Thành phố Ninh độ tháng 8 đương lúc nóng nhất, thời tiết y hệt lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân. Ve sầu trên cây hoa mộc ngoài khung cửa sổ nửa sống nửa chết vì cái nóng, căng họng kêu cả một buổi chiều. Bàn của Tưởng Tự ngay cửa sổ, ve kêu đến mức cậu thấy hoa mắt chóng mặt. Chữ trên tờ báo tiếng Anh trước mặt trông như hạt mè, cuối cùng chẳng thể đọc vào đầu chữ nào sau hai tiếng ngồi đó, cậu ngẩng đầu gào to gọi mẹ. "Mẹ — mẹ ơi —" Tưởng Tự xướng, ve ngoài cửa sổ hoạ, chừng như sung sức hơn cả bầy ve. Cô Hứa Đình Nhu đang ở trong phòng khách, vừa nhặt rau vừa xem bộ phim tiên hiệp nổi nhất mùa hè năm nay. Tưởng Tự xem cùng mẹ một chốc, tên nhân vật trong phim rất dài, cậu không nhớ nổi. Hứa Đình Nhu rất nhập tâm, con trai gọi làm cô thấy khó chịu lắm: "Trời nóng chảy mỡ mà gọi hồn mẹ làm gì!" Tưởng Tự thò đầu ra khỏi cửa phòng mình, nhõng nhẽo ăn vạ với mẹ: "Khi nào ăn cơm vậy mẹ, con đói." Hứa Đình Nhu xem giờ, thấy mới 4 giờ chiều là cô đã biết Tưởng Tự chỉ đang chán thôi. Cô…
Tác giả: