Ngày ngày cứ lặng lẽ trôi qua, sau khi ở ẩn trên ngọn núi này, Yến Trì- cao thủ đệ nhất của giới tu chân- đi ra cửa, không thấy được bóng người quen thuộc, nhưng trước cửa đã được đặt sẵn năm bình rượu,y cúi đầu nhìn kỹ bình rượu, là của người kia đưa tới. Y phất tay, cầm một bình rượu lên, bóc giấy dán ra,hương thơm của rượu liền ngập tràn khắp nơi. Là rượu ngon, chỉ ngửi hương thơm thôi đã đủ để say lòng người. Yến Trì tâm tình tốt liền mang theo bình rượu ngồi xuống một bên bàn đá,ngồi uống một mình. Đúng là rượu ngon.Uống một ngụm, hai mắt của Yến Trì liền sáng lên, đã nhiều năm không muốn ăn uống gì uống chút rượu lại càng thấy ngon. Mấy bình rượu trước mắt còn được ủ theo khẩu vị của y làm y nhịn không được uống một ngụm tiếp một ngụm. Một bên uống rượu, Yến Trì cũng có chút tò mò hôm nay tại sao kiếm tu ở cách vách lại tặng rượu tới đây. Đúng giờ này ngày xưa là tới cùng y so kiếm mà. Không thể không nói, kiếm tu này trình độ càng ngày càng cao, có lẽ qua vài chục năm nữa có…
Tác giả: