Tác giả:

Chiều lất phất mưa,những hạt mưa ẩm ướt,lất phất,chăm chỉ lặng lẽ trượt ngoài cửa kính,trôi từng dòng nhỏ xuống như những hạt nước mắt nhẹ nhàng,không hẹn khi nào sẽ ngừng rơi. Đường Đường ngắm thành phố trên tầng 5 quán cà phê Teen với một cốc cacao ấm áp. Đôi mắt tròn to dưới hàng mi cong dày nhìn xuống dòng người bé xíu dưới làn nước ẩm ướt,dai dẳng,bẩn thỉu. Những ngón tay thon trắng lướt trên màn hình cảm ứng,camera mở,khung cảnh thành phố bé xíu phủ bởi cơn mưa nhỏ hiện trên màn hình điện thoại. Thành phố thật đẹp. “Thêm một tấm nữa rồi”. Đôi môi hồng khẽ mỉm cười. Mỗi chiều cuối tuần Đường Đường lại ở trên quán cà phê,nhấm nháp và chụp ảnh. “Vẫn chưa thấy cậu đâu” Đôi mắt tròn cụp xuống. Đường Đường chụp không biết bao nhiêu tấm ảnh nhưng vẫn không thấy cậu bé năm đó. “ Mình vẫn ở đây mà nhưng vẫn không tìm được cậu”. “ Mình vẫn ở đây mà nhưng cậu vẫn không tới” Đường Đường 8 tuổi và cậu bé Đô La 12 tuổi,cậu bé mùa hè năm đó cùng chạy với cô trên bãi cát trắng in lấm dấu chân,…

Truyện chữ