại là cô gái mà Hoàng để ý..-Cám ơn cậu!...Tan học,cả đám tiểu quỷ đợi nhau xuống lầu để về.Mặc dù thắc mắc về anh chàng Bảo Hiếu mới tới mà nhận được cái bất ngờ c*̉a thầy Phong rồi mất tích tới giờ không biết đã đi đâu.Nhưng có lẽ chờ mai cậu ấy tới lớp rồi hỏi vậy.-Thiên!-Hoàng à,chờ tớ với!Hắn đang muốn gọi cô dừng bước để đưa cô về thì bất ngờ bởi có người gọi hắn.-Hải Anh hả?Cậu gọi tớ sao?-Ừ,tớ lần đầu tới Việt Nam mà không có quen đường xá lắm.Ban nãy chú lái xe gọi điện bảo bận không tới đón tớ được,mà trong lớp tớ chưa quen các bạn lắm,nên..nênNhỏ ấp úng,ánh mắt nhìn hắn đầy nhờ vả,bộ dạng đáng thương như một chú mèo con lạc mẹ.Hắn bất giác lén một tiếng thở dài.Vậy mai đưa Thiên về sau vậy!-Được rồi,nhà cậu ở chỗ nào.Tớ đưa cậu về!-Làm phiền cậu rồi,thật là ngại quá.Nhỏ đọc địa chỉ nhà cho hắn,sau đó hắn kêu nhỏ đứng chờ ở cổng để hắn đi lấy xe.Mặc dù chân vẫn đau nhưng hôm nay hắn đi xe môtô.Đang tính là sẽ trở cô lên cầu Trường Tam hóng chút gió,uống trà sữa sau đó sẽ đưa cô về nhưng xem ra đành phải để hôm khác vậy.

Tớ ngồi đây được không?

Nhỏ đi thẳng xuống chỗ hắn,dịu dàng mở miệng.

-Thực xin lỗi cậu quá,chỗ này đã có người ngồi rồi.

Ánh mắt hắn khẽ liếc qua cô,nếu không phải tại ông thầy chuyển chỗ thì hắn có thể ngồi cạnh cô.

-A,không sao,tớ ngồi chỗ khác c*̃ng được.

Nhỏ gượng gạo cười,xem ra muốn tiếp cận hắn thì phải hơi tốn chút sức rồi.Nhưng mà không vấn đề gì,xưa nay làm gì có ai đã lọt vào mắt nhỏ còn có thể chạy thoát được chứ.

-Bạn à,có thể cho mình ngồi chung không?

Nhìn quanh lớp thì chỉ dư một cái bàn cuối,và lên bàn kế tiếp có một đứa con gái tóc đỏ đang nằm bò ra bàn.Mà đời nào nhỏ chịu ngồi góc cuối như một đứa cá biệt chứ.

-Bàn cuối trống kìa,cậu xuống ngồi đó đi cho thoải mái.

Chưa để cô kịp lên tiếng thì nhỏ Trang đã xen vào.Mặt mày Trang tỏ vẻ quan tâm nhưng thực chất là đang phản đối thay cô.Nhỏ không muốn cái người tên Hải Anh này ngồi gần Thiên.

Hải Anh mặc dù tức giận nhưng vẫn cố nhẫn nhịn.Nhỏ không cam tâm là đi đến đâu c*̃ng bị xua đuổi như thế này.

-Cậu ngồi đi.

Cô tự giác dích vào trong,nhường chỗ bên ngoài cho nhỏ ngồi.Cô không muốn làm cho nhỏ ta phải khó xử.Dù sao c*̃ng là thành viên mới c*̉a lớp lại là cô gái mà Hoàng để ý..

-Cám ơn cậu!

...

Tan học,cả đám tiểu quỷ đợi nhau xuống lầu để về.Mặc dù thắc mắc về anh chàng Bảo Hiếu mới tới mà nhận được cái bất ngờ c*̉a thầy Phong rồi mất tích tới giờ không biết đã đi đâu.Nhưng có lẽ chờ mai cậu ấy tới lớp rồi hỏi vậy.

-Thiên!

-Hoàng à,chờ tớ với!

Hắn đang muốn gọi cô dừng bước để đưa cô về thì bất ngờ bởi có người gọi hắn.

-Hải Anh hả?Cậu gọi tớ sao?

-Ừ,tớ lần đầu tới Việt Nam mà không có quen đường xá lắm.Ban nãy chú lái xe gọi điện bảo bận không tới đón tớ được,mà trong lớp tớ chưa quen các bạn lắm,nên..nên

Nhỏ ấp úng,ánh mắt nhìn hắn đầy nhờ vả,bộ dạng đáng thương như một chú mèo con lạc mẹ.Hắn bất giác lén một tiếng thở dài.Vậy mai đưa Thiên về sau vậy!

-Được rồi,nhà cậu ở chỗ nào.Tớ đưa cậu về!

-Làm phiền cậu rồi,thật là ngại quá.

Nhỏ đọc địa chỉ nhà cho hắn,sau đó hắn kêu nhỏ đứng chờ ở cổng để hắn đi lấy xe.

Mặc dù chân vẫn đau nhưng hôm nay hắn đi xe môtô.Đang tính là sẽ trở cô lên cầu Trường Tam hóng chút gió,uống trà sữa sau đó sẽ đưa cô về nhưng xem ra đành phải để hôm khác vậy.

Công Chúa Thời TiếtTác giả: Hangantuyet-Thiên Nhi con đã biết tội c*̉a mình chưa. Ngọc Hoàng hướng ánh mắt xuống điện_nơi đứa con gái út c*̉a mình đang quỳ. -Phụ Hoàng,con chẳng biết mình đã mắc tội gì nữa..con bị oan mà. Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương. Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô c*̀ng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa. -Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết… Tớ ngồi đây được không?Nhỏ đi thẳng xuống chỗ hắn,dịu dàng mở miệng.-Thực xin lỗi cậu quá,chỗ này đã có người ngồi rồi.Ánh mắt hắn khẽ liếc qua cô,nếu không phải tại ông thầy chuyển chỗ thì hắn có thể ngồi cạnh cô.-A,không sao,tớ ngồi chỗ khác c*̃ng được.Nhỏ gượng gạo cười,xem ra muốn tiếp cận hắn thì phải hơi tốn chút sức rồi.Nhưng mà không vấn đề gì,xưa nay làm gì có ai đã lọt vào mắt nhỏ còn có thể chạy thoát được chứ.-Bạn à,có thể cho mình ngồi chung không?Nhìn quanh lớp thì chỉ dư một cái bàn cuối,và lên bàn kế tiếp có một đứa con gái tóc đỏ đang nằm bò ra bàn.Mà đời nào nhỏ chịu ngồi góc cuối như một đứa cá biệt chứ.-Bàn cuối trống kìa,cậu xuống ngồi đó đi cho thoải mái.Chưa để cô kịp lên tiếng thì nhỏ Trang đã xen vào.Mặt mày Trang tỏ vẻ quan tâm nhưng thực chất là đang phản đối thay cô.Nhỏ không muốn cái người tên Hải Anh này ngồi gần Thiên.Hải Anh mặc dù tức giận nhưng vẫn cố nhẫn nhịn.Nhỏ không cam tâm là đi đến đâu c*̃ng bị xua đuổi như thế này.-Cậu ngồi đi.Cô tự giác dích vào trong,nhường chỗ bên ngoài cho nhỏ ngồi.Cô không muốn làm cho nhỏ ta phải khó xử.Dù sao c*̃ng là thành viên mới c*̉a lớp lại là cô gái mà Hoàng để ý..-Cám ơn cậu!...Tan học,cả đám tiểu quỷ đợi nhau xuống lầu để về.Mặc dù thắc mắc về anh chàng Bảo Hiếu mới tới mà nhận được cái bất ngờ c*̉a thầy Phong rồi mất tích tới giờ không biết đã đi đâu.Nhưng có lẽ chờ mai cậu ấy tới lớp rồi hỏi vậy.-Thiên!-Hoàng à,chờ tớ với!Hắn đang muốn gọi cô dừng bước để đưa cô về thì bất ngờ bởi có người gọi hắn.-Hải Anh hả?Cậu gọi tớ sao?-Ừ,tớ lần đầu tới Việt Nam mà không có quen đường xá lắm.Ban nãy chú lái xe gọi điện bảo bận không tới đón tớ được,mà trong lớp tớ chưa quen các bạn lắm,nên..nênNhỏ ấp úng,ánh mắt nhìn hắn đầy nhờ vả,bộ dạng đáng thương như một chú mèo con lạc mẹ.Hắn bất giác lén một tiếng thở dài.Vậy mai đưa Thiên về sau vậy!-Được rồi,nhà cậu ở chỗ nào.Tớ đưa cậu về!-Làm phiền cậu rồi,thật là ngại quá.Nhỏ đọc địa chỉ nhà cho hắn,sau đó hắn kêu nhỏ đứng chờ ở cổng để hắn đi lấy xe.Mặc dù chân vẫn đau nhưng hôm nay hắn đi xe môtô.Đang tính là sẽ trở cô lên cầu Trường Tam hóng chút gió,uống trà sữa sau đó sẽ đưa cô về nhưng xem ra đành phải để hôm khác vậy.

Chương 107